[Yoongi x Girl] Em là Nguồn Sống của anh!!! - Chương 4: Magic and music in soul
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
287


[Yoongi x Girl] Em là Nguồn Sống của anh!!!


Chương 4: Magic and music in soul



Chú cô đưa cô đến chỗ người bạn ấy mà học ảo thuật

– Chào, bạn hiền

– Chào, lâu ngày không gặp. Có chuyện gì đây mà qua kiếm tôi thế

– Thì có chút chuyện nên mới qua kiếm ông nè

Ông ấy nhìn xuống thấy một cô gái nhỏ đang núp đằng sau

– Ai đây?

– Là cháu tôi đó.

Ông ta liền quỳ xuống gần cô

– Cháu tên gì?

– Ha… Hasuko… Hasuko Sekai

– Hasuko! Là cháu gái mà ông nhận nuôi đó à

Ông ấy bất ngờ liền ngước lên nhìn chú cô

– Phải là con bé đó

– Vậy con chính là Miranda là con của Shino sao?

– D…Dạ…

Gì đây!? Người này cũng biết cha mình sao!? Rốt cuộc cha mình là người như thế nào mà sao ai cũng biết hết vậy!? Người này có phải là người xấu không!?

– Thôi được rồi. Tớ sẽ dạy con bé

– Tên ta là Kuroba Toichi. Từ giờ con gọi ta là Toichi-sensei nha

– Dạ

– Trời ơi! Dễ thương chết mất! Quả không thổ danh là con gái của Shino mà!

– Otou-San

Một cậu con trai lớn hơn cô 3 tuổi chạy ra

– Kaito con lại chọc Aoko-chan nữa sao?

– hihi

– Con trai mà đi chọc con gái… thiệt là… Để ta giới thiệu… đây là Hasuko từ giờ em ấy sẽ học ảo thuật cùng Chúng ta đó

Ông vừa nói vừa chỉ vào cô

Anh ta quay qua cô vừa nựng má cô vừa nói

– Em tên Hasuko sao? Tên em dễ thương thiệt đó, mặt em cũng dễ thương quá đi. Em bao nhiêu tuổi rồi?

– Dạ 5 chuổi ạ

– 5 sao? Dễ thương quá đi! Em dễ thương hơn Aoko kia nhiều

– Nè, nói gì đó

Anh ta liền xoay qua

– Ao…Aoko…

– KAITO… hôm nay cậu chết với tớ!!!

– Có ngon thì bắt được tớ đi

Thế là hai bạn nhỏ rượt đuổi nhau… chạy… chạy không biết trời trăng… chạy không điểm dừng… Còn hai ông già kia chỉ biết cười trên sự đau khổ của thằng con trai đang bị đứa con gái ăn hiếp… Còn cô thì ngây ngô bất giác mà cười theo

**********
Ngày qua ngày… tháng qua tháng… thời gian cứ trôi qua… mới đó đã được 1 năm trôi qua. Cô học được rất nhiều nào là biến lá bài… nào là biến thú vật từ trong nón… và đặt biệt hơn là… cải trang… Phải trong giới ảo thuật việc cải trang là một phần thất yếu. Cô học rất thành thạo lại còn sáng tạo nữa. Phải nói giờ nhìn cô không khác gì bật thầy cải trang cả.
Và hơn thế cô cũng được chơi piano và guitar nữa để thư thả đầu óc. Nhưng đó không ngờ lại là một tài năng mới của cô. Tài năng rất hay, cô có khả năng sáng tác nhạc rất hay và thêm giọng hát nữa

Cô có giọng hát tuy hơn khàn khàn nhưng lại là lên High Note rất cao. Và một khả năng nữa mỗi lần cô lên không phải giọng của cô nữa mà là giọng… một con trai… phải là giọng của nam. Một đứa con gái mà có giọng của nam. Ở độ này chưa ai có thể làm được.

**********
Thời gian cứ thế mà trôi… trôi đến năm cô gần được 7 tuổi…

Một cú điện thoại reng lên từ là nước khác

– Em nghe đây chị

– Con bé đâu rồi? Cho con bé về với chị đi

– Nhưng không biết nó có chịu không? Em sợ…

– Chị muốn chăm sóc nó. Chị không muốn nó lạc lõng như vậy. Dù sao chị cũng là mẹ nó mà

– Dạ em biết rồi. Em sẽ thu sếp đưa con bé về

**********
Không biết có ai muốn biết hai người họ đang nói đến ai không?

Tạm thời mình sẽ viết cột mốc của Miranda thêm vài chương nữa, rồi sẽ tới Yoongi nha.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN