Do You Remember Me? - Chương 69: Sụ trả thù kinh tởm.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
15


Do You Remember Me?


Chương 69: Sụ trả thù kinh tởm.


– Các người chuẩn bị hoàn hảo một chút. Còn vài ngày nữa hắn ta rời Hải Thành, phải có kết quả tốt đẹp. – Tên mập mạp trong bộ vest lịch lãm, trên tay cầm cọc tiền đô la đưa cho vài tên trước mặt.

– Được rồi, ông yên tâm. Cô gái này chúng tôi đã quan sát kỹ, không phải một gái ngành chuyên nghiệp, chỉ là sau mọi việc đều có thể không nói, chuyển cô ta đi đến ngoại ô hẻo lánh. Miễn là tên chủ tịch kia hài lòng đúng chứ? – Tên cầm đầu nhận tiền, hí hửng đưa cho thuộc hạ phía sau kiểm tra.

– Ơ… thế là thế nào. Sao không phải là một con điếm nào chuyên nghiệp chút ư?

Cầm đầu cười khanh khách vỗ nhẹ vai tên mập.

– Ấy chú cứ mất bình tĩnh. Nếu chủ tịch trẻ kia thích mỹ nữ thì đã qua biết bao nhiêu người, chắc hẳn gu yêu thích sẽ khác, phụ nữ có hai loại thái cực. Loại thứ nhất là phụ nữ sexy, hai là chính là gái ngây thơ,trong sáng. Không phải thứ nhất thì chắc là thứ hai rồi.

Tên mập nghi ngờ, liếc nhìn sang cô gái bị trói ngất xĩu gần đó, trông cô ta thuần khiết nét mặt hiền lành giản dị. Lại có thêm tên bên cạnh đang bất tỉnh, trên mặt còn dính khô lại vệt máu. Quả thật là ghê tởm.

– Chậc chậc…. nhìn xem, đã đến nước này không thể không nghe theo. – Tên mập hít hà. Đùi lộ trắng nõn kia làm hắn nuốt ực vài hơi, nếu không để dành cho tên chủ tịch đáng ghét thì đã làm thịt mất rồi. – Lần này, không thành công thì phải để lại vết dơ cho hắn. Các ngươi làm tốt, ta sẽ thưởng thêm.

Tên biến thái bên cạnh hiểu được trong lòng tên mập đang nghĩ gì, thì thầm.

– Ngài yên tâm, sau khi hắn ta chung giường với con ả đó. Nếu không ngần ngại, tôi sẽ níu lại cho ngài thưởng thức, phụ nữ cũng chỉ là món đồ mà đàn ông truyền tay nhau mà thôi.

Hắn cười khoái chí tỏ vẻ đồng ý. Một lúc sau rời đi, tên cầm đầu mới ra hiệu cho vài tên khác múc một gáo nước lạnh đi đến tạt mạnh vào mặt tên nằm đó.

Liên Liễu Sinh bất ngờ bị dội nước, ho sặc sụa tỉnh dậy, sau gáy đau đớn vô cùng. Gã dần nhận thức được mình đang ở dưới hầm của tòa nhà cao cấp, vì xung quanh rộng lại vô cùng sạch sẽ, bên góc phải còn có hai chiếc máy điều chỉnh nối dây lên trên, có lẽ là đường dẫn theo tòa nhà chính.

Không, lúc này đâu phải là lúc quan sát xung quanh.

– Thiên Di, cô ấy đâu rồi?

Tên cầm đầu cười ghê rợn ngồi đối diện, vỗ mạnh vào má gã vài cái.

– Thân ngươi chưa lo, lại quan tâm đến con nhỏ bị câm đó ư? Liên thiếu gia cao cả thật.

Liên Liễu Sinh trừng mắt. Tên khốn, biết rõ mình là ai mà còn dám đụng, bổn thiếu gia này mà thoát được thì coi như ngươi đừng có. mơ mà trốn khỏi Hải Thành này.

– Liên gia, ngươi còn nhớ tôi không? – Tên cầm đầu búng tay, ánh đèn bừng sáng lộ rõ khuôn mặt người đối diện.

Hắn ta là Vĩnh Tùng, là một trong những bọn trùm xã hội đen ở Hải Thành, từng là khách ở câu lạc bộ, quán bar của gã. Ai ngờ năm năm trước lỡ làm một quý cô mà Liên Liễu Sinh bao nuôi bị thương, gã tức giận khiến hắn xuống cấp, không làm ăn được gì lại phải hầu tòa mấy lần.

– Vĩnh Tùng, ngươi bị điên rồi sao?

– Ta đâu có điên, hôm nay ta bắt hai ngươi là một công đôi việc. – Tên cầm đầu dội thêm một gáo nước lạnh lên đầu Liên Liễu Sinh, gã ướt sũng lại bị thương, người trở nên lạnh ngắt đến run rẩy. Đường đường là một thiếu gia cưng, không sợ ai nay lại bị chính một tên cặn bã sỉ nhục. – Bắt thiếu gia đây là ngoài ý muốn, ban đầu chúng tôi chỉ vì thấy sau vụ cháy nhà, chỉ có chồng cô ta chết nên hơi tiếc, tạo điều kiện để cô ta đi gặp chồng, nhưng trước khi đi thì ít ra phải để lại chút lợi nhuận vì đã làm một số anh em chúng tôi định cư ở nhà đá. – Thì ra đây chính là tên chủ mưu sau vụ cháy nhà Thiên Di, thảo nào Bắc Luân vẫn đang làm rõ sự tình, ẩn khúc chính là đây. – Còn ngươi là vì bản thân xui xẻo, bám lấy con đàn bà câm kia. Đừng nói với ta là ngươi bao nuôi một quả phụ câm nha, sau năm năm đó không động đến gái nữa là do hết thời rồi sao? – Tiếng cười chói tai vang lên làm gã sởn gai óc, đúng là loại thối tha, tàn độc. – Thôi thì, sau khi xong việc ta cho các người đi chầu Diêm Vương, đóng chuyện tình tay ba giữa người chồng tàn phế, cô nàng bị câm và gã nhà giàu háo sắc. Người sẽ cảm động trước viễn cảnh cả ba mất. Hmmmmm…..Liên Liễu Sinh, không ngờ cũng có ngày chết dưới tay ta.

Liên Liễu Sinh cố nhịn cười, lát sau phụt một tiếng, chế nhạo tên đối diện.

– Các người nghĩ sẽ được toại nguyện sao. Đàm Minh Kỳ và trưởng cảnh sát Bắc Luân rất thông minh, sẽ nhanh chóng tìm ra chúng tôi, để xem tao thoát ra khỏi nơi này, từng nhà có quỳ trước mặt xin lỗi hay không.

Vĩnh Tùng đắc ý đi đến bàn máy tính, ánh đèn đi theo, dừng lại trên bộ máy vô cùng ảo diệu trước mắt.

– Giới thiệu cho nhà ngươi, đây là công nghệ mới nhất của tỏa nhà này. Minzy, cô ta đang chuẩn bị ra mât công nghệ định vị, chúng ta đã kết nối với bộ máy của công ty, sẽ không ai tìm ra định vị của chúng ta, lại càng không ai tìm đến tầng hầm nơi đây.

Hắn nhắn dãy chữ, màn hình hiện lên định vị của Bắc Luân và Minh Kỳ, cả hai đang ở đồn cảnh sát.

– Hai người bạn của ngươi đang vắt óc tìm nơi trú ẩn, đã thế còn bị tao tống tiền. Xem xem thú vui đây, cảm giác tống tiền cảnh sát nó khác với cảm giác tống tiền người bình thường lắm. Vả lại cái tên Bắc Luân cứ theo dõi bọn ta, gai tinh chết đi được.

Bình tĩnh không thể tức giận trước mặt hắn.

– Ngươi đừng đánh giá thấp bọn họ, để xem ai sẽ là người chết trong tay ai. Vĩnh Tùng, xem ra ngươi sống hơi lâu rồi đấy.

Vĩnh Tùng nhún vai, đắc ý.

– Vậy sao? Vậy tao xem chúng mày làm gì được. Tao cũng đã giết rất nhiều người, chỉ là gặp trúng con đàn bà câm và thằng khốn tàn phế đó không thành thôi. – Hắn nhắm mắt thỏa mãn. – Nhưng không sao, sắp thành công cả rồi.

Liên Liễu Sinh nghiến răng nhìn, tên khốn này đúng là mối đe dọa, đáng lí ra phải tống cổ vào tù từ lúc đó, để giờ hận chồng chất hận thành ra thế này.

Nếu mọi chuyện hôm nay bại lộ, Minzy sẽ ảnh hưởng không ít, đầu máy được kết nối bên kia có khi sẽ bị gán tội cho là đồng lõa bắt cóc mình và Thiên Di, đến lúc đó không những Minh Nhật gặp lại cô ấy mà Minzy cũng biết chuyện hai năm qua của Thiên Di và anh, e là rắc rối lớn sắp đến.

Tức thật, giá mà bây giờ kết nối được với Minh Kỳ.

Vĩnh Tùng đi đến trước mặt, nắm lấy tóc giật ngược ra sau, nói rõ rành mạch cho gã nghe.

– Thiên Di hiện giờ sẽ hóa thân thành cô gái làng chơi để đi phục vụ một vị khách đặc biệt rồi. Mong là liều thuốc kích thích đó sẽ làm cô ta hưng phấn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN