Yêu Đương Không Bằng Theo Đuổi Thần Tượng - Chương 34: Anh có thể làm em là được
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Yêu Đương Không Bằng Theo Đuổi Thần Tượng


Chương 34: Anh có thể làm em là được


Chuyến bay trở về thủ đô cất cánh vào buổi chiều. Tuy rằng ekip chương trình đã cố gắng hết sức làm công tác bảo mật nhưng không biết phân đoạn nào xảy ra sơ suất, fans đến đón sân bay ở thủ đô vây quanh đến mức nước chảy không lọt.

Lúc ra cửa nghe thấy có fan gọi tên mình, Chúc Lương Cơ hướng về phía bên đó cười cười. Người ở đây thực sự quá nhiều, bảo an chỉ có thể miễn cưỡng ổn định tình hình. Lúc Chúc Lương Cơ quay đầu lại thì suýt đụng và ống kính máy ảnh của fan, thời điểm ống kính suýt nữa sượt qua mặt thì có người giơ tay cản lại giúp cậu.

Fan đang giơ máy chụp ảnh sững sờ nhìn động tác của Hạ Tê Xuyên, những người xung quanh điên cuồng chụp ảnh. Hình ảnh này bị vô số ống kính chụp được, nửa tiếng sau, Tiêu Dương gọi điện thoại cho Chúc Lương Cơ.

“Cảnh sân bay lên hot search, Hạ Tê Xuyên giúp cậu chặn fans?” Tiêu Dương ở đầu kia điện thoại cười nói mờ ám: “Tất cả mọi người đều nói chính chủ phát đường, ngọt ngọt ngọt ăn ăn ăn.”

Chúc Lương Cơ: “…”

Đùa đủ rồi, Tiêu Dương nói: “Cậu mới về, trước tiên nghỉ ngơi ba, bốn ngày đi. Nửa cuối năm nay có mấy kịch bản vai chính phim truyền hình rất được, xem thử xem có nhân vật thích hợp với cậu không.”

Chúc Lương Cơ suy nghĩ một lát: “Anh Dương, khoảng thời gian này tạm thời đừng nhận quảng cáo cho em.”

Tiêu Dương: “Cái gì?”

Tập cuối của 《Đạp xe đến Lạp Tát》 sẽ được phát sóng vào hai tuần sau, chờ chương trình phát sóng, cậu với Hạ Tê Xuyên coi như chính thức công khai. Cậu không giống Hạ Tê Xuyên, thời điểm đó tài nguyên chịu cùng cậu hợp tác rất có thể sẽ giảm hơn một nửa., nếu như bây giờ ký hợp đồng thì lúc công khai sẽ gặp phải rắc rối.

Chúc Lương Cơ: “Dạo này em hơi mệt, không muốn nhận quảng cáo, cho em nghỉ ngơi nửa tháng đi.”

Tiêu Dương quả thực bị cậu làm cho nhức đầu: “Bây giờ cậu đang trong giai đoạn sự nghiệp phát triển. Dạo này chương trình thực tế đang rất hot, cuối năm 《Chân thám》 công chiếu, phim của Văn đạo lại rất ăn khách. Nửa cuối năm không có lịch trình thì nên đóng một bộ phim truyền hình để củng cố nhân khí, bây giờ cậu nghỉ ngơi nhiều như vậy liệu có ổn không?”

Chúc Lương Cơ: “Cảm ơn anh Dương, nửa tháng nữa nói chuyện tiếp.”

Tiêu Dương: “…”

Anh nói: “Chờ đã, xảy ra chuyện gì rồi?”

Chúc Lương Cơ ấp úng, quanh co vòng vèo hồi lâu mà chỉ nói mấy câu nhảm nhí. Ngay lúc Tiêu Dương bắt đầu mất kiên nhẫn Chúc Lương Cơ mới nhỏ giọng nói ở đầu bên kia điện thoại: “Nếu không anh nói với quản lý của em đi.”

Ai nói với tui?

Lông mày Tiêu Dương nhíu chặt, lòng thầm nói thằng oắt con này sẽ không gây chuyện gì chứ. Nhưng Chúc Lương Cơ vẫn luôn nghe theo sắp xếp của ekip chương trình, dù Tiêu Dương có suy nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được cậu có thể gây ra đại họa gì. Một giây sau, Tiêu Dương nghe thấy giọng ảnh đế.

Hạ Tê Xuyên: “Chào cậu.”

Tiêu Dương: “… Chào ngài.”

Hạ Tê Xuyên: “Là như thế này, Lương Cơ với tôi đã công khai trong lúc quay tập cuối của chương trình. Em ấy cảm thấy bây giờ mà nhận quảng cáo thì sau khi chương trình phát sóng phía đầu tư có thể sẽ đổi ý, mọi chuyện mà loạn lên thì đối với tất cả mọi người đều không tốt.”

Tiêu Dương: “…”

Tiêu Dương: “????”

Tiêu Dương: “!!!!!!”

Tiêu Dương: “Phiền ngài chuyển điện thoại cho cậu ta.”

Chúc Lương Cơ alo một tiếng.

Tiêu Dương: “Mịa nó cậu đang quậy gì đấy! Mới quay chương trình thực tế với Hạ Tê Xuyên mà đã come out rồi à? Có phải sau đó sẽ cùng hắn đóng một bộ phim đồng tính rồi lập tức bay qua Đan Mạch dắt tay nhau bước vào nhà thờ kết hôn không? Đm!”

Chúc Lương Cơ không biết lấy dũng khí từ đâu: “Chương trình đã ghi hình xong, sớm muộn gì cũng sẽ phát sóng, chúng ta hãy cùng nhau đối mặt hiện thực đi.”

Tiêu Dương: “Cái gì mà chính chủ phát đường chứ? Những người trên Weibo kia không biết cái đếch gì cả, đây mới là chính chủ phát đường đây này! Cậu giỏi, cậu trâu bò, chúc các cậu hạnh phúc. Từ hôm nay trở đi ông đây không quản cậu nữa.”

Tiêu Dương nổi giận đùng đùng cúp điện thoại, Hạ Tê Xuyên liếc nhìn sắc mặt Chúc Lương Cơ: “Cậu ta thật sự không quản em nữa à?”

“Yên tâm đi,” Chúc Lương Cơ nói: “Cho anh Dương một buổi tối để tiếp thu hiện thực, sáng mai anh ấy sẽ tiếp tục quản em.”

Hạ Tê Xuyên nở nụ cười, Chúc Lương Cơ nhìn dáng vẻ của hắn, chút lo lắng trong lòng lập tức hóa thành tro tàn.

Anh ấy cười rộ lên thật đẹp trai.

“Em muốn lấy cái gì?”

“Ể?” Chúc Lương Cơ hoàn hồn, suy nghĩ một chút: “Không nhiều, lấy mấy bộ quần áo là được.”

“Lấy mấy bộ quần áo thôi à?”

Chúc Lương Cơ cảm thấy hơi buồn cười: “Cũng không phải dọn nhà.”

“Chính là dọn nhà,” người đàn ông trước mặt cười với cậu, khuôn mặt hơi có vẻ vô tình trước kia trở nên đặc biệt dịu dàng: “Tốt nhất là chuyển hết tất cả đồ đạc của em tới nhà anh, như vậy em sẽ không cần đi đâu nữa.”

Mặt Chúc Lương Cơ nóng lên.

“Em cứ chọn trước đi, Amy gọi cho công ty chuyển nhà rồi.”

Chúc Lương Cơ thấy Hạ Tê Xuyên ngồi xổm xuống giúp cậu sửa sang lại chồng đĩa DVD như ngọn núi nhỏ. Rốt cuộc cậu cũng cảm thấy chân thực, từ khi đối phương thổ lộ với cậu, cậu luôn có cảm giác như đang bước đi trên mây, lâng lâng, không chân thực.

Cậu và Hạ Tê Xuyên thật sự là người yêu.

Hạ Tê Xuyên thấy cậu đứng im không động đậy, quơ quơ đĩa DVD in ảnh của mình: “Cái này có lấy hay không?”

Chúc Lương Cơ: “Lấy.”

Hạ Tê Xuyên chỉ album của Trì Diệc Huân: “Cái này ném đi.”

Chúc Lương Cơ: “Thầy Hạ hơi quá rồi đấy.”

Hạ Tê Xuyên: “Dù sao thì Tiểu Trì đã không còn thích Jinx nữa.”

Chúc Lương Cơ:?

Hạ Tê Xuyên nở nụ cười: “Heo.”

Chúc Lương Cơ không hiểu sao mình lại bị mắng, nhưng nhìn thấy nụ cười của đối phương thì hoàn toàn không làm gì được. Nhà của Hạ Tê Xuyên nằm trong một khu dân cư mới mở ở đường vành đai hai, các biệt thự độc lập thấp thoáng trong cây trồng xanh biếc. Dì giúp việc phụ trách chăm sóc sinh hoạt của Hạ Tê Xuyên đã chuẩn bị xong bữa tối. Sau khi chỉ huy công ty chuyển nhà làm việc xong, Amy vừa quay lại thì thấy hai người bọn họ đang chơi game, cô vừa mới đặt túi xách xuống liền nghe thấy lời nói tràn đầy chân thành của Chúc Lương Cơ: “Anh chơi cùi thế, em chơi nhân vật mạnh nhất Vương Giả mà cũng không kéo được anh.”

Hạ Tê Xuyên: “…”

Amy: “…”

Dám nói thẳng mặt Hạ Tê Xuyên luôn, xem ra nhất định là chân ái. Amy khá là vui mừng vì rốt cục cũng có người có thể trị được vị tổ tông này. Không chờ nữ quản lý vui được ba giây, cô thấy Hạ Tê Xuyên ghé sát vào tai Chúc Lương Cơ nhỏ giọng nói gì đó, mặt người kia đột nhiên đỏ lên.

Vừa nhìn là biết bị đùa giỡn.

Amy thở dài trong lòng: “Đồ của Tiểu Chúc đều ở bên này, các cậu mới bay từ Lạp Tát về, nghỉ sớm một chút.”

Hạ Tê Xuyên hững hờ đáp ứng, ánh mắt vẫn không rời khỏi Chúc Lương Cơ, Amy thức thời rời khỏi. Chờ nữ quản lý đi rồi, Hạ Tê Xuyên nói: “Ai chơi dở?”

Nhớ tới câu nói không biết xấu hổ “Vậy trên giường em cũng kéo anh đi” vừa nãy của đối phương, Chúc Lương Cơ lập tức thừa nhận: “Em chơi cùi bắp.”

“Sao có thể chứ,” người đàn ông nhẹ nhàng cười một tiếng, đôi mắt hẹp dài với ánh nhìn nóng bỏng. Ngón tay thon dài không nhẹ không nặng vuốt ve da thịt Chúc Lương Cơ: “Heo nhà anh lợi hại nhất,” nụ hôn nóng rực rơi trên cổ cậu: “Để anh xem thử xem lợi hại thế nào.”

Nhận ra đối phương muốn làm gì, Chúc Lương Cơ ha ha vài tiếng rồi rụt người vào ghế sô pha: “Cái kia, tiến độ có hơi nhanh.”

“Không nhanh,” Hạ Tê Xuyên nói: “Anh đã muốn làm từ lâu rồi.”

Quả thực hắn đã muốn rất lâu. Cái đêm hoang đường kia giống như một bước ngoặt, sau đêm đó hắn bắt đầu chú ý tới tiểu thịt tươi cùng đoàn phim này. Lần đầu tiên thật sự rung động là ở KTV, lúc đối phương hát đến câu hát “Rất lâu về trước, có một người yêu em rất sâu đậm,” Hạ Tê Xuyên bất giác nghĩ đến tư liệu Amy tìm được, trên đó viết rằng chàng trai trẻ tuổi này đã thích hắn suốt bảy năm ròng.

Nhìn lại lần nữa, hắn cảm thấy người này rất đặc biệt.

“Anh đã nghĩ về điều này rất nhiều lần, lúc em nói chuyện với anh, lúc em mỉm cười với anh, lúc em tới gần anh không chút cảnh giác, anh đều không ngừng ảo tưởng tới dáng vẻ lúc em khóc lên.” Hạ Tê Xuyên dừng một lát, khóe môi nhếch lên một độ cong xấu xa: “Nước mắt từ khóe mắt em chảy xuống, em vừa khóc vừa xin anh chậm một chút. Em biết không? Em có một gương mặt khiến cho người khác muốn bắt nạt đến khóc lên mới thôi.”

“…”

Chúc Lương Cơ quả thực bị những lời nói lưu manh của đối phương dọa cho sợ luôn rồi.

” ‘Anh chơi Lưu Bị mà không đánh lại Lỗ Ban đệ thất à,’ ” Hạ Tê Xuyên nhại lại giọng Chúc Lương Cơ cười nhạo hắn lúc chơi game vừa nãy, lúc hắn cúi đầu xuống thì thấy cậu lộ ra vẻ mặt quẫn bách: “Anh quả thực đánh không lại Lỗ Ban đệ thất, nhưng anh có thể làm em là được.”

Hai tuần sau, tập cuối của 《Đạp xe đến Lạp Tát》 phát sóng.

Cảnh hồ Yamdrok như tranh vẽ dày đặc sương mù lúc sáng sớm, cảnh mặt trời ở Tây Tạng nhô lên từ bờ hồ. Trong khung cảnh xung quanh được phủ lên một vầng sáng mỏng manh, Hạ Tê Xuyên đối diện ống kính tự nhiên quàng vai Chúc Lương Cơ, hắn vô cùng dứt khoát công khai tình yêu của bọn họ.

Không quá vài giây sau khi lên sóng, các trang web lớn dồn dập đưa tin lên trang nhất. Nửa tiếng sau, Hạ Tê Xuyên đăng một bài viết mới lên Weibo.

Ảnh đính kèm là bầu trời đầy sao ở Bayi, trong đó có thể loáng thoáng nhìn thấy bóng lưng của một người đứng trước người chụp hình. Dân mạng thần thông quảng đại lập tức dựa vào chiều cao, quần áo, tư thế đứng phân tích ra bóng lưng này là ai. Chúc Lương Cơ nhớ lại ngày đó bọn họ leo núi cả ngày, lúc đến Bayi trời đã khuya, cậu không ngờ rằng Hạ Tê Xuyên thế mà cũng chụp trộm mình.

【Em ngắm sao anh ngắm em, chờ đến khi hừng đông vì sao biến mất anh vẫn còn ngắm em.】

Nghệ sĩ bình luận đầu tiên là Trì Diệc Huân, cậu ta bình luận rất đơn giản: 【99】.

Chúc Lương Cơ nhìn avatar của Trì Diệc Huân. Là hình một cô bé tóc xanh đang khóc, hai bím tóc đuôi ngựa, con ngươi đỏ ngầu, sau lưng là súng máy cao bằng nửa người.

Jinx.

Còn là một Jinx bị đánh bại. Gần đây thiếu gia nghiện LOL à?

Nửa phút sau, một vài nghệ sĩ quen biết trong giới lần lượt để lại bình luận bên dưới:

@Thôi Huyên: 【99】

@Hứa Tra: 【99】

@Khương Tử Thù: 【99】

Một dãy dài 99 thực sự vô cùng thu hút tầm mắt. Dân mạng nghe tiếng mà đến trong chốc lát không biết đầu tiên nên chửi đồng tính luyến ái hay khiếp sợ trước đội hình nghệ sĩ công khai ủng hộ. Mãi đến khi bình luận của một cô gái vượt lên chiếm top trước những bình luận 99 của đám nghệ kia.

【Thần tượng yêu thần tượng dĩ nhiên phải chúc 99, nam thần tui theo năm, sáu năm sao có thể để cho một phụ nữ không biết từ đâu chui ra chiếm lấy chứ?】

…Cô nương này nói chí cmn lý!

Thần tượng yêu thần tượng, dĩ nhiên chọn chúc 99.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN