Vị Của Ái Tình - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
946


Vị Của Ái Tình


Phần 9


– Hâm gì mà hâm..tao thấy mấy thằng đi cùng gọi bà ấy là chị Thùy…

Hằng như không tin vào tai mình, hỏi đi hỏi lại thêm mấy lần nữa:

– Cái gì..Chị Thùy á..Mày có nghe nhầm không..?

– Tao chắc chắn không nhầm..bị đánh dập dụi thôi chứ có thủng màng nhĩ đâu..Mày biết bà ấy à..?

– Thi thoảng có đến quán tìm anh Long..Nhưng bọn họ chưa cưới đâu, anh Long kiểu không thích bà này ý..

– Tao không quan tâm..Toàn bọn không có tình người..

– Mà khoan đã..Mày nói cho tao biết sao bà ấy lại đến đây đánh mày..Hay mày và a Long có chuyện gì..?

Tôi không dám nhìn thẳng vào mắt Hằng, đánh trống lảng sang chuyện khác…

-….

Hằng bắt đầu gắt lên:

– Nói rõ ràng xem nào, đừng giả vờ điếc ở đây..

– Tao..Thực ra tao chấp nhận làm người tình của Long 6 tháng..để anh ta cho tao 200 triệu…Cộng thêm 50 triệu, tao đánh vỡ hai chai rượu ngoại ở quán hôm nọ..

– Mày điên..điên thật rồi Yến ơii..Khoan hãy nói a Long là người phức tạp thế nào…Chỉ riêng bà Thùy..bà ấy mà đánh hơi được mày qua lại với a Long 6 tháng..thì bà ấy xé xác mày ra..Bao nhiêu đứa con gái, chỉ ngủ được với a Long vài lần..mà còn bị nửa điên, nửa dại kia kìa…

– Êu ơi..kinh khủng vậy à…?

– Chứ còn sao nữa..Mày biết gốc tích của bà ấy không…?

Tôi lắc đầu, Hằng lại tiếp lời:

– Là ông “Việt Sẹo”, chuyên cho vay nặng lãi có tiếng tăm lớn..ở cái đất này đấy…Không dây vào được đâu..

– Nhưng giờ tao lấy tiền chuyển về quê rồi..muốn trả lại cũng đâu có được..

– Bảo sao a Long tha cho mày dễ dàng thế…? Chuyện lớn như vậy, nếu không có trận đánh này..thì bao giờ mày mới nói cho tao nghe đây..?

– Tao xin lỗi..Tao không còn cách nào nữa..

– Thôi bỏ đi..số mày với tao, nó chó giống nhau..Mày còn bí mật gì nữa, khai luôn đi cho tao khỏi sốc…

– Không..có bí mật gì nữa đâu..

– Thật không..?

– Thật…

– Nói dối nên mắt nháy liên tục kìa..

Tôi theo phản xạ sờ lên mắt mình..mới biết Hằng lừa tôi..

– Tự nhận mình đang nói dối rồi nhé..Tao với mày là bạn mấy năm nay..Tuy không có tiền giúp đỡ nhau, trong lúc khó khăn..Nhưng cũng gọi là thân thiết, mày có chuyện gì cứ nói hết ra cho nhẹ lòng…Giữ khư khư trong bụng không sợ nghẹn chết à..?

Hai mắt tôi rưng rưng, giọng lạc hẳn đi:

– Anh Long là tình đầu của tao..

– ..

Hằng đờ người ra, không nói lăng gì..Tôi với tay kéo áo gọi nhẹ nhàng..

– Hằng ơii..

Nó ấp úng mãi mới hết một câu:

– Không..thể..tin..được..

– Tao cũng không ngờ, mọi chuyện lại ra nông nỗi này đâu..Cái hôm tao mang quần áo đến quán cho mày ý..Lúc mày gọi tên Long, tao đã nhận ra rồi..

– Tao chơi với mày cũng hơn 3 năm nay, mày yêu anh Long lúc nào..mà tao không biết gì nhỉ..?

– Bắt đầu từ giữa năm nhất đại học, đến cuối năm hai thì bọn tao chia tay..Mẹ a ấy đến tận nhà tao, đe dọa bố tao..Bắt tao phải kết thúc mối quan hệ..Nếu không nhà tao sẽ phải phá sản..Sang năm 3 tao với mày mới thân nhau..Nê mày không biết là đúng rồi..

– Thế giờ mày định làm gì…?

– Tao đang tính chốn về quê một thời gian..

– Như vậy có được không..?

– Không biết nữa…Còn hơn ở đây lúc nào cũng nơm nớp lo sợ…

-..

Hai đứa tôi ngồi nói chuyện thì thầm với nhau, đến tận 1h đêm mới bắt đầu đi ngủ..Công nhận đời lắm lúc hài thật, ba hôm trước Hằng bị đánh ghen..tôi thức cả đêm chăm nó..Không ngờ rằng hôm nay lại đến lượt nó chăm tôi…

Sáng hôm sau tôi thức dậy, đã thấy cháo và thuốc để sẵn trên bàn..

Qua một đêm cơn đau đớn không giảm đi, mà còn sưng hết lên..Khắp người toàn vết xanh đỏ..

Tôi cắn răng, vào nhà tắm làm vệ sinh cá nhân..Xong xuôi mới lết ra bàn, ăn tạm tí cháo..rồi uống thuốc cho qua chuyện..

Mở máy tính gửi email, lấy lí do về quê thăm ông bà ngoại..Tôi xin anh Nam nửa tháng tới, bản dịch vẫn nộp bình thường nhưng không đến công ty..A Nam đắn đo một hồi, sau cùng cũng đồng ý..

Tôi quyết định rồi..mặc kệ tương lai ra sao, nhưng hôm nay tôi bắt buộc phải trốn khỏi đây..Tôi không thể để bản thân mình, vấp vào vết xe đổ của quá khứ nữa..Câu nói của mẹ Long, hơn 3 năm nay vẫn in đậm trong tâm trí tôi..Từng giây, từng phút tôi không bao giờ quên:
” Cái loại con gái do người thứ 3 sinh ra, sớm hay muộn cũng chỉ là đồ dư thừa..Cô lấy tư cách gì ở bên con trai tôi..? Đừng bảo cô yêu nó, tôi không tin đâu..Long nó có trong tay sự nghiệp vững vàng, công danh thuận lợi..Nhân lúc tôi còn chút tôn trọng, chưa khinh bỉ cô..Thì cô nên biết điều, rời xa nó đi..Nếu muốn tiền tôi có thể cho cô…”

Không nghĩ ngợi lung tung nữa..Tôi thu xếp vài bộ quần áo đơn giản cho vào vali..Gửi tin nhắn tạm biệt Hằng, xuống chào cô Hải..rồi ra bến xe lên đường về quê..

Quê ngoại tôi ở Nam Định..Ông bà ngoài cấy lúa, thì còn trồng hoa đổ cho các mối ở chợ..Tôi xuống xe là gần 11h trưa..Mặt mũi sưng húp phải đeo kính râm, mặc áo chống nắng cho mọi người khỏi tò mò..

Tới cổng nghe tiếng ông ngoại đang mắng cậu rõ to..từ trong nhà vọng ra:

– Mày là thằng khốn nạn..Mày gây ra bao nhiêu chuyện nhục mặt còn chưa đủ sao..? Giờ lại đòi lên Hà Nội làm, bằng cấp không có..kinh nghiệm cũng không lên đấy ăn mày à..?

– Bố phải tin con chứ..Nợ ông Sáu cũng trả hết rồi, giờ con đếch sợ nhà đấy nữa đâu..

– Im mồm lại..Mày có biết tiền ở đâu mà trả đủ nợ cho mày không..? Do cháu mày vất vả, ngược xuôi kiếm từng đồng gửi về đấy..Tỉnh ngủ đi, làm ăn đàng hoàng vào..mà lấy tiền trả nó..

-…

Trong khi đó trên Hà Nội, Long gọi điện cho Yến mãi mà không được..Tức mình quát tháo om xòm cả quán..Thì đúng lúc Thùy mới đến:

– A sắp xếp thời gian chuẩn bị đi chụp ảnh cưới nhé..E hẹn được thợ rồi, thấy bảo quán này chụp đẹp lắm..

– E thích thì tự đi mà chụp, đừng lôi a vào mấy cái chuyện vớ vẩn này..

– Chuyện nào là chuyện vớ vẩn..Hơn 3 tháng nữa chúng mình cưới rồi..chuẩn bị đi là vừa chứ sao..?

– Nếu e không im lặng thì e có thể đi về..

– Anh đừng quá đáng..Rốt cuộc trong mắt anh, em có tồn tại không..? E mới là vk sắp cưới của anh, chứ không phải mấy con phò rẻ tiền ngoài kia..

– E nói đủ chưa..?

– Đừng tưởng a làm gì sau lưng em, mà e không biết nhé..Từng con, từng con một e không tha cho con nào đâu..

-…

Long chán nản, đưa thuốc lên hút..quay sang quản lí quán bar:

– Hùng đưa Thùy về cho a..

Thùy trợn mắt lườm Hùng:

– Anh dám động vào em, em cho người chặt tay anh…

– Okii…Vậy em tự về đi..đừng để anh Long cáu lên…

Thùy dậm chân cay cú, xách túi lên vừa đi vừa lẩm bẩm:

– Cứ để xem e kiên nhẫn hơn, hay a nhanh tay hơn….
___

9h tối, quán bar bắt đầu nhộn nhịp..Hằng rót rượu phục vụ cuống cuồng hết cả chân tay..Vừa ngồi xuống nghỉ, thì Hùng vời đến:

– A gọi e phục vụ bàn nào ạ..?

– Không. Vào phòng a Long gặp..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN