Diệt Thiên Truyền Thuyết - Chương 43: Thiên Phong bi kịch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Diệt Thiên Truyền Thuyết


Chương 43: Thiên Phong bi kịch


Quay trở lại tới Thiên Phong võ quán thì cả hai người trên quần áo đã dính khá nhiều máu do chiến đấu, tất nhiên Diệt Thiên và Tuyết Tình cũng không ngoại lệ.

Khi quay về đến gần võ quán thì Nam Thiên Vũ đã chờ sẵn ở đó, thấy bốn người an toàn trở về Nam Thiên Vũ tức giận nói:

“Yến nhi sao muội lại để Diệt Thiên đi ra bên ngoài lúc nguy hiểm thế này, nhỡ hắn ta có chuyện gì thì sao.”

Diệt Thiên thấy Nam Thiên Vũ nóng giận thì vội vàng nói:

“Cái này do ta muốn đi cứu người nên mới đòi đi ra ngoài, Thiên Vũ huấn luyện viên đừng nóng giận với Thiên Yến tỷ.”

Nam Thiên Vũ thấy Diệt Thiên nói thế thì vui mừng nói:

“Ngươi không sao là tốt rồi, chúng ta nhanh vào bên trong thôi, hai cô bé kia lo cho ngươi muốn chết luôn rồi. Ta ở lại đây bảo vệ an toàn cho cổng vào, không lâu nữa Thái Vũ viện trưởng có khả năng thông qua đề nghị đưa các ngươi lên Lam Thiên Tinh để tránh nạn.”

Diệt Thiên ngạc nhiên hỏi:

“Chúng ta sẽ đi lên Lam Thiên Tinh để tránh nạn, ta tưởng thủ tục rất rườm rà cơ chứ?”

Nam Thiên Vũ cười nói:

“Cái đó là với người thường còn với học viên của Thiên Phong võ quán thì có thể coi như học viên dự bị của Thiên Phong học viện nên được ưu ái cũng bình thường thôi, nói chung chuyện đó cũng chỉ là có thể xảy ra thôi chứ chưa chắc.

Chưa kể nếu có chuyện các ngươi được đi lên Lam Thiên Tinh từ sớm thật thì cũng phải trải qua ít nhất ba ngày để phi thuyền có thể tiếp cận Thiên Vương Tinh, theo ta nghĩ sau hai ngày thì tình hình cũng sẽ ổn hơn rất nhiều.”

Hắn ta còn chưa nói xong thì đã thấy Diệp Tuyết và Triệu Phượng Nghi đi ra, hai nàng ngay lập tức lao tới ôm Diệt Thiên vẻ mặt lo lắng chuyển thành tươi cười.

Nam Thiên Vũ ghé tai hỏi:

“Bọn họ có vẻ thân thiết thế nhỉ?”

Nam Thiên Yến cười khẽ đáp:

“Ba người bọn họ đều là nữ nhân của Diệt Thiên, mấy cô nàng đã nói chuyện và thông nhất ở bên cạnh hắn một cách hòa bình.”

Phong Thiên Lam đã tìm hiểu sơ về mấy cô gái, tất nhiên thân phận của họ cũng được nàng tìm hiểu ra phần nào, thêm cả những nhắc nhở trước đó của Nam Thiên Yến nên nàng cũng liên tưởng tới một số người.

Mấy cô bé có thân phận như thế lại được phép qua lại với Diệt Thiên thì thật lạ lùng, lúc được cử đi xử lý Diệt Thiên thì nàng đã coi kỹ càng hồ sơ của người này rồi, cô nhi lại không giàu có đã thế còn từng làm trai bao, nói chung là vô lý.

Nàng bật thốt lên:

“Quá mức vô lý, chuyện như thế sao có thể xảy ra.”

Nam Thiên Vũ mừng ra mặt đi tới săm soi, Nam Thiên Yến huých nhẹ vai của của Phong Thiên Lam rồi nói:

“Chú ý đại ca của ta thì ngươi sẽ rõ, không thấy hắn ta nhìn thấy tiểu tử kia an toàn thì vui ra mặt, thậm chí chẳng thèm để ý đứa em gái này sao.”

Phong Thiên Lam khó hiểu đành lặng lẽ truyền âm hỏi:

“Thế ngươi có biết thân phận của tiểu tử kia không?”

Nam Thiên Yến nhún vai lắc đầu nói:

“Ta sao biết được.”

Phong Thiên Lam tựa lưng vào tường bắt đầu sâu chuỗi các dữ kiện lại, đây chính là thứ nàng giỏi nhất, từng nhân vật đều được đưa vào tầm ngắm, mở quang não ra nàng bắt đầu tìm thêm rất nhiều thông tin khác để so sánh.

Tiếp đó nàng nhớ lại những câu chuyện bên trong học viện có liên quan đến những nhân vật đó, Nam Thiên Vũ đã mang mấy người Diệt Thiên đi được cả hai tiếng rồi thì nàng mới ngẩng mặt lên nở nụ cười đầy khó hiểu:

“Không lẽ là con trai của thần tượng thật sao?”

Nam Thiên Yến nhí mày hỏi:

“Ngươi đã tìm ra kết quả rồi sao, mau nói cho ta biết đi.”

Phong Thiên Lam đặt ngón tay lên môi rồi nói:

“Chúng ta không nên nói chuyện ở đây, nói ra có thể gây nguy hiểm cho Diệt Thiên, đợi lúc nào vào phòng riêng tạo kết giới ta sẽ nói chi tiết cho sư tỷ biết.”

Nam Thiên Yến thấy Phong Thiên Lam hiếm khi nghiêm túc như thế thì cũng biết đây chắc hẳn là bí mật động trời chứ không phải chuyện nhỏ, cả hai kiếm lấy một căn phòng trống lập kết giới rồi phải kiểm tra lại vài lần xem có ai tu vi cao hơn thăm dò không.

Xong xuôi hết tất cả nàng mới bắt đầu nói ra suy luận của mình:

“Ta thì không biết nhiều về các truyện trong Thiên Phong học viện nhưng ta thần tượng ai chắc tỷ cũng biết, Ngọc Yên Chi, Tào Lan, Triệu Chính, Diệp Long đều có dính dáng đến sự kiện động trời một thời, người duy nhất họ Diệt là ai thì tỷ cũng đoán ra.

Diệt Thiên tiểu tử kia thiên phú lại khác người, tu vi thăng tiến vô lý vô cùng, ta tin nếu không phải có người trong lãnh đạo của Thiên Phong võ quán che giấu giúp thì tiểu tử này đã bị người của đại thế lực tìm tới.”

Nam Thiên Yến được Phong Thiên Lam nhắc nhở thì bắt đầu hình dung, chuyện này cũng rất dễ dàng khi thần tượng của Phong Thiên Lam chỉ có một và sự kiện lớn liên quan tới người kia cũng chỉ có một thôi.

Diệt Thiên lại mang họ Diệt thì đồng nghĩa khả năng rất lớn Diệt Thiên là kết tinh của hai con người vĩ đại kia, Nam Thiên Yến nhíu máy vỗ đầu khẽ nói:

“Đơn giản như thế sao trước kia ta không nghĩ ra nhỉ?”

Phong Thiên Lam lắc đầu phân tích:

“Tỷ không thể nhận ra được đâu, thử nghĩ xem một chút manh mối trong tổng thể của câu chuyện được đưa ra nếu không có ý sắp xếp thì sao có kết quả được, nếu ta không quá mức thắc mắc thì ta cũng không tìm hiểu làm gì cả.”

Nam Thiên Yến nghe Phong Thiên Lam nói thì cũng cảm thấy mình không quá để ý những chi tiết nhỏ kia, có điều nàng vẫn còn một chi tiết nữa vẫn hơi vô lý:

“Nhưng nếu thế thật thì thân phận không có vấn đề, có điều sao Tào Lan và Ngọc Yên Chi tiền bối lại đồng ý cho con gái của mình quen Diệt Thiên cùng một lúc.”

Phong Thiên Lam cười nói một câu rồi giải kết giới:

“Nợ cha con trả, còn người cần biết để cấm có khi lại chẳng biết không chừng.”

Nàng nói một câu thôi nhưng hoàn đúng trong tình cảnh này, Diệp Long cần biết quả thực không biết, Triệu Chính biết nhưng không dám phản kháng, Tào Lan thì nhắm mắt cho qua, Ngọc Yến Nhi thì muốn chuyện thành cho bằng được.

Nam Thiên Yến vuốt nhẹ má của mình rồi khẽ nói:

“Nghe nói người kia cũng hay làm nữ nhân xấu hổ, quả nhiên vẫn là con hơn cha, sao lúc đó mình không đánh cho tiểu tử kia chừa đi nhỉ.Nhưng có vẻ tiểu từ này vẫn nghĩ thoáng hơn cha của hắn, hi vọng hắn không có cái kết buồn như trước kia đám tiền bối gặp phải.”

Nói đến câu truyện kia thì nó như một bộ phim dài vậy, có điều bi kịch đến từ một người có cái phận đào hoa nhưng lại mang tư tưởng cứng ngắc vô cùng, cuối cùng khiến cho những kỷ niệm đẹp trôi vào dĩ vãng trong tiếc nuối.

Nàng nhìn mấy cô gái kia đang rất vui vẻ, nếu các nàng không còn thích hắn ta thì không sao, thế nhưng nếu các nàng còn tỉnh cảm thì mong hắn đừng làm họ đau.

Chẳng có bất cứ người nào mong câu chuyện đẫm nước mắt xưa kia tái diễn thêm bất cứ lần nào nữa.

Ở trong Triệu gia một thời gian khá dài nàng đã thấy được rất nhiều thứ, Ngọc Yến Nhi chưa hết nhớ người cũ trong khi Triệu Chính chỉ có thể đau lòng trong bất lực, những thứ đó quả thật không nên diễn ra.

Nếu chuyện đó xảy ra với nàng thì chắc chắn nàng sẽ quên người kia đi và không để một người như Triệu Chính xuất hiện, thế nhưng trước tiên nếu có tình cảm với ai đó nàng nhất định sẽ không để nó mất đi dễ dàng để rồi phải hối hận.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN