Yêu lại từ đầu chàng trai năm 17 tuổi
Chương 3 :
********************************
10 giờ sáng tại công ti Lưu Thị, trưởng phòng Cao nói lớn để cho các nhân viên ỡ đây đều có thể nghe thấy.
– Chắc các bạn cũng đã biết hôm nay công ti chúng ta có một sự kiện quan trọng phải không? Đúng vậy, con trai cũa cố chủ tịch hôm nay sẽ đến kế nhiệm chức chủ tịch tiếp theo, và công ti chúng ta hôm nay sẽ tổ chức party nhỏ để đón tân chủ tịch. Tân chủ tịch mong các bạn sẽ có mặt đúng giờ và ăn mặc lịch sự dự tiệc rượu tối nay. Sự kiên sẽ tổ chức ỡ khách sạn nhà hàng cũa Lưu Thị, mong mọi người trong ban ta sẽ không làm tôi thất vọng trước tân chủ tịch. – Trưởng phòng Cao nghiêm nghị nói.
Dap lại sự nhiệt tình đó, cả phòng chúng tôi hăng say làm việc để mong tối nay sẽ được gặp mặt người chủ tịch đó. Sự nhịet tình đó làm cho trưong phòng có chút sợ hải, bởi vì bình thường họ không nhiệt tình như thế.
Công ti cho phép nhân viên được về sớm để chuẩn bị tiệc rượu tối nay. Tôi cũng háo hức không kém vì dường như cuộc sống tôi vô vị quá lâu rồi, coi như hôm nay sẽ vui chơi một bữa, mặc kệ chuyện ngày mai ra sao. Nhưng tôi đâu biết rằng sự háo hức mong chờ ấy sẽ bị dập tắt trong buổi tối ngày hôm nay..!
Tôi lấy cái đầm bẹt vai tiểu thư dài qua đầu gối màu da mà hôm trước cùng Băng Băng mua nhưng chưa có dịp để mặc. Trang điểm tông xẹt tông cùng với cái đầm, tóc uốn nhẹ xoã dài xuống, khoát lên mình bộ cánh yêu thích, bởi vì bẹt vai màu da càng làm tôn lên làn da trắng cũa mình. Hôm nay tôi sẽ đi cùng Băng Băng tới buổi tiệc rượu đó.
– Tuyết Tinh, hôm nay cậu rất đẹp và khí chất ngời ngời – Được Băng Băng khen tôi cuòi đáp.
– Cậu cũng đâu thua gì tớ, cậu như nữ hoàng diện cho mình một cây đen rất nổi bật còn gì. 2 chúng ta bù qua sớt lại cho nhau hihi.
Thôi đừng có khen qua khen lại nữa, chúng ta mau đi thoi, tớ sợ con đường tới đó giờ cao điểm sẽ kẹt mất, đến muộn trưởng phòng mắng đó.
– Dược ! Tiểu Thư Tuyết Tinh chúng ta xuất phát nào…. Băng Băng cười rất tươi đáp !
Sau này xuống xe, trong khi đọi Băng Băng tôi chỉnh lại tóc và váy cẩn thận, tim tôi như rớt ra bởi vì con trai vừa đi qua rất giống với người con trai mà 8 năm nay tôi luôn nhớ về. Tim có chút nhói đau, nhưng tôi đã lấy lại bình tĩnh, lấy lại dáng vẻ ban đầu, nụ cười tiếp tục trên môi.
Nắm tay Băng Băng, 2 đứa cùng nhau tiến vào phía trong bàn tiệc, trên tay cầm mỗi người một ly rượu.
– Băng Băng, cậu cùng đồng nghiệp trò chuyện nhé, tớ rất đói, qua đó ăn bánh lót bụng đã – Tôi nói khẽ vào tai BB .
– Cậu ăn ít thôi nhé, ăn nhiều bụng to lên là sẽ hết đẹp ngay – BB trêu ghẹo tôi đáp.
Tuyết Tinh hí hứng tiến đến chiếc bàn toàn bánh ngọt thưởng thức chúng. Cô đâu biết được răng người con trai ấy đã nhận ra cô.
Lúc này trong phòng hội nghị.
– Chủ tịch ngài cần gì ? Giám đốc bộ phận hỏi
– Tôi cần sơ yếu lý lịch cũa các nhân viên cũa công ti chúng ta, ngay và liền – Lưu Thần lạnh lùng nói.
10 phút sau … Chủ tịch đây là tất cả hò sơ nhân viên cũa công ti ta.
– Được rồi , anh ra ngoài đi, khi đến giờ tôi sẽ ra phát biểu. – Khi giám đốc bộ phận đã đi. Hắn ỡ đây nhanh chóng tìm kiếm xem có phải đúng là người con gái ấy.
Như đã tìm được thứ hắn muốn tìm, hắn lạnh lùng cười nhạt ‘ tôi cứ nghĩ là sẽ không tìm được thấy em, sẽ không bao giờ thấy dáng vẽ đáng yêu cũa em nữa. Nếu như em đã trước mặt tôi, thì tôi sẽ cho em biết, người làm tôi đau khổ thì sẽ như thế nào ‘
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!