Vị Của Ái Tình - Phần 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1025


Vị Của Ái Tình


Phần 5


(A Long mới đi vắng có 1 chương, mà chị e tt kém hẳn đi. Chương này xuất hiện rồi, thì tt mạnh hơn cho t nhé 😄)

– Trần Phi Long..a có ở đây không..? Ra đây tôi muốn gặp..

Quản lí tái mặt khi thấy hành động to gan, lớn mật của tôi..Hằng xô đến bịt chặt miệng, kéo mạnh tôi ra khỏi dãy để rượu..mà tay chân tôi vẫn đấm đá loạn xạ hết cả lên..Không phải tôi không sợ đâu, mà tôi biết nếu mình không làm như này..thì cơ hội gặp Long sẽ không bao giờ có…

“BỐP…”

Một trong hai anh bảo vệ vừa nãy, tát cho tôi một cái hoa hết mặt mũi:

– Có biết đây là đâu không, mà dám đến gây rối, chán sống rồi à..?

– Đừng động đến tôi..tôi phải gặp bằng được chủ quán của các người..

Quả lí lắc đầu ngao ngán:

– Không cần nhiều lời nữa, lôi cô ta ra ngoài..đừng ồn áo quá, a Long mà dậy thì không xong đâu..

Tôi lần nữa bị hai a bảo vệ lôi đi, Hằng vì muốn cứu tôi mà cứ cúi đầu xin lỗi rối rít..đến nỗi quản lí phải gắt lên:

– Còn cô nữa..bạn bè kiểu gì, cho vào đây để phá đám à..Hai chai rượu kia, cô biết bao nhiêu tiền không..? Tổng cộng 50 triệu đấy, giờ ai đền nổi…?

– Em…

– Em ún gì giờ này..liệu mà tìm cách giải quyết, đã không đi khách thì thôi còn gây rắc rối cho tôi..Hay cô không muốn làm ở đây nữa…

– Dạ không a ơi…a đừng đuổi e mà..E biết lỗi rồi..Lần sau e k dám nữa đâu..

– Có lần sau thì cô đừng mong được sống yên ổn..Tiền thưởng cả năm nay của cô, xác định bù vào hai chai rượu kia đi..

Hằng chưa kịp trả lời, tôi đã cắt ngang:

– Rượu là do tôi đập, muốn đền bao nhiêu cứ bảo chủ quán của các anh ra đây..

– Yến..Mày đừng nói nữa…

– Tao phải nói cho anh ta hiểu, mọi chuyện đều là tao gây ra..sao lại vô duyên, vô cớ đổ hết lên đầu mày..

– Giàu thật..Cô có tiền đền tôi cơ à..?

Giọng nói còn đang ngái ngủ của Long, vang lên đằng sau lưng tôi…

Tôi nhìn anh ta không chớp mắt, miệng lắp ba lắp bắp:

– Longg..

Long phẩy tay ra hiệu, cho hai a bảo vệ thả tay tôi ra..Quản lí lên tiếng định giải thích, thì anh cũng xua tay ra ngoài..

Cả quán bar rộng lớn lúc này còn mỗi tôi và anh..Lúc nãy tôi hổ báo, phá phách bao nhiêu..giờ đứng trước mặt anh, tôi lại run rẩy bấy nhiêu:

– Hai chai rượu cô vừa đập vỡ có giá 50 triệu, giờ cô đền tôi tiền luôn hay thế nào..?

– Tôi..gặp anh..vì có chuyện muốn nhờ…

Long chỉ tay vào đống lộn xộn dưới đất:

– Đây là thái độ nhờ vả của cô à…?

– Tại họ không cho tôi gặp anh..nên tôi mới phải làm thế..

Tôi vừa nói, vừa len lén nhìn trộm Long..xem kĩ càng từng biểu hiện, trên khuôn mặt lạnh lùng ấy..Còn anh hình như cũng chẳng để tâm đến tôi..ngang nhiên kéo ghế ngồi xuống..

– Cô tìm tôi làm gì..? Không phải để 419 như hôm nọ chứ..?

Mẹ kiếp!!!

Tôi tí nữa thì tức ói máu, người đàn ông này..không còn tí liêm sỉ nào nữa rồi..Lúc nào cũng chỉ nghĩ đến 419 với chẳng 420…

– Anh đừng quá đáng..Tôi đang nghiêm túc đấy..

Long cười nhếch mép, gật đầu:

– Thế tôi có đùa cợt gì cô đâu..?

Lại nữa à..? Trình độ khẩu nghiệp của anh hơn 3 năm nay, đúng là cũng tăng không ít..Ngày trước khi chúng tôi còn ở bên nhau..không bao giờ có chuyện, a cãi tay đôi với tôi như này đâu…

Như sực ra chuyện quan trọng, tôi ấp a ấp úng:

– Tôi muốn vay tiền..

– Sao tôi phải cho cô vay..? Lúc nãy ai to gan, đập vỡ hai chai rượu ngoại của tôi..rồi cứng miệng hùng hồn tuyên bố gọi chủ quán ra đền tiền..?

Tôi cứng họng, đuối lí không nói lại Long:

– Ờ..thì…

– Vay bao nhiêu..?

– 100 triệu..(tôi nói lí nhí trong cổ họng)

– Nói to lên, tai tôi giờ đang nghễnh ngãng:

– 100 TRIỆU..

– Còn 50 triệu hai chai rượu kia, thì cô tính sao..?

– Hai chai rượu cùng lắm là 10 triệu thôi, chứ gì mà a bắt tôi đền những 50 triệu..

– Lần sau không biết gì, thì đừng có đập phá lung tung..Đây là hai chai Scotch whisky, đúng giá thị trường khoảng 70 triệu, nhưng tôi lấy cô 50 triệu là nể mặt lắm rồi..

Tôi bị choáng váng, khi nghe xong giá thành của hai chai rượu..Nhẩm nhẩm, tính tính gần bằng cả năm tiền lương của tôi..Người giàu vẫn là người giàu…

Long khinh khỉnh, chỉ tay vào chai rượu đặt cao nhất phía bên trong:

– May là cô không đập vỡ chai Rum Vintage Nephew niên đại năm 1940 kia..Chứ không lại nợ tôi thêm trăm triệu nữa..

– Rốt cuộc phải như nào a mới đồng ý cho tôi vay tiền..

Long đứng dậy tiến lại gần chỗ tôi, mùi hương bạc hà thoang thoảng..từ người anh..làm tôi có chút sao nhãng:

– Luật cũng đơn giản thôi..làm người tình của tôi 6 tháng, tôi cho cô 200 triệu và 50 triệu tiền hai chai rượu cô vừa đánh vỡ..

– Tôi không cần 200 triệu..

– Thế thì không phải bàn nữa..Cô về đi, nhớ để lại tiền rượu cho tôi..

– Lúc nào anh cũng ép tôi vào đường cùng như này..anh có vui không..?

– Vui chứ..rất vui là đằng khác..

– Tôi biết ba năm trước tôi có lỗi với anh..nhưng thời gian cũng qua lâu rồi, với lại hồi ấy tôi còn trẻ quá..suy nghĩ nông nổi, không làm được gì..anh đại nhân, đại lượng giúp tôi nốt lần này được không…? Tôi hứa tôi sẽ trả đủ cả vốn lẫn lãi mà..

– Không là không…

– Anh dã man nó vừa thôi, thấy người gặp nạn không giúp đỡ thể nào cũng bị nghiệp quật đấy…

-…

Bản mặt khó ưa của Long không phản ứng gì, làm tôi hậm hực mãi..Nhưng giờ nếu tôi bước ra khỏi đây, thì cậu tôi và ông bà ngoại dưới quê..sẽ không còn bất cứ cơ hội nào nữa..

Cuối cùng đành nghiến răng ken két, nhả từng chữ:

– Tôi đồng ý..nhưng tôi cũng có điều kiện..

-…

– Anh vẫn phải để tôi đi làm bình thường, khi nào anh cần thì gọi cho tôi…chứ tôi không ở cùng anh đâu…

Long nghe tôi nói, đột nhiên cười lớn:

– Cô nghĩ mình có giá trị nhỉ..?

– Kệ anh..Sau này tôi còn phải lấy ck nữa chứ..

– Từ mai muốn nói câu gì, thì nghĩ cho kĩ..Tôi k có tính kiên nhẫn đâu, chọc tôi nổi giận người thiệt chỉ có một mình cô thôi…

-…

– Đưa điện thoại đây…

– Để anh làm gì..? Không phải muốn tịch thu luôn điện thoại của tôi đấy chứ..

– Cô bị sốt à..? Tôi lấy số tài khoản, chuyển tiền cho cô chứ làm gì..

Tôi gật đầu, vâng vâng dạ dạ..móc cái điện thoại trong túi áo ra, đưa cho Long…

Khoảng 10′ sau, tin nhắn báo về, tài khoản cộng thêm 200 triệu..Nội dung chuyển khoản, chỉ có duy nhất 1 chữ “LONG”

Lòng tôi theo tin nhắn đó, cũng nhẹ đi phần nào..Ít nhất ông bà ngoại vẫn giữ được ngôi nhà thờ cúng tổ tiên..

Nhưng trăm ngàn lần không ngờ rằng cuộc giao dịch này, lại chính là phần mở đầu..cho những năm tháng cay đắng, uất ức nhất cuộc đời tôi…

Yêu thích: 1 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN