Y Dao Tề Truyện - Chương 4: Ân Mặc, xin hãy bảo vệ con
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
169


Y Dao Tề Truyện


Chương 4: Ân Mặc, xin hãy bảo vệ con


Ngắm nhìn bản thân trong gương với bộ đồng phục của trường, tôi chỉnh trang lại tóc tai, và vui vẻ gật đầu, sau đó xách cặp rồi bước ra khỏi phòng.

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.
•~• Giới thiệu đồng phục •~•

Mặc trong người đồng phục của trường, và mũ tốt nghiệp, tôi đẩy nhẹ gọng kính không độ, trên tay tôi đang cầm bút chỉ bảng Laser kim loại anten (1) tôi di chuyển lên máy chiếu kế bên, làm động tác hướng dẫn, và nói một cách thao thao bất tuyệt.

-Đồng phục trường Tiểu Học-Văn Kiến Xuân, được thiết kế thành hai loại tương ứng với mùa Hè và mùa Đông:

Vào mùa Hè trường sẽ cho học sinh mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, hai bên tay áo sẽ được viền màu đỏ, với một cái ruy băng đỏ, và một cái váy đen xếp ly ngắn. Kèm với logo của trường được thêu vào cánh tay trái của áo. Đó cũng là đồng phục dành cho nữ sinh. Nam sinh cũng như vậy, chỉ khác là họ mặc quần đùi màu đen. Còn lại đều giống nữ sinh.

Vào mùa Đông trường sẽ cho học sinh mặc một áo sơ mi dài tay màu đen, cùng tay áo màu đỏ trắng, với một cái ruy băng màu đỏ, và một cái váy trắng xếp ly ngắn cũng được viền màu được tinh tế. kèm với logo của trường được thêu vào cánh tay trái của áo. Đó cũng là đồng phục dành cho nữ sinh. Nam sinh cũng như vậy, nhưng lần này họ mặc quần ngắn ngang đầu gối màu đen. Còn lại đều giống nữ sinh.

-Và trong suốt thời kỳ học, nữ phải mang giày Mary Jane đế bệt (2) cùng với vớ trắng, nam thì phải mang giày lười slip on (3) cùng vớ trắng.

Sau khi các bạn đã cùng tôi tham khảo sơ qua đồng phục học sinh, chắc các bạn đã hiểu rõ về nó rồi. Sau này có dịp, tôi sẽ tường tận rõ hơn, còn bâu giờ quay lại khúc tôi rời phòng nhé.

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.

-Con chào mẹ, chào anh hai_ Tôi từ bên ngoài bước vào phòng ăn, đứng đối diện bàn ăn nơi có khung ảnh của ba, rồi mỉm cười nói: -Ba, buổi sáng tốt lành.

-Chào con, sao hôm nay con dậy sớm vậy_ Mẹ xoay người lại nhìn tôi vui vẻ nói, trong khi hai tay đang bưng hai dĩa trứng, khéo léo đặt xuống bàn ăn.

Tôi cũng kéo ghế ra, sau đó ngồi xuống nhìn mẹ nói: -Dạ, hôm nay đến phiên con trực lớp.

-Một năm có 365 ngày, thì hết 364 ngày dậy trễ_ Anh trai tôi đưa ánh mắt chăm chú vào tờ báo, chưa từng ngẫn mặt lên, miệng chậm rãi buông lời cay đắng lên người tôi.

-Ai nói em chỉ dậy sớm hôm nay chứ_ Tôi tức giận, gằn giọng lên cãi.

-Chứ hôm kia ai la hớt hãi chạy xuống lầu, miệng không ngừng lẳm bẩm “Huhu trễ rồi… Tiêu mình rồi”_ Buông tờ báo xuống, đưa ánh mắt sắc nhọn nhìn tôi, môi mỏng cong lên nói: -Rồi ai đã ném đồng hồ đi, rồi la lối om sòm, cầu muôn vàn sủng ái từ thần linh_ Còn không quên tặng kèm tôi một tràn hành động sám hối nặng nề.

Gì chứ!! Anh trai theo dõi tôi ư ? Đúng là vong hồn khó tan biến mà. Trời ơi, bộ kiếp trước tôi đã làm điều gì đó khó dung tha, nên kiếp này tôi phải lãnh hết sao…

Không để tôi ứ hử điều gì, anh trai mỉm cười trêu chọc bảo: -Coi chừng bị thần quật.

Đến lúc này tôi điên tiết lên, mặt đỏ lên vì tức giận, khói bóc nghi ngút trên đỉnh đầu. Nắm chặt hai tay, đến nổi các mạch máu cũng phải van xin tôi nới lỏng, hơi thở dần mất kiểm soát gầm lên từng chữ: -A.N.H.T.H.Ậ.T.Q.U.Á. Đ.Á.N.G. M.À.

-Thôi nào hai đứa. Tử Thuần này, con cũng đừng trêu Dao Dao nữa_ Mẹ tôi ngồi xuống, mỉm cười nhìn tôi và anh trai nhắc nhở.

-Có mẹ nên em tha cho anh đó_ Tôi cũng không thèm chấp nhất với anh trai làm gì, để lại calo sẽ tốt hơn.

Sau màn chào sân buổi sáng đầy ác liệt, anh trai cũng không đả kích tôi thêm lần nào nữa, hai anh em ăn nhanh phần ăn của mình, sau đó mẹ giúp chúng tôi dọn dẹp, vì là sớm nên có rất nhiều thời gian. Tôi và anh hai cũng chào mẹ và ba, để đến trường học.

À quên không nhắc với mọi người về công việc của mẹ tôi. Mẹ là một nhà thiết kế trang phục tài giỏi, làm ở một công ty rất có tiếng. Những bộ đồ tôi mặc, đều do mẹ tự tay làm nên, kiểu dáng tuy không quá tinh xảo bắt mắt, nhưng rất hợp với tôi, và tôi vô cùng thích chúng. Vì mẹ từng bảo “con nít không cần trang phục quá đẹp, đơn giản nhưng đáng yêu là được”.

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.

Mẹ nhìn bóng lưng của chúng tôi khuất sau cánh cửa, khuôn mặt xinh đẹp của bà nhìn vào khung ảnh trên bàn, nơi có khuôn mặt của một người đàn ông phúc hậu đang tươi cười hiền từ.

-Anh thấy không ? em đã nuôi dạy chúng nên người, thay cả phần của anh. Con bé Dao Dao có phải rất đáng yêu không ạ, cả Tử Thuần nữa. Chúng đều rất ngoan, và hiểu chuyện_ Mẹ tôi chậm rãi nói. Sau đó, bà ngước đôi mắt đượm buồn nhìn vào khoảng không vô định: -Anh sẽ tiếp tục bảo vệ chúng chứ, Ân Mặc.

-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.-.
Ghi Chú

(1) Bút chỉ bảng laser đa năng với 3 chức năng tiện dụng: một đầu vừa viết, vừa kéo dài làm angten thước, đầu còn lại gồm 2 đèn laser màu. Sản phẩm thuận lợi trong các buổi thuyết trình, hội nghị.

(2) Giày Mary Jane: là một trong những món đồ điển hình cho xu hướng thời trang cổ điển, nữ tính. Đặc điểm nhận dạng của loại giày này là mũi giày tròn và có quai ngang. Đây là mẫu giày nhẹ nhàng, mềm mại phù hợp diện trong mùa Xuân – Hè khi đi dạo phố, shopping.

(3) Giày Slip on: là một trong những mẫu giày lười phổ biến thường thấy nhất hiện nay. Giày Slip on có thiết kế đơn giản với đường may liền khối, đế kếp và không có dây. Và giày Slip on cũng cực dễ dàng mix đồ với những trang phục khác.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN