Em chỉ là tình nhân
Chương 12: Tình cảm 1 phía
Vũ thị…
Cô vừa từ phòng làm việc ra thì thấy Linh. Linh thấy cô, vui vẻ:
– Chị Dương, chào chị!
– Chào em! Em đến gặp Chủ tịch sao?
– Dạ không, em chỉ đến gặp chị thôi ạ!
– À…vậy sao? Vậy em vào đi!
– Dạ!
Phòng Thư ký…
– Coffee của em đây!
– Cảm ơn chị ạ!
2 người cứ im lặng 1 hồi lâu thì Linh lên tiếng:
– Chị có biết, tại sao em lại ít gặp anh Lâm không?
– … – Cô im lặng. Đêm qua anh đã nói với cô rằng Linh không yêu anh, điều này là thật sao?
– Vì…em không hề yêu anh ấy! – Linh thoáng buồn
– Xin lỗi vì chị đã can thiệp vào chuyện của 2 người nhưng…2 người có hôn ước không phải sao? Và Chủ tịch anh ấy cũng yêu…
Linh chỉ mỉm cười nhẹ, lắc đầu:
– Không đâu ạ! Em thấy có lỗi với anh Lâm, nhưng tình cảm từ 1 phía sẽ không đem lại kết thúc tốt. Có thể anh ấy có tình cảm với em, nhưng…trước khi gặp anh Lâm, em…em đã yêu người khác.
– Sao?? – Cô ngạc nhiên, đứng hình
– Thật sự thì, người có hôn ước với anh Lâm, là chị gái của em. Nhưng chị ấy…đã đi rồi, nên em phải thực hiện hôn ước thay chị ấy nên…
Cô im lặng. Ra là đại tiểu thư của Vương gia mới là vị hôn thê của anh ấy. Vì cô ấy đã ra đi nên Linh – nhị tiểu thư Vương gia phải thay chị mình làm như vậy. Giới thượng lưu là như vậy sao? Họ không có quyền yêu đương tự do mà phải nghe theo sự sắp đặt của gia đình, kết cục là có thể sẽ không hạnh phúc. Nhưng anh lại yêu Linh, vậy cô, chỉ là thay thế Linh thôi sao? Anh thất tình đến nỗi phải lấy cô ra để thay thế cho cảm xúc ư? Trong chuyện này, không ai sai hết. Cái sai trái, chính là họ đã được sinh ra trong 1 gia đình giàu có và phải thực hiện hôn nhân chính trị.
Bên ngoài cửa, có người đã nghe thấy hết. Ánh mắt người đó thoáng buồn, khẽ thở dài rồi rời đi.
***********************************************************
Bar Lightning…
– Sao đây? Có chuyện buồn à?
– … – Anh im lặng
– Vậy là đúng rồi! Hiếm khi mày rủ tao vào đây lắm! – Tên đó cười
Anh ngửa đầu ra thành ghế, thở dài. Bỗng bạn anh lên tiếng:
– À, mày còn nhớ cô nàng nhân viên ở bar Darknight không?
– Ai? – Anh chán nản đáp
– Thì cái cô em nhân viên mà hôm đó tao kêu ẻm ngồi uống cùng chúng ta ấy! Mày nhớ không?
– !? – Anh chột dạ, hình như là…
– Aishh…Nếu hôm đó ông ba tao không kêu về để giải quyết công việc thì tao đã có dịp chơi đùa với cô em ấy rồi! Tao…đã lén bỏ xuân dược vào cốc rượu của em ấy.
– Mày tiếc vậy sao!? Bên cạnh mày không phải còn rất nhiều mỹ nhân khác?
– Thì biết thế. Nhưng tao lại thấy ấn tượng với cô gái đó. Mà không biết, cô ta thế nào sau khi bị hạ dược?
Anh im lặng. Đêm đó, anh và cô…
– Tao sẽ tìm kiếm cô gái đó! – Tên đó nói
– Kiếm làm gì? Cô ta đâu phải của mày!?
– Kệ đi! Dù lần đầu của cô ta không thuộc về tao nhưng khi tao bắt về được, tao sẽ khiến cô ta là của riêng!
– Tào lao! Tao về đây! – Anh bực bội khoác áo rời đi
– Ơ sao lại nóng? Ê này… – Tên đó gọi với lại
Anh lái xe. Hiện tại anh rất khó chịu. Sao lại có thể coi cô là người dễ dãi như vậy chứ!? Cô là tình nhân của anh, phải ở bên cạnh anh.
Anh lái xe đến nhà cô, rồi mở cửa đi vào trong nhà, đi thẳng lên phòng cô. Lúc đó cô vừa mới tắm xong, bỗng anh mở cửa, cô giật mình:
– Anh…
Cô chưa kịp dứt lời thì anh đẩy cô xuống giường, tay chống 2 tay cô. Cô hoảng sợ, la lên:
– Anh điên hả?? Anh uống rượu sao? Anh say rồi, mau thả tôi ra…ưm…
Anh chặn miệng cô lại bằng 1 nụ hôn. Nụ hôn mạnh mẽ, cuồng nhiệt. Đến khi cả 2 hết hơi thì anh dứt khỏi môi cô, bắt đầu làm chuyện khác. Cô run rẩy:
– Đừng…đừng mà…
– Đừng lo, tôi sẽ nhẹ nhàng với em!
1 đêm rất dài dưới vầng trăng sáng lóa…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!