Do You Remember Me? - Chương 36: Cái chết kinh hoàng.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
77


Do You Remember Me?


Chương 36: Cái chết kinh hoàng.


– Báo cáo, đã phát hiện thi thể, hiện tại đang khám xét tử thi, mong đội trưởng cử thêm người đến đảm bảo an ninh, dân làng đang hoảng loạn xung quanh. Báo cáo hết.

Cảnh sát bao vây xung quanh, thi thể cô gái bị nhấn chìm dưới mặt nước lâu nên khi vớt xác lên trông dần biến dạng và ghê rợn.

Xung quanh mặt có nhiều vết bầm, cho thấy đã xô xát, chống cự không hề nhẹ, dẫn đến nạn nhân kiệt sức.

– Báo cáo chỉ huy, cô gái này đã được xác nhận danh tính. Họ tên là Hoàng Uyển Phi, 24 tuổi, cô gái này bị câm từ lúc bé, là giáo viên dạy vẽ ở trường mầm non gần đây. Bố cô ấy mất sớm, mẹ không may bị tai nạn nên mắt không thể nhìn rõ và một đứa em còn nhỏ chỉ mới 12 tuổi.

Giấy tờ trên tay vị cảnh sát đưa ra cho thấy cô gái này hoàn cảnh vô cùng đáng thương, nhờ vào tài năng vẽ thiên bẩm nên được trường mời vào giảng dạy môn mĩ thuật, ngoài ra cô ta còn dạy vẽ ở câu lạc bộ dành cho trẻ khuyết tật trong thành phố. Xinh đẹp, tài năng vậy nhưng sao kết cục đau đớn quá.

– Người nhà cô ấy thế nào rồi? – Vị cảnh sát kia có vẻ đau xót về hoàn cảnh Uyển Phi. Cô gái này chết thảm như vậy, mẹ và em trai biết chắc sẽ rất sốc.

– Mẹ cô ấy khi nghe tin con gái bị hãm hại, liền ngất xĩu, em trai đang ở trong bệnh viện. E là khó khăn trong việc điều tra cho chúng ta.

Bắc Luân trầm tư một hồi, không nói gì. Bác sĩ khám nghiệm cũng đi đến đưa ra kết quả.

– Hoàng Uyển Phi bị người ta tấn công sau lưng, vết thương sau gáy làm cô ấy bất tỉnh, vết bầm xô xát khắp cả người cho thấy cuộc ẩu đả này không những là một với một mà là một với nhiều người. Ngoài ra, cô ấy còn bị xâm hại tình dục dẫn đến kiệt sức. Qua vết trói buộc chặt cho thấy cách khoảng 5 tiếng sau khi bị xâm hại đã buộc cô ấy vào tảng đá lớn ném xuống sông, trong miệng còn nhét nhiều đá, dẫn đến khi tìm thấy xác, miệng không thể khép lại.

Đây đúng là vụ giết người kinh hoàng. Bắc Luân thở dài, cho vài người đến gặp mẹ cô ta, phần còn lại di chuyển xác về bệnh viện.

Mọi người trong làng vây kín đông đúc, xôn xao. Hoàng Uyển Phi trước giờ sống hiền hậu, lễ phép, không lí nào lại gây thù chuốc oán với ai.

Thiên Di vừa mở mắt, ánh sáng ban mai vào. Lần đầu tiên cô ngủ ngon đến mức dậy muộn như vậy. Chợt nhận ra đây là nhà bác Ngô, thẹn thùng đỏ mặt, vệ sinh cá nhân rồi chạy nhanh ra nhà bếp. Thấy Minh Nhật và mọi người đã bày đồ ăn ra bàn.

– Thiên Di dậy đúng lúc quá. Nào, mau qua đây dùng bữa thôi.

Nếu cô có thể nói, thì đã xin lỗi nhanh chóng, tiếc là không thể liền đưa tay lên xoa xin lỗi hai người trước mặt.

Bác gái bật cười đi đến nắm tay kéo cô vào bàn. Minh Nhật bấy giờ mới nhìn cô vẻ âu yếm.

– Thiên Di….con đúng là biết chăm chút cho bạn trai của mình. Minh Nhật đã sớm phụ bác làm bữa sáng. – Bà đặt đôi đũa sang bên cạnh. – Đừng ngại, đi làm cả ngày lẫn tối, ngủ dậy muộn một chút chả sao.

Bạn trai? Thiên Di khẽ đỏ mặt nhìn sang Minh Nhật. Mình và anh ấy có thật sự là người yêu hay là người thân. Từ khi tỉnh dậy, anh ấy đã nằm bên cạnh mình, không nhớ một thứ gì. Nếu lỡ chúng ta là anh em thì phải như thế nào? Nhưng nếu không phải, anh có xem em như là một người bạn gái? Hay chỉ là một người em gái. Mặc dù đối xử ân cần, yêu thương nhưng chưa bao giờ anh ấy ngỏ lời với mình.

– Thiên Di… em suy nghĩ gì vậy? Cơm anh nấu không vừa ý em sao?

Thiên Di khẽ giật mình, cô lắc đầu bắt đầu ăn. Có vẻ như tay nghề Minh Nhật ngày một tiến bộ. Ban đầu còn làm hư hỏng, ai ngờ cũng đã cải thiện. Chắc hẳn, bác Ngô giúp đỡ không ít.

Bác gái liên tục gắp thức ăn cho hai người, Minh Nhật ái ngại gắp lại, thế là bốn người gắp thức ăn qua lại, cứ như thể một gia đình. Hạnh phúc xung quanh, anh và cô cảm thấy đây chính là thứ mà mình cần. Nụ cười vô cùng thỏa mãn, hiện tại chỉ như vậy là đủ.

– Ta lại không nghĩ Minh Nhật có thể nấu ăn ngon đến vậy. – Bác Ngô tấm tắc khen ngợi, dùng vài đũa lại mở ti vi. – Thứ lỗi cho ta, thói quen coi tin tức buổi sớm, không phiền các cháu chứ.

Minh Nhật lập tức lắc đầu.

– Đương nhiên là không rồi bác Ngô. Lâu rồi con cũng không cập nhật tin tức.

Ti vi vừa mở lên, tin hot hôm nay đưa chính là cái chết của Hoàng Uyển Phi. Hình ảnh cô gái bị nhét đá và trói nhiều vết bầm trong ti vi làm ám ảnh người xem.

” Tin hot trong ngày, sáng ngày 2x tháng xx vừa rồi chúng tôi phát hiện thi thể của cô gái bị câm ở dưới sông bị trói chặt, cái chết vô cùng thảm thiết, hiện tại gia đình nạn nhân đang hỗn loạn, cảnh sát đã nhập cuộc điều tra mong sẽ có kết quả sớm.”

Thiên Di bấy giờ mới tin đề phòng của Minh Nhật. Cô thả đũa run rẩy, anh thấy vậy nắm lấy tay Thiên Di chấn an.

– Không sao đâu Thiên Di. Đừng sợ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN