Yêu Nguyệt Phong Vũ: Đại Siêu Cấp Biến Thái Nghịch Thiên - Chương 28: Nàng là ma pháp sư??
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
236


Yêu Nguyệt Phong Vũ: Đại Siêu Cấp Biến Thái Nghịch Thiên


Chương 28: Nàng là ma pháp sư??


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đang đi Phong Vũ sực nhớ, đúng rồi nàng còn chưa là lính đánh thuê a~, sau này còn phải thường xuyên ra vào nàng phải đi đăng ký mới được, như vậy ra vào các đế quốc đỡ phiền phức, đi đến bên cạnh hỏi Lưu Duật

“Này, nơi đăng ký ở đâu??”

Lưu Duật mới nhớ ra Phong Vũ còn chưa phải lính đánh thuê nhưng lại nghi hoặc, nàng như thế lại muốn làm. Dung mạo đó…..thiệt không giống nên làm cái nghề thô bạo chém giết này nhưng cũng gật đầu đưa nàng đến.

Dẫn nàng đến vào căn phòng nhỏ có dấu hiệu công hội lính đánh thuê

Hai thanh kiếm đan chéo nhau, giữa có một tấm kiên, Phong Vũ cười nhẹ có chút giống, mạnh mẽ uy phong rất hợp với cái danh lính đánh thuê. Đầy cửa bước vào liền có cả chục người đang chờ kiểm tra,đám người đang đứng chờ ngẩng đầu lên nhìn nàng hết sức kinh ngạc, hít sâu một hơi xoa xoa hai mắt như muốn nói bản thân không nhìn lầm.

Phòng coi như cũng lớn, có nhiều ghế ngồi trên bàn còn bày vài món đồ, còn có một lão nhân tóc bạc đeo kính trắng. từng người kiểm tra trong tay đều có thẻ bài, nàng cũng lĩnh số, số 29. Tùy tiện tìm một ghế ngồi xuống, chờ đến lượt. Những người đang chờ không thèm xếp hàng nữa cứ đứng ngây ngẩn nhìn nàng, si mê nhìn chằm chằm nàng.

Thấy nhiều ánh mắt nóng rực nhìn mình, Phong Vũ bất đắc dĩ thở dài đưa tay kéo mũ chùm phía sau áo choàng lên che đi khuôn mặt tuyệt mỹ, đẹp đến không giống người khiến cảnh sắc xung quanh bị lu mờ. Đám người thấy vậy ánh mắt mang theo tiếc nuối tò mò, vẫn dán chặt lên người nàng.

“Số 15!” Lão tóc trắng ngồi bên trong bị che khuất nên không thấy được dung mạo và sự kỳ lạ của đám người này

Nghe giọng nói đám người mới tạm thời luyến tiếc dời đi, một người cầm số 15 bước vào.

“Đưa chiến khí vào!!”

Chàng thanh niên lập tức làm theo, đưa chiến khí vào vật thể trong suốt, chỉ thấy vật thể dần dần biến hóa màu sắc, một lác sau lại như cũ, lão giả năng mắt cầm theo một huy chuyên chương hỏi “có donh binh đoàn chưa?”

Người thanh niên lắc đầu, lão giả trực tiếp đưa huy chương cho hắn” Kế tiếp, số 16″

Nhìn từng người đi vào Phong Vũ nhíu mày, nàng là nên dùng ma pháp sư hay chiến sĩ đây, im lặng suy nghĩ cuối cùng Phong Vũ dùng ma pháp sư, dù sao nàng vẫn thích dùng ma pháp hơn, khẩn cấp hơn có thể dùng danh triệu hồi sư, nếu ngay từ đầu để lộ là chiến sĩ sau này lại lộ ra ma pháp, triệu hồi sư thì sẽ gây sóng gió như thế nào. Chiến sĩ coi như là con bài cuối quan trọng của nàng.

Là ma pháp sư bị lộ thân phận triệu hồi sư sẽ không bị nghi ngờ, bây giờ để lộ bản thân là chiến sĩ sau này bị lộ là triệu hồi sư thì chẳng lẽ họ không nghĩ nàng còn là ma pháp sư sao?? có ai là triệu hồi sư mà không biết ma pháp chứ. Với cả nàng biết trên đời này không có ai như nàng, nếu ngay từ đầu nàng là ma pháp sư nhưng thân thể mạnh mẽ hơi giống chiến sĩ nói từ nhỏ được uống đan dược thân thể mới khỏe như vậy có thể họ tin, chứ chiến sĩ kêu do uống đan mà có ma pháp thì ai tin? có đan dược như vậy sao?? chiến sĩ có ma pháp điều này thật nực cười. Phong Vũ khẽ cong khóe miệng, lộ thân phận ma pháp sư là điều tốt nhất.

“Tiếp theo số 29” lão giả lớn tiếng hô một câu, Phong Vũ cầm thẻ bài lẳng lặng đi đến, thân hình nhỏ nhắn thấp bé phía sau cái áo choàng khiến nhiều ánh mắt tò mò dán chặt lên.

Ngay cả lão giả cũng gương mắt nhìn, thấy nàng cầm thẻ thì chỉ vào quả cầu

“Đưa chiến khí vào”

Phong Vũ đứng im, không có cử động khiến lão nghi hoặc, nàng lạnh nhạt nói “Ta là ma pháp sư, đưa tinh thần lực vào được không?”

Toàn trường hít sâu một hơi!! một số lúc nảy khi thấy dung mạo của nàng ở lại tò mò, một số mới vào thì không biết, toàn bộ kích động khi nghe giọng nói non nớt nhưng lạnh nhạt của Phong Vũ, ta là ma pháp sư?

Lão giả ngẩng đầu, hai tay đỡ ngọng kính, đánh giá nàng, che kín từ trên xuống đến cả mặt cũng không thấy, nhưng giọng nói đó là hài tử còn là nữ nhi. Ma pháp sư đến công hội lính đánh thuê? ma pháp sư không phải đều ở Ma Lạc học viện sao? cho dù chu du một mình cũng không đến đây, công hội lính đánh thuê Đông đại lục này đều là chiến sĩ.

Lưu Duật đang ngồi cũng bị dọa không ít, ma pháp sư? tiểu thư vừa rồi cứu bọn hắn là cận chiến nha, vô cùng nhanh, lưu loát rõ ràng là chiến sĩ mà? có ma pháp sư nào không chịu dùng ma pháp mà đi đánh cận chiến không? điểm yếu của ma pháp sư chính là giao chiến cự ly gần, tiểu thư đánh cận chiến hình như còn rành và giỏi hơn cả hắn a~

“Ngươi là ma pháp sư?” Lão tóc trắng hỏi, tất cả mọi người đều nín thở nhìn chăm chăm nàng.

“Đúng” Phong Vũ lạnh lùng phun ra một chữ

“Ngươi xác định muốn gia nhập ở đây sao?”

“Ừ! chẳng lẽ nơi này không cho ma pháp sư gia nhập sao?”

“Không, không có quy định như vậy, ma pháp sư gia nhập công hội lính đánh thuê, thú vị” Lão giả đẩy kính chậm rãi nói ” may mà vật này cũng có tác dụng với tinh thần lực, làm đi”

Trong phòng hoàn toàn im lặng, tầm mắt mọi người đều dán chặt vào nàng, ma pháp sư cấp mấy, cấp 2- cấp 3. Sở dĩ họ chỉ đoán như vậy là do, một số đã nhìn thấy mặt nàng dù đẹp đến yêu nghiệt không giống người nhưng cũng chỉ là một hài tử chưa tới 10 tuổi, còn lại vào sao không biết nhưng thấy thân hình nhỏ nhắn thấp bé cùng giọng nói non nớt của nàng, họ đoán cũng chỉ là một hài tử 8-9 tuổi nên mọi người nghĩ nàng cùng lắm là cấp 3 ma pháp sư.

Lưu Duật cũng ngồi không yên, đứng dậy nhìn Phong Vũ. Tiểu thư là ma pháp sư cấp mới, tam cấp- tứ cấp. Nghĩ đến hắn trong lòng có chút vui sướng dị thường, như người trong nhà mừng cho nhau vậy.

Phong Vũ đặt bàn tay nhỏ nhắn, thon mịn xinh đẹp lên quả cầu, từ từ chuyển tinh thần lực vào, chất lỏng đột nhiên tăng lên, lên đến vạch lục cấp thì dừng lại.

Lục cấp! trời ơi biến thái, đúng đại biến thái!! mọi người đồng tử co rụt, ngay cả lão giả cũng có chút choáng váng. Dụi đi dụi lại con mắt như không tin con số hiển thị, thấy rõ là vạch lục cấp không dao động nữa, lão nén cảm xúc lấy huy chương ra, mỉm cười nhìn nàng

“Tiểu cô nương, ngươi tên gì?”

Phong Vũ khẽ nhíu mày, nàng chỉ cho dừng ở lục cấp có cần như thế không. Thật ra lão giả trước mặt lớn hơn Phong Vũ một cấp nhưng vẫn không nhận ra nàng giấu thực lực chỉ cho dừng đến lục cấp. Vì sao? vì cơ thể Phong Vũ đặt biệt, nàng đã muốn giấu thì không một ai phát hiện được.

Như hiểu suy nghĩ của nàng Tạp Vân Phi đưa mắt xem thường nhìn, ngươi nghĩ mới 7 tuổi là ma pháp sư lục cấp là bình thường sao? là thiên tài trong thiên tài a~, nếu để họ biết Phong Vũ thật ra là cấp thống lĩnh chắc sẽ kinh hãi tới hộc máu chết. Cái thiên phú đó không giống người nữa rồi, là biến thái trong đại biến thái a~. Chỉ mới lục cấp mà đám này đã kinh ngạc như vậy, họ mà biết sự thật sẽ như thế nào. Có khi còn đồng cảm với ông, bị đã kích đến yếu tim, đông mạch máu nhảy đành đạch rồi chết, hahaha.^^

Thấy nàng im lặng, Lưu Duật chạy đến nhìn lão gương mặt đỏ ửng

“Lão già, đây là tiểu thư nhà ta, đừng có mà đánh chủ ý”

Lão giả vừa nghe ngẩn người, lập tức ngửa mặt lên cười to haha

“Dong binh đoàn Lâm Phong vận khí thật tốt nga~ tìm được một tiểu thư cường đại như thế, xem ra năm nay Lâm Phong giành 4 sao chắc rồi.” Lão vừa nói vừa đưa tay vào hộc tủ nhìn một loạt huy hiệu khác nhau, liền đưa trước mặt nàng một huy chương. thái độ cười to hớn hở khác hẳn một trời với những người trước đó.

Phong Vũ thản nhiên tiếp nhận, không nhìn thấy ánh mắt kinh diễm ngưỡng mộ của người khác, đi theo Lưu Duật ra khỏi phòng nhỏ. Nàng vừa ra khỏi trong phòng như thủy triều bùng nổ, tất cả mọi người đều không dám tin, công hội lính đánh thuê có ma pháp sư lục cấp!! hơn nữa là một tiểu hài tử!! Kinh ngạc là ma pháp sư này bị dong binh đoàn Lâm Phong phỏng tay trên rồi.

“tiểu thiên thần khi nảy là ma pháp sư lục cấp”

“đúng vậy, đẹp như vậy còn có thiên phú kinh người như vậy là muốn đã kích người sao”

“thật sự nàng rất đẹp a~ ta không nghĩ có người lại đẹp như vậy”

“đúng nha, lúc đầu ta cứ nghĩ mình nhìn lầm”

“lục cấp ma pháp sư!! nhìn cũng chưa tới 1o tuổi quá biến thái đi”

“thật yêu nghiệt!”

“…”

“…”

“…”

Mọi người xung quanh náo nhiệt, chuyền miệng nhau khắp nơi, nói nào là nàng rất đẹp như tiểu tiên nữ giáng trần vậy, người thì nói nàng có thiên phú rất kinh người. Cái người ma pháp sư lục cấp ở dong binh đoàn Lâm Phong đã làm cả công hội dậy sóng, mọi người đếu tò mò tập trung đến đây xem.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN