✔️ Cuộc hành trình của chúa / Kami no Tabi / 神の旅✔️ - CHƯƠNG 3: NĂNG LỰC KỲ LẠ, KHÓ HIỂU
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


✔️ Cuộc hành trình của chúa / Kami no Tabi / 神の旅✔️


CHƯƠNG 3: NĂNG LỰC KỲ LẠ, KHÓ HIỂU


“Lin, con dẫn Iwami lại bàn tiếp tân nhận bảng trạng thái đi! Ta đi gặp chủ Guild có chút chuyện”

Creco đi thẳng một mạch vào căn phòng bên cạnh quầy tiếp tân trông như có việc gì đó rất quan trọng. Có lẽ là về chuyện con mãng xà không lồ mà Iwami đã nhắc tới. Việc này chắc hẳn là rất cần thiết vì khi báo sớm cho hội để họ tìm cách giải quyết thì sẽ tránh được nhiều tình huống đáng tiếc có thể xảy ra. Trong lúc Iwami lo nhìn về hướng Creco thì Lin cũng đã giúp Iwami nhận xong bảng trạng thái và đưa cho cậu.

“Của anh nè!”

“Ooh.. nhanh thế à? Cảm ơn em nhé!”

“Vâng, cũng chẳng có gì đâu anh. Mọi người thường bị thất lạc bảng trạng thái trong nhiều trường hợp nên việc này cũng rất là bình thường và nó khá là rẻ”

“Hm~ Bây giờ anh chỉ cần nói [Status] như em lần trước nhỉ?”

Mảnh vải trên tay Iwami ngay lập tức phản ứng lại với khẩu lệnh của cậu. Những ký tự bắt đầu hiện ra từ ánh sáng phát ra trên mảnh vải. Lúc này Iwami thấy số lượng thông tin nhiều hơn lần trước khi nhìn vào bảng trạng thái của Lin thì ngay lập tức nhớ lại là chỉ có bản thân mới có thể nhìn thấy thông tin chi tiết.

[Góc nhìn của người ngoài]

Tên: Iwami Roze

Giới tính: Nam

Tộc: Nhân

Tuổi: 17

Class:

Level: 1

Phước lành: IQ

Meeps: 0

“Ể???? Level 1 sao?”

Lin thốt lên kinh ngạc khiến cho mọi người xung quanh đều chú ý tới. Sở dĩ cô bé ngạc nhiên là vì bất cứ ai sống tới thời điểm hiện tại cũng có một lượng exp nhất định qua những công việc dù chỉ là nhỏ nhất. Vì vậy khi nhìn thấy một chàng trai khỏe mạnh và có cơ thể tương đối săn chắc như Iwami lại chỉ mới level 1 trong khi cậu đã 17 tuổi thì chuyện này đúng thật là vô lý.

“Có gì sai à?”

“Quá sai luôn ấy chứ! Kinh nghiệm là thứ có thể tích lũy qua các hoạt động thường ngày. Cho dù anh ăn không ngồi rồi thì ít ra cũng phải được level 2 với độ tuổi này chứ?

“Aaa….. thì chắc là chổ anh ở bị tách biệt với bên ngoài nên không sử dụng được ma thuật bên trong đó. Nên có lẽ vì vậy mà nó cũng không tích lũy được kinh nghiệm”

Iwami cố gắng động não biện hộ để không bị lộ việc cậu đến từ thế giới khác. Nhưng có lẽ cậu đã thành công trong công cuộc chém gió của mình… vì lời giải thích quá thuyết phục chăng? Nhưng không sao, chỉ cần qua ải sơ yếu lý lịch này thì cậu có thể tránh những rủi ro trong tương lại và tận hưởng thế giới này. Thứ Iwami tiếc nuối duy nhất ở thế giới cũ đó là mớ tài sản kếch xù mấy tỷ yên mà cậu chưa một lần hưởng thụ theo đúng nghĩa.

“Hmm… vậy xem ra anh cũng chẳng biết gì về phước lành của mình nhỉ? Em mới thấy nó lần đầu đó”

“Vậy sao?”

“Vâng, hầu hết mọi người đều có phước lành về nguyên tố hoặc thông số như tốc độ, phòng thủ, sức bền. Những phước lành đều có ảnh hưởng đến sự hiệu quả của từng loại kỹ năng nên nếu không biết rõ tác dụng sẽ rất khó để học kỹ năng”

Ở thế giới này, phước lành chính là thứ quyết định số phận của một người.

Nếu bạn sở hữu một phước lành nguyên tố như [Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Hàn,…] thì bạn sẽ có thể học phép của nguyên tố đó. Bạn vẫn có thể học một phép nguyên tố khác hoặc thậm chí là khắc với nguyên tố mà bản thân có phước lành. Tuy vậy, bạn sẽ không thể phát huy tốt sức mạnh của nguyên tố đó.

Còn với những người không nhận được phước lành thì họ sẽ làm những việc như thương nhân, nông dân,… Các thông số vốn sẽ không thể thay đổi ngoại trừ khi lên level thì thông số sẽ tự động cộng vào thêm. Tuy nhiên vẫn có những phước lành liên quan tới các thông số thì họ sẽ tập luyện thể chất. Việc luyện tập hoặc trải qua những cuộc chiến sẽ làm tăng thông số liên quan tới phước lành.

Iwami thầm nghĩ liệu phước lành [IQ] của cậu có liên quan tới chỉ số IQ của cậu hay không? Cậu ta đã từng làm một bài trắc nghiệm kiểm tra IQ trên internet một cách nhanh gọn nhưng lại không biết được kết quả vì một dòng tin nhắn yêu cầu trả phí 5$. Nhưng với những thành tựu mà cậu đạt được như là một freelancer chuyên về các mãng lập trình và thiết kế, cậu còn là một game thủ chuyên nghiệp trong một số game và kiếm tiền bằng cách kinh doanh vật phẩm trong game.

Hiện tại, mọi thứ đối với Iwami đều quá mơ hồ. Cậu cần một thời gian để tìm hiểu về nó. Và suy nghĩ “IQ thì ai mà chẳng có?” hiện lên trong đầu cậu. Không lẽ cậu cần phải luyện tập não để tăng IQ sao? Nếu vậy thì sẽ không làm khó được Iwami vì cậu ấy không hề ghét đọc sách. Vì nhờ có sách mà cậu có thể tự học và tự mình kiếm sống trong xã hội khắc nghiệt của Tokyo lúc bấy giờ.

“Đây là chàng trai trẻ mà ông nói đấy à?”

Creco cùng một cô gái nữa chậm rãi bước đến chỗ Iwami và Lin. Cô gái này nhìn vẻ ngoài chỉ là một cô gái trẻ nhưng có vẻ những người xung quanh khá tôn trọng cô ấy. Đôi mắt màu xanh ngọc bích của cô trông có vẻ gì đó u buồn. Tuy vậy, khi đôi mắt ấy được hiện diện cùng với nụ cười, với giọng nói lúc này của cô ấy thì ngay cả người mù cũng cảm nhận được vẻ thánh thiện của con người này.

“Đúng vậy, cậu ta là Iwami Roze mà tôi đã kể”

“Xin chào! Tôi là Ransar Esalia, là người đứng đầu Guild mạo hiểm giả ở trụ sở này”

Esalia đưa tay lên phía trước tỏ ý muốn làm quen với Iwami. Đương nhiên cậu cũng bắt tay theo phép lịch sự tối thiểu. Nhưng Iwami vẫn đang trong trạng thái đề phòng. Người này dù vẫn còn trẻ tuổi nhưng lại là chủ của một Guild. Chắc chắn cậu sẽ nhận được vài câu hỏi bởi cô gái này và nếu như sơ xuất, cậu sẽ để lộ thân phận của mình.

“Tôi có nghe Creco nói hết rồi, cậu không phải lo lắng! Chúng tôi sẽ tìm cách đưa cậu trở về. Nhưng có thật sự cậu nhìn thấy một con mãng xà không lồ chứ?”

“Thật ra thì tôi cũng không chắc, lúc đó rất hỗn loạn và tôi chỉ thấy thấp thoáng một hình bóng giống như vậy rồi ngất đi. Khi tỉnh lại thì đã được Creco và các thủy thủ đoàn của chú ấy cứu. Có thể nó là thật hoặc có thể con thuyền bị phá hủy bởi một nguyên nhân khác và con mãng xà khổng lồ tôi thấy chỉ là ảo giác”

“Dù vậy thì chúng tôi vẫn phải đi kiểm tra một lược cho đảm bảo. Vậy còn nơi cậu đến? Nếu tôi có thể biết tên gọi nó thì có lẽ việc tìm kiếm nó sẽ dễ dàng hơn”

“Ah… Thật ra thì tôi ra khơi cũng là vì muốn đi chu du khắp nơi và học hỏi thêm nên thật sự mà nói thì tôi vẫn chưa muốn về nhà sớm như vậy. Việc tìm kiếm thì tôi sẽ tự mình làm vì có khá nhiều thời gian nên không phiền mọi người…”

Không thể nói về quê hương cậu. Cũng không thể tự bịa ra một cái tên vì nếu lỡ trùng khớp một nơi nào đó cậu có thể sẽ bị lộ tẩy. Nên Iwami sẽ phải viện cớ để không phải nói ra điều đó.

“Nếu cậu muốn vậy thì được thôi! Sau này có chuyện gì cần nhờ giúp thì cứ tìm đến tôi”

“Vậy thì cảm ơn cô, Ransar” – Iwami lấp lửng không biết phải xưng hô như thế nào mới phải phép

“Gọi tôi là Esalia được rồi! Tôi có chuyện phải đi trước đây, hẹn gặp lại sau”

Esalia mỉm cười cúi đầu tạm biệt sau đó đi ra khỏi hội. Nhóm Iwami cũng rời đi ngay sau đó. Họ cùng nhau trở lại nơi đoàn xe ngựa vẫn đang đứng chờ để cùng nhau khởi hành về làng. Đoàn xe có tổng cộng 3 cỗ xe ngựa của làng và 1 cỗ xe của nhóm mạo hiểm giả được Creco thuê. Creco, Lin và Iwami lên cùng một cỗ xe để đi về làng. Iwami tận dụng tình huống hiện tại để tìm hiểu thêm vài việc.

“Ah… Chú Creco, theo cháu nghĩ thì việc đánh bắt không phải là việc làm duy nhất của mọi người nhỉ?”

Dựa vào những vết sẹo do bỏng trên tay của Creco, Iwami có thể đoán được một vài nghề nghiệp mà có thể chú ấy đang làm.Nhưng câu hỏi của cậu ta không hẳn là để xác định lại điều đó. Iwami muốn Creco phải nói ra công việc của mình, vì chỉ như vậy cậu mới có thể dễ dàng ngỏ lời để học nghề.

“Đúng vậy, chúng ta là ngư dân nhưng đó không phải là công việc duy nhất vì thời tiết mỗi năm luôn thay đổi không thể đoán trước được nên không phải năm nào bọn ta cũng có thể đánh bắt. Mỗi người chúng ta đều có những việc làm khác nhau. Và ta là một thợ rèn của làng Coggel”

“Vậy thì hay quá! Cháu có thể phụ giúp chứ? Ở nhờ mà không giúp đỡ được gì thì cũng ngại lắm”

Iwami chớp lấy cơ hội ngay lập tức để xin được phụ giúp cùng với một nụ cười tươi cho thấy nhiệt huyết bên trong cậu.

“Không vấn đề gì, ta cũng vừa nhận một đơn hàng rèn và sửa kiếm cho dinh thự của bá tước trước khi ra khơi nên nếu có người giúp thì sẽ nhanh hơn”

Sau đó, bọn họ cùng nhau trò chuyện với nhau một lúc thì bắt đầu nghỉ ngơi. Ngoài Iwami và người lái xe thì những người khác đều đã ngủ. Cậu lấy bảng trạng thái của mình ra để xem lại vì lúc trước câu không có nhiều thời gian nên chỉ nhìn sơ qua.

[Góc nhìn chính chủ]

Tên: Iwami Roze

Giới tính: Nam

Tuổi: 17

Class:

Level: 1

Phước lành: IQ

Lực chiến: 500

Thể trạng: 100-HP

Thể lực: 300-KI

Năng lượng: 300-MP

Sức mạnh: 10

Ma lực: 5

Linh hoạt: 10

Hồi HP: 0.01/s

Hồi KI: 0.03/s

Hồi MP: 0.03/s

Meeps: 0

Exp: 7/1.000

Kỹ năng: Dịch thuật

Kỹ năng dịch thuật có lẽ là kỹ năng có lợi cho cậu vì nhờ nó mà Iwami có thể giao tiếp bình thường với những người ở đây. Và chắc hẳn nó cũng sẽ giúp nhiều trong tương lai khi mà điều cậu muốn chính là chu du khắp nơi. Nhưng ở một thế giới toàn là quái vật và những tên nguy hiểm như tên gây náo loạn vừa rồi thì cậu vẫn muốn một khả năng có thể giúp mình tự vệ hơn.

Nhưng còn cái phước lành IQ của cậu thì vẫn chưa có manh mối gì. Nó không liên quan đến một thông số nào, cũng không phải là một nguyên tố nên thật sự những giả thuyết mà Iwami đang nghĩ chỉ có ba giả thuyết là thuyết phục nhất.

Giả thuyết thứ nhất là phước lành này sẽ giúp Iwami có khả năng học hỏi, tiếp thu tốt và nhạy bén hơn. Điều này sẽ giúp cậu có thể học những kỹ năng và thuần thục nó dù không hề có năng khiếu hay phước lành chuyên về nó.

Giả thuyết thứ hai là cậu sẽ có khả năng sáng tạo kỹ năng. Khả năng này thật sự là không tưởng nếu Iwami thật sự sở hữu nó. Bởi cậu vốn là một nhà thiết kế kỹ năng, vật phẩm game cho nên kiến thức về kỹ năng thật sự là không ít.

Giả thuyết thứ ba nó chỉ đơn giản là giúp cậu ta có thể trở nên thông minh hơn sau nhiều lần rèn luyện. Với nó, Iwami có thể làm bất cứ nghề gì vì chỉ cần đủ thông minh bạn có thể sống ở bất cứ đâu với bất cứ tình huống nào.

“Ủa mà…[Meeps]…là cái quái gì vậy?” – Iwami tự hỏi

—–Hết Chapter 03—–

Chú thích:

Meeps: Sẽ giải thích sau
Số [MP] là số năng lương tự nhiên được hấp thụ năng lượng bên ngoài và tích trữ trong cơ thể
Số (KI) là thể lực có sẵn trong cơ thể

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN