[ ĐAM MỸ/ 21+ ] Tổng hợp H văn
2: Hoàng đế bị địch quốc tướng quân chiếm đoạt ( 3:4 )
Y Nhiễm muốn khóc nói không, nhưng Hải Đường thần lại nói phải tiếp nhận quốc vương Thế Quốc này, hiện tại thân thể y có thể cứu được vạn vật chúng sinh.
Y Nhiễm nghe được lời cảnh báo của Hải Đường thần, khuất nhục mà gật gật đầu, chậm rãi cởi ra trường bào nạm vàng trêи người, lộ ra thân thể trắng nõn trơn bóng đầy dấu vết ái muội bị nam nhân chà đạp.
Quốc vương nhìn thấy người Y Nhiễm loang lổ dấu hôn, trong lòng dâng lên lửa giận ghen ghét.
Lại bị tên quỷ Chiến Trấn nhanh chân đến trước, nhưng công hiệu nước thánh hẳn là không bị ảnh hưởng đi?
Quốc vương hám sắc căn bản không có thời gian nói ngon nói ngọt làm bước dạo đầu, hắn không chút khách khí bẻ đùi y ra, Y Nhiễm khuất nhục mà nhắm mắt lại. Ai ngờ, ngay khi quốc vương muốn xâm phạm y, Y Nhiễm liền nghe thấy tiểu binh linh kinh hoảng mà cấp báo ngoài cửa, nói Chiến Trấn mang binh tạo phản đánh đến rồi!
Quốc vương nghe vậy kinh hãi, tuy hắn lên lên thành thục lão luyện, nhưng chung quy hắn cũng chỉ mới mười tám tuổi, đối mặt với sự chuyển biến như vậy không biết phải làm sao. Khi Chiến Trấn mang theo tâm phúc xâm nhập vào quân trướng hoàng gia, quốc vương Thế quốc đã sợ tới mức mặt không còn chút máu, nhưng bị râu xồm che khuất, nằm liệt ngồi dưới nền đất.
Chiến Trấn cũng thấy sắc mặt Y Nhiễm thảm đạm, toàn thân như mất đi sức lực, lại giống như người mất hồn, tràn đầy vẻ thống khổ.
Y Nhiễm nhìn nam nhân, hồi lâu, mang theo thanh âm khóc nức nở nói, “Ngài sẽ để Y Nhĩ bình an sao?”
Chiến Trấn nhìn y thật sâu, hầu kết lăn lộn, đưa ra lời hứa, “Sẽ.”
Hơn nữa còn phủ thêm áo ngoài cho Y Nhiễm.
Quốc vương xem bầu không khí ái muội của hai người, nổi giận đùng đùng mà trách cứ Chiến Trấn ngông cuồng, muốn tạo phản không thành! Hắn còn nói hoàng đế Thánh quốc đã lựa chọn hắn!
Chiến Trấn nhìn về phía Y Nhiễm.
Y Nhiễm nhắm hai mắt, run giọng nói, “Hải Đường thần bảo ta lựa chọn quốc vương Thế quốc, sau này ta sẽ vĩnh viễn sẽ nghe theo hắn, kể cả phải giao ra sinh mệnh”
Chiến Trấn sắc mặt trở nên khó coi, đây là sắc mặt hắn chưa bao giờ từng có.
Y Nhiễm lại nói, “Ta đã lựa chọn bạn lữ chân chính, là Hải Đường thần giúp ta lựa chọn điều có lợi nhất với Thánh quốc, có thể cứu giúp nhân dân nơi đây”
Quốc vương nghe vật, đắc ý cười to nói, “Chiến Trấn, ngươi nên chết tâm đi!”
Chiến Trấn lại nghẹn ngào nói, “Bao gồm việc thần phục ta, cũng là ý chỉ Hải Đường thần?”
Y Nhiễm chỉ khóc lóc nói, “Thân thể cùng linh hồn của ta đều do Hải Đường thần ban cho, ta cần thiết phải vâng theo ý chỉ của thần”
Chiến Trấn một phen cầm chặt cổ tay y, “Cãi lời hắn ngươi sẽ như thế nào?”
“Ta không biết, ta chưa từng đã làm như vậy”
Y Nhiễm sợ hãi mà khóc thút thít lắc đầu, y chưa từng làm trái lời Hải Đường thần, từ chuyện nhỏ đến đại sự đều vâng theo ý chỉ mà làm, kể cả khi bị Thế quốc bao vây, y đều nghe lời Hải Đường thần, nhân nhượng mở ra cửa thành vì không muốn tổn thương một binh lính hay một người dân. Thần bảo hắn tiếp nhận sự xâm phạm của Chiến Trấn, bây giờ đến lượt tiếp nhận Thế quốc hoàng đế mặt đầy râu ria.
Đúng lúc này, quốc vương rầu xồm nóng giận nói, “Bổn vương muốn nhìn một chút, tướng quân Chiến Trấn có phải uy mãnh như truyền thuyết nói hay không, có thể đem hết tướng sĩ của bổn vương giết hại không?”
Dứt lời, nơi đóng quân cách đó không xa, binh lính Thế quốc nhanh chóng đuổi tới vây quanh Chiến Trấn và tâm phúc của hắn. Đối mặt với tình huống nguy cơ như vậy, Y Nhiễm tựa hồ lại có điểm do dự.
Y thấy Chiến Trấn lao vào giữa binh lính trong doanh trướng, huy đao liên tiếp chiêu ra, nhưng số lượng binh Thế quốc đến ngày càng đông, cuối cùng sơ ý bị chính thủ hạ hắn tín nhiệm đâm xuyên một phát vào ngực trái.
Y thấy chính mình đầy người là máu ôm nam nhân, tê tâm phế liệt mà khóc rống.
Y Nhiễm bỗng dưng từ ảo ảnh bừng tỉnh, phát hiện Chiến Trấn lần nữa cầm kiếm lên, khôi giáp nhìn từ xa cũng thấy tràn đầy huyết ô, nhưng nam nhân lại bình tĩnh như mất đi cảm giác đau đớn, rống giận giết chết thủ hạ mình từng tín nhiệm.
Y Nhiễm nhìn nam nhân điên cuồng vung gương đao, trong đầu y lúc này không rảnh lo đến ý chỉ của Hải Đường thần, khóc lóc nhào tới ôm chặt lấy Chiến Trấn.
Chiến Trấn được Y Nhiễm ôm lấy, tức khắc năng lượng tăng vọt, đột nhiên lật đổ giết chết chục binh lính đang cầm đao thương, mang theo Y Nhiễm cùng thủ hạ xông ra khỏi doanh.
Mà quốc vương nhìn Chiến Trấn mang theo Y Nhiễm rời đi, hận đến nghiến răng nghiến lợi nói, “Trừ bỏ hoàng đế Thánh quốc, còn đâu giết tất.”
Chờ Chiến Trấn, Y Nhiễm cùng tâm phúc chạy đến địa phương an toàn, nam nhân vì trọng thương mà sức cùng lực kiệt ngã trêи mặt đất.
Lòng Y Nhiễm nóng như lửa đốt, đột nhiên y nhớ tới âm hộ của mình có thể sản sinh nước thánh trị mọi vết thương, thế là vừa thẹn thùng vừa thỉnh cầu mọi người dựng một cái liều trại, y có cách cứu tướng quân của bọn họ.
Chờ lều trại dựng xong, Y Nhiễm lại nghe được lời nói của Hải Đường thần cảnh cáo y vì ham muốn cá nhân mà tuỳ ý hành sự.
Y Nhiễm thống khổ mà lắc đầu, y hướng thần kể ra, nếu y không cứu nam nhân, nam nhân sẽ chết. Nhưng Hải Đường thần lại nói, hắn chết vừa đúng ý chỉ của thần, y mà cứu hắn thì chính là nghịch thiên, chính là tội nhân!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!