[12 Chòm Sao] Khúc hát ngàn năm - Chương 3: Xuyên sách
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
217


[12 Chòm Sao] Khúc hát ngàn năm


Chương 3: Xuyên sách


Cả bọn sau khi chia tay thì ai về nhà nấy, chuyện chẳng có gì xảy ra cho đến khi đồng hồ điểm 0h đêm. Thật ra sáu người đang gọi điện nhóm cho nhau thì Cự Giải bảo: “Tụi bây nói chuyện tiếp đi, tao tìm cái gì đó ăn đã.”

Năm người còn lại vẫn tiếp tục gọi mà không hề biết sau khi cúp máy, Cự Giải mở cửa phòng toang đi xuống bếp tìm đồ ăn thì có một cái gì đó phát sáng bên trên tủ sách của cô. Cự Giải nhẹ nhàng bước tới, đưa tay định rút quyển sách đang lấp lánh cùng tiếng nhạc dịu dàng… đầu ngón tay vừa chạm trúng thì một luồng gió cực mạnh nổi lên khắp phòng. Lạ ở chỗ là cơn gió mạnh này không hề hà gì với những đồ vật xung quanh ngoại trừ Cự Giải. Cô bị một lực hút cực mạnh, hét lên một tiếng đau đớn, gió át đi tiếng thét thất thanh và rồi… Cự Giải như làn khói tan biến giữa không trung…

Song Tử vừa gọi vừa lật lật quyển sách “Khúc Hát Ngàn Năm” ra xem, chăm chú vào từng câu chữ ngắn gọn. Cô cảm thấy số phận này thật sự quá khổ sở cho nên lôi ra cục tẩy xóa mực in cùng cây bút đen, cô cố gắng xóa đi nhưng không được. Thấy vậy, Song Tử định bổ sung phần ở dưới cho đỡ đau buồn thì… cây bút viết vào giấy trắng bình thường thì được, nhưng viết vào loại giấy trong sách thì không hề được.

Điện thoại đang gọi chợt tắt nguồn, cô bấm nút nguồn vài lần đến phát cáu: “Mới sạc pin đây mà!?”

Vừa nói xong, cuốn sách đang nằm im ỉm bỗng vang lên tiếng nhạc dịu dàng như giọng ca của một thiếu nữ ngân nga, những từ ngữ khó hiểu. Và rồi… cơn gió cùng lực hút mạnh biến thân thể Song Tử hóa thành làn khói trắng.

Tự dưng đang gọi điện thì Song Tử tắt máy, bốn người còn lại cũng ngây người, Kim Ngưu mắng chửi trong điện thoại rằng: “Con nhỏ này lúc nào cũng vậy, bộ nói một tiếng khó khăn lắm à?”

Bảo Bình cười cười: “Thôi tối rồi, đi ngủ cả đi bây à, mai gặp!”

Xử Nữ, Nhân Mã cũng đồng ý ngừng cuộc nói chuyện phiếm ở đây.

Kim Ngưu đứng phắt dậy ném điện thoại lên giường, cô định khoác áo đi đến tiệm tiện lợi gần nhất, do bụng cô đang không ngừng réo gọi còn ba má thì bận việc phải về quê cả tháng nên chẳng có gì ăn cả.

Bỗng trong đống sách vừa mua sáng nay tỏa ra thứ ánh sáng dìu dịu, Kim Ngưu khẽ chau mày rồi nhún vai: “Đói quá!”

Chân vừa bước đến cửa phòng thì lực hút mạnh từ phía sau lưng kéo cô ngã ngửa, đầu đập xuống đất bất tỉnh. Tất nhiên, chưa đến một phút thì cơ thể cô cũng hóa thành làn khói trắng mỏng manh.

Xử Nữ với Nhân Mã nhà cạnh nhau, phụ huynh về quê lo chút việc do cũng là đồng hương cho nên Nhân Mã lấy vài thứ qua nhà Xử Nữ ngủ ké. Tối một mình sợ ma muốn chết, Xử Nữ cười lên khanh khách giễu: “Ma sợ mày chứ mày mà sợ ma cái gì!?”

Nhân Mã đưa ngón trỏ lên giữa môi Xử Nữ, suỵt suỵt vài tiếng: “Trời ơi, tối rồi đó! Nói đến từ đó không tốt đâu!”

“Ối trời!” Xử Nữ đảo mắt: “Nói thì sao? Nó đến bắt à?”

“Ờ thì…” Nhân Mã định nói gì đó nhưng bỗng hướng mặt xung quanh phòng, hỏi: “Điện thoại mày reo à?”

Xử Nữ giơ điện thoại lên cao, lắc đầu: “Không.”

Lúc này cả hai cùng xanh mặt nhìn quanh phòng, rõ ràng là tiếng hát của con gái, nó cứ ngân vang mang theo bao nỗi thăng trầm của người hát. Không những là một tiếng mà thật ra tới hai, bỗng chiếc túi tote Nhân Mã mang theo lóe lên tia sáng xanh xanh vàng vàng. Cả hai nhíu mi thật chặt, điện thoại đều cầm trên tay. Trên bàn học hòa trộn trong đống tập vở Xử Nữ, cũng một luồng ánh sáng xanh vàng phảng phất luồng khí lạnh lẽo. Nhân Mã cốt sợ ma đó giờ, hai mắt cô trừng trừng sợ hãi hét lên một tiếng rõ to nhưng phát ra thì chẳng có âm thanh nào cả. Rồi cả Xử Nữ cùng Nhân Mã đều bị hai lực hút cực đại kéo vào khoảng không vô định hóa thành hai làn khói trắng hòa quyện vào nhau.

Người cuối cùng là Bảo Bình, cô nhét quyển sách xuống gối nằm để tý nữa chiêm nghiệm trước khi ngủ. Bước vào phòng tắm đánh răng, vừa đánh cô vừa hát… và rồi một giọng hát khác vang lên trộn lẫn cùng tiếng khóc nghẹn đắng. Bảo Bình ớn lạnh nhanh chóng súc miệng bước ra ngoài, bên dưới chiếc gối nằm như có một lực kéo hối thúc cô phải bước đến thật nhanh. Rồi, Bảo Bình lật gối lên thì quyển sách tự bao giờ đã giở ra ở trang đầu tiên trắng bóc. Cô chết sửng, ngây người chưa kịp hiểu chuyện đã chúi nhủi vào một không gian hoàn toàn xa lạ.

Cả sáu người sau đó gặp nhau ở một không gian trắng xóa, nhưng họ không chạm vào nhau được thậm chí là nói… cứ như thế đôi chân họ bị chôn chặt ở vị trí định sẵn. Quần áo trên người không biết sao lại hóa thành những bộ y phục cổ trang sặc sỡ rờm rà. Ưu Riêng Kim Ngưu bất tỉnh nằm sõng soài dưới đất không hề hay biết chuyện gì đang diễn ra.

Ở giữa, trung tâm cái vòng tròn bao quanh bởi sáu người xuất hiện một bóng hình đang lơ lửng giữa trên cao, nàng vuốt tóc, cất giọng hát quen thuộc trước đó. Nhân Mã híp mắt dồn hết sức lực nói như hét vào quãng không: “Đây là đâu?”

Những người còn lại không nghe được nhưng kì lạ là cái hình ảnh lơ lửng kia lại có thể nghe, nghe một cách rất to rõ. Nàng ta đáp: “Chào mừng mọi người đã đến với Khúc Hát Ngàn Năm, cũng là nơi nắm giữ hết tất thảy câu trả lời. Vì mọi người đã kích hoạt tôi bằng cách đọc to nội dung ở trang giới thiệu. Cho nên tôi đến để đưa tiễn mọi người một đoạn.”

Xử Nữ cũng quát: “Tôi không muốn, tôi muốn về!”

Nàng ta nhoẻn miệng cười, một nét đẹp xanh xao thanh nhã hiện trên khuôn mặt sắc sảo: “Hãy thực hiện đúng nhiệm vụ có ghi rõ trong sách. Ai thực hiện xong liền có thể trở về. Nhưng… nếu không thể thực hiện được thì vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới thực lẫn sách.”

Khuôn mặt nàng ta đanh lại, nét đẹp thanh nhã hóa đáng sợ, lạnh lùng khiến người đối diện không gió cũng rét run: “Nhớ, cố gắng đừng chết!”

Kim Ngưu tuy bất tỉnh nhưng đoạn hội thoại lại xuất hiện trong giấc mộng của cô rõ mồn một. Xong, thân thể sáu người một lần nữa đau nhức bị cuốn đi đâu đó trả lại khoảng không gian trắng toát cùng nữ tử nhợt nhạt mệt mỏi nhắm mắt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN