Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế - Chương 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
180


Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế


Chương 9


(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

**maitran.wordpress.com**

Chương 9:

Dios quả thật không quá may mắn, Hayden không còn ở Saint Yoland.

Lúc này anh cũng đã trở lại phủ Nguyên soái. Phủ Nguyên soái của Hayden ngang bằng với một căn cứ quân sự tư nhân nhỏ, anh đang mở video giới thiệu cho Ludwig. Nơi Hayden ở rất phù hợp với nguồn gốc của anh, so với biệt thự quý tộc, toàn bộ tòa nhà chứa đầy tính thực dụng, ngay cả phòng trà cũng có súng ánh sáng, một lọ hoa trang trí cũng không có.

—— tuy nhiên, Ludwig khá hài lòng, khi cậu sắp xếp các vật phẩm ma thuật sẽ đỡ phải vứt những đồ trang trí vô dụng.

Hayden vừa đi vừa giới thiệu một cách rành mạch, rất tự nhiên rẽ sang nhà kho chứa máy bay bên cạnh, giống như phòng thí nghiệm đã sớm có ở đó, mà không phải gấp rút làm xong.

“Bên này là kho cỡ lớn với hơn một nghìn phòng đơn, rất thiết thực để lưu trữ các mẫu vật tươi.” Hayden chỉ cho Ludwig một kho lạnh.

“Không gian bố cục không tồi, nhưng chức năng đóng băng là không thực tế.” Ludwig nhận xét, “Phương pháp tốt nhất là tạo môi trường tự nhiên cho sinh vật, như vậy mới có thể nuôi dưỡng tốt và sử dụng khi chúng ở trong trạng thái tốt nhất.” Tháp riêng của Ludwig là một tháp vực sâu nuôi đầy sinh vật, ngay cả ma quỷ và chúa quỷ cậu cũng có thể chăn nuôi đến khoẻ mạnh béo mập, ngoan ngoãn hiểu chuyện, tự mình biết thu dọn lồng sắt. (¯ ¯٥)

“Nuôi…” Hayden trừng mắt nhìn, “Nếu như em muốn nuôi trùng tộc, ta có thể sắp xếp một khoang kín bên cạnh kho chứa máy bay.”

Chiến sĩ trong phủ Hayden cũng đều là người hầu cận của anh, từng người một đều có sức chịu đựng tâm lý thật đáng ngạc nhiên, nghe cuộc trò chuyện này nghiêm trọng nhất cũng chỉ là giật giật khóe mắt một chút.

“Vậy thì tốt quá.” Ludwig nói, “Tiểu Bạch kháng nghị với ta, nó không hy vọng trùng tộc và bản thể của nó bị đặt cùng một chỗ, ta đang lo không có chỗ để trùng tộc đây.”

“Thiên hà lưu lãng giả” yên lặng nhớ tới bản thể của mình, tắt máy.

Trong video đột nhiên truyền đến cảnh báo của học viện, Hayden nhìn thấy Ludwig trong nháy mắt đó quay đầu, như mèo đen đột nhiên phát hiện con mồi, dựng lỗ tai thám thính chung quanh, chỉ nghe cậu hưng phấn nói: “Trùng tộc tấn công?”

Tín hiệu cũng truyền tới thiết bị của Hayden, phó quan tiến lên một bước: “Nguyên soái, lại một chủ mẫu khác.”

Hayden còn chưa kịp trả lời, phía bên kia video truyền tin đã không có ai.

Cuộc tấn công của trùng tộc phát sinh ở không phận Saint Yoland, không nằm trong phạm vi bảo vệ thông thường của các đại quân chủ lực, chỉ có quân phòng thủ thường trực của chủ tinh, bởi vì thường ngày khu vực này cũng không bị trùng tộc đe dọa, chưa dùng tới đoàn quân chủ lực. Nơi này là cốt lõi sức mạnh của nhân loại, trùng tộc cấp cao quả là có năng lực liều lĩnh xông tới, nhưng chúng nó khó mà thoát khỏi, chỉ cần trùng hoàng không điên, không có lý do gì để làm như vậy. Vì vậy, cuộc tấn công lần này bất thường giống như lần trước, Hayden cảm thấy khó chịu.

Anh cầm lấy thiết bị liên lạc, kiểm tra tình trạng cơ giáp có sẵn trong phủ Nguyên soái có thể dùng, anh không còn vẻ hiền hoà như vừa rồi, trong đôi mắt màu xanh lam tràn đầy sát khí.

“Chủ mẫu dám xâm nhập vào không vực của Saint Yoland, ngay lập tức để quân phụ cận cất cánh, Saint Yoland chưa tới ngày tựu trường chính thức, trở lại trường đều là học sinh, các cố vấn vẫn đang ở căn cứ. Đừng để các học sinh đi chịu chết, đây chính là chủ mẫu, không thể đem ra luyện tập.” Hayden dặn dò.

“Nhưng đã có sáu sinh viên trường quân đội ở tiền tuyến, chủ mẫu đụng phải bọn họ, sinh viên năm 3 hoặc năm 4 nhất định sẽ đi cứu viện.” Phó quan trả lời, “Người trẻ tuổi nóng lòng thể hiện, chỉ sợ…”

Hayden thật nhanh nhìn số liệu trên màn ảnh: “Chớ vội có kết luận, còn có cơ hội, đây là một tai nạn.”

Phó quan sững sờ: “Tai nạn?”

“Đây không phải là một cuộc tấn công tự sát để ám sát ta hoặc phá hoại, chủ mẫu này vừa tiến hóa, hẳn là cá lọt lưới của hành động ám sát lúc trước.” Hayden nói.

Các sinh viên lớp lớn hệ cơ giáp đã cất cánh, một số ít trong bọn họ đã nắm giữ cơ giáp riêng của mình, cơ giáp riêng càng phù hợp với hệ thần kinh và phong cách tác chiến của người lái, không cơ giáp tiêu chuẩn nào có thể so sánh, cho nên trước tiên đến chiến trường chính là thủ lĩnh của thế hệ trẻ này.

Chỉ là, Lydia đến chiến trường luôn cảm giác vai trái cơ giáp của mình có chút chếch đi, nhưng radar không có gì bất thường.

Lydia thở một hơi thật dài, cho điểm khác thường nhỏ ấy là do căng thẳng.

“Vì vinh quang nhân loại!” Nhóm chiến sĩ trẻ tuổi kích động nắm chặt song quyền, bước trên chiến trường.

Pháp sư ẩn thân ngồi trên vai trái của cơ giáp được chọn ngẫu nhiên và được mang ra tiền tuyến.

Nhưng mà, kỷ lục một tháng giết mười chín chủ mẫu của nguyên soái Hayden cho những người trẻ tuổi này một ảo giác, bọn họ cho là chủ mẫu là một loại nào đó có thể đem ra luyện tập, vừa chuyện trò vui vẻ vừa có thể giết chết, đồng thời thêm một món đồ chơi màu sắc tươi sáng vào hồ sơ thực tập ở trường của họ. Các bậc tiền bối đã đẩy tuyến an toàn vượt ra ngoài mấy vạn năm ánh sáng, cho nên trung tâm tinh vực thực sự đều sắp quên mất chiến tranh, sinh viên trường quân đội chỉ đánh nhau ở môi trường mô phỏng, trong tương lai bọn họ đi đến bên ngoài tinh vực, đối mặt với chiến trường, đó sẽ là một ngày để làm mới thế giới quan —— hiện tại, ngày này đến sớm.

Nhóm cơ giáp mới vừa rời khỏi khúc cong tăng tốc, trước mặt đụng phải axit chủ mẫu phun ra, xèo xèo —— đây là tiếng vang đáng sợ truyền đến tai người lái, vỏ ngoài hợp kim đang bị nấu chảy, những cơ giáp trẻ tuổi không cách nào sánh kịp với nhóm cơ giáp truyền kỳ, chúng nó thậm chí không trang bị trí tuệ nhân tạo, người lái chỉ có thể tự mình đọc dữ liệu bị hỏng.

“Cảnh báo axit, cảnh báo axit!” Bọn họ gào lên trong kênh với người đến sau.

Bầy trùng vây quanh bên người chủ mẫu, chúng nó tạo thành tấm bình phong, chống lại công kích đến từ nhân loại, đồng thời giáp lưng chúng nó nứt ra khe hở kỳ quái, từ trên người chủ mẫu duỗi ra một cái ống, giống như uống nước mà rút đi một số chất lỏng mang theo ánh huỳnh quang nào đó.

“Tiến hóa, cô ta vừa tiến hóa!” Học sinh hệ cơ giáp kinh ngạc thốt lên, “Trước khi hoàn thành tiến hóa giết chết cô ta!”

“Tiến hóa?” Ludwig biểu đạt nghi vấn.

Bạch Dạ Sương Tinh vội vàng cung cấp thông tin: “Ngài Ludwig, hình thái văn minh của trùng tộc khác với nhân loại, kết cấu xã hội của bọn họ càng giống như đàn ong. Mà trùng tộc cấp bậc thấp có thể tiến hóa lên cấp cao, các nhà nhân chủng học cho là chỉ có loài trùng tộc cấp cao mới có trí khôn và văn minh. Trùng tộc cấp chủ mẫu tiến hóa từ sào mẫu, sào mẫu tiến hóa từ trứng trùng, trùng tộc này đang từ sào mẫu tiến hóa thành chủ mẫu, sào mẫu, tương đương với kho vũ khí di động, họ theo hạm đội trùng tộc xuất phát, sản xuất trứng trùng để bổ sung lính cho hạm đội. Thông thường sau khi chủ mẫu dẫn đầu chết đi, sào mẫu mạnh nhất có tỷ lệ tiến hóa thành chủ mẫu mới. Cô ta đang lấy năng lượng sống của trùng tộc cấp thấp, hoàn thành tiến hóa, một khi hoàn thành… Không, cho dù cô ta không tiến hóa, phần thắng của những học sinh này cũng không lớn. Trong quá trình mẫu trùng tiến hóa là nguy hiểm nhất, họ sẽ nuốt chửng tất cả vật còn sống chung quanh, để hoàn thành tiến giai.”

Đôi mắt pháp sư xuyên thấu qua không gian, nhìn về phía trung tâm bầy trùng, nơi đó có một cơ thể nữ tính, vảy mịn và huỳnh quang đang bao phủ từng lớp da sơ sinh của cô, chủ mẫu vừa tiến hóa có sự xinh đẹp và nguy hiểm đặc biệt của trùng tộc, mà còn có thứ khiến người làm phép vong linh thèm muốn… sức sống.

“Sinh vật thú vị, cũng quá đẹp đi!”, Ludwig nói: “Ngươi là của ta rồi!!!”

Tiến hóa bị nhiễu, chủ mẫu nổi giận bắt đầu cuộc tấn công điên cuồng của mình, nhóm cơ giáp đầu tiên xông lên bị phun đầy mặt, nhưng axit chưa tiến hóa hoàn toàn, vì vậy sức mạnh của axit còn chưa đủ để trực tiếp xuyên thủng lớp bảo vệ của buồng lái. Tinh thần lực của Ludwig quét qua toàn trận, xác nhận không có người nào trong trạng thái hấp hối —— gãy tay gãy chân cậu lười quản, ai bảo mấy người trẻ tuổi kia hấp tấp, khi bị tấn công sợ đến bay tán loạn?

Chủ mẫu này và người Ludwig gặp lúc trước không khác biệt lắm, cũng là một cơ thể nữ tính mỹ lệ, được liên kết với lớp vỏ sinh học to lớn mà khoa trương, vỏ ngoài của cô ta sẽ phun axit huỳnh quang ánh xanh lam, Ludwig nhìn một chút, cảm thấy mình rất yêu thích màu sắc này, chế tác thành đèn ma thuật sinh vật, nhất định rất đẹp.

Lydia cảm giác vai trái nhẹ đi, giống như trọng lượng vô hình nào đó rời khỏi, đồng thời cơ giáp của cô có nửa giây mất đi khống chế, còn chưa kịp khẩn cấp xử lý, liền phát hiện cơ giáp của mình bị nghiêng về phía sau bên trái, sau đó một luồng axit lẽ ra phải trực tiếp xuyên thủng cửa khoang trước liền đánh trật —— khoang trước cơ giáp của cô đã bị phun một lần, nếu không nhờ cỗ sức mạnh thần bí này, cô có thể liền phải đối mặt với vũ trụ lớn.

Nữ quân nhân trẻ tuổi chợt nhận ra, tim đập như nổi trống.

“Cẩn thận với dung dịch ăn mòn! Lớp vỏ sinh học của chủ mẫu này có một chất lỏng độc hại và ăn mòn!” Lydia nhắc nhở lần nữa trong kênh.

Rầm rầm —— các khẩu pháo năng lượng nhiều lần nổ tung, bầy trùng như là ong thợ cấp thấp nhất, chúng nó tự nhiên chống lại thương tổn cho chủ mẫu ở giữa, sinh viên trường quân đội thế lực ngang bằng bầy trùng, vì vậy Ludwig không nhìn bọn họ, trực tiếp bay qua hướng chủ mẫu.

A… Ludwig dừng một chút, hất tay ném cho nhóm cơ giáp một đống trấn định thuật —— nhịp tim của Lydia đang dần giảm xuống, từ 108 nguy hiểm giảm xuống 102, các chiến sĩ cảm thấy đầu óc của mình đặc biệt rõ ràng, không có cảm giác bồn chồn, tay không trượt, bộ não không bị đoản mạch, thành quả huấn luyện của lớp chiến thuật thông thường bắt đầu bày ra.

Ludwig một đường xuyên qua chiến trường, Bạch Dạ Sương Tinh đã rất bình tĩnh mà nhìn thân thể cậu tiến vào vũ trụ, pháp sư dù trong hoàn cảnh nguy hiểm hơn cũng có thể ra vào tự do, vũ trụ chẳng qua là chân không mất áp suất mà thôi, không làm khó được pháp sư. Dọc đường Ludwig dùng tay vô hình của pháp sư đẩy ra học sinh không tránh thoát axit, những cơ giáp bị cậu đẩy đến bay loạn trong chân không.

“Cái gì vậy?”

Không ít học sinh được cứu vớt mờ mịt nhìn quanh, căn bản không biết mình làm sao sống sót.

Nhiệt huyết trong họ đã bắt đầu nguội dần: “Đội hình phòng thủ, đội hình phòng thủ, chặn giết bầy trùng, phòng ngừa chủ mẫu xâm nhập tinh cầu, yêu cầu hỗ trợ từ các căn cứ gần đó!”

Mà tình cảnh càng quái dị đã xảy ra, bầy trùng nổ tung, chúng nó không đuổi theo học sinh cơ giáp nữa, chủ mẫu ở giữa gào thét đối với một loại đồ vật nào đó không nhìn thấy, trong vũ trụ giống như có uy hiếp vô hình, tất cả cơ giáp đều đo lường được năng lượng bùng nổ không giải thích được, một loại thể năng lượng màu đen, giống trăng lưỡi liềm xuất hiện từ hư vô, nhanh chóng cắt những xúc tu vung loạn của chủ mẫu.

Ludwig vui vẻ nhặt vật liệu, không để ý chút nào đến áp lực tinh thần bạo phát của chủ mẫu.

Lydia đột nhiên thông suốt: “Người thức tỉnh? Hiện trường có người thức tỉnh?”

Ludwig vội vàng phá vỏ ngoài của chủ mẫu, lớn như vậy, thực sự là một đống vật liệu thật lớn. Chủ mẫu mặc dù ý thức được nguy hiểm, nhưng chưa bao giờ đối mặt với thứ thần kỳ như pháp sư, ngay cả trong thế giới bản địa của Ludwig, pháp sư cũng thuộc dạng khó chơi xếp hàng đầu bảng xếp hạng, sự bình tĩnh và trí tuệ của bọn họ là vũ khí đáng sợ nhất. Trong thời gian ngắn, chủ mẫu tân sinh căn bản bó tay toàn tập với cậu.

Tháo dỡ, tháo dỡ, pháp sư cắt vật liệu gọn gàng một cách khéo léo, phân loại nhét vào nhẫn không gian, vỏ ngoài cứng cũng không hơn vảy Cự Long quá nhiều.

Ồ?

Móc ra một cơ giáp rách nát?

Ludwig lắc đầu một cái, theo đánh giá từ kết quả phán đoán của cậu, trùng tộc không ăn người cũng không ăn cơ giáp, chủ mẫu này là đầu óc không tỉnh táo mới nuốt vào một bộ cơ giáp à? Lẽ nào đói bụng điên rồi? A, Tiểu Bạch vừa nói, thời điểm mới vừa tiến giai, tư duy của trùng tộc không ổn định.

Ludwig lắc cơ giáp kia, giống như lắc chai nước ngọt, người lái bên trong rõ ràng tức giận, chỉ là đã hôn mê.

Vì vậy Ludwig hất tay ném cơ giáp ra phía sau.

Đám Lydia cố gắng mở ra khiên phòng hộ, với sự trợ giúp bay đến cơ giáp: “Dios! Trời ạ, hắn còn sống, cảm tạ tinh cầu chi tâm!”

“Nhưng rốt cuộc là ai cứu hắn?”

Người thức tỉnh vô hình đang tháo dỡ chủ mẫu, những sinh viên hệ cơ giáp ở đây không dám động, bọn họ ngây ngốc tạo thành một khu vực phòng thủ, lặp lại một cách máy móc hành động bắn súng, chặn bầy trùng, cũng tránh phạm vi “rác thải trùng tộc” bị người thức tỉnh ném bay ra, tinh không ô nhiễm, sau đó còn tiếp được người đáng thương bị vị người thức tỉnh kia ném tới.

… Cuối cùng người này là bị người thức tỉnh làm cho bất tỉnh? Lydia thừ người suy nghĩ.

Ludwig càng tháo dỡ càng thoả mãn: “Tới rồi, bây giờ để ta lấy ra bản thể của ngươi đem về phòng thí nghiệm, bằng không đám binh sĩ đến, ngươi sẽ như dê đi nhầm vào bầy sói, cơ giáp của ta nói qua cho ta, các ngươi không có năng lực đánh nhau trong tinh vực nhân loại.”

Cậu nói, như thể phòng thí nghiệm là một điểm đến tuyệt vời.

**maitran.wordpress.com**

✧༝┉┉┉┉┉˚*❋ ❋ ❋*˚┉┉┉┉┉༝✧

Rốt cục cũng bắt được 1 em đem về ┐(︶▽︶)┌

Đợt này còn ngẫu nhiên cứu được tra nam.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN