Tam Công Chúa Trong Lời Đồn
Chương 16: Tới Giáo Phường Ti
“Công chúa, tiểu nhân đã nói người đừng đến phủ Thành chủ, người đâu có nghe…” Tử Duệ khuyên giải nói.
Hắn là thị về bên Trần Thiên Thiên, chủ tử rốt cuộc có thai hay không, làm sao hắn còn không biết?
Lúc trước, Tiểu Thiên bịa chuyện nói mình có thai, hắn liền hoảng sợ, cũng bị Thành chủ tra hỏi… May là Thành chủ không truy cứu tới nữa.
Tiểu Thiên ai thán nói: “Làm gì cũng khó, đúng là gần vua như gần hổ, bên cạnh ta còn có một đực một cái, Thành chủ thì thôi đi còn Hàn Thước thì làm sao đây? Đúng là như trái bom nổ chậm.”
Nói xong, Tiểu Thiên nghĩ ra, vỗ đùi nói: “Không được, ta phải đá hắn sang chỗ Trần Sở Sở.”
“Công chúa, người nói gì vậy…” Tử Duệ bị Tiểu Thiên làm cho kinh ngạc một chút.
Tiểu Thiên vui vẻ, vỗ tay, tự nói một mình: “Câu chuyện đi đến hồi cuối là ta có thể về nhà!”
Nhưng nói xong câu đó, Tiểu Thiên lại lâm trầm tư, nhíu mày nói: “Nhưng bây giờ không mở được nút…”
Tử Duệ sờ sờ đầu, nghi hoặc hỏi: “Công chúa, người đang nói cái gì thế?”
Tiểu Thiên nhìn Tử Duệ ở một bên, mắt sáng rực lên, “Tử Duệ, ở thời đại của ngươi, người viết kịch bản gọi là gì?”
Tử Duệ khó hiểu, “Kịch bản là gì?”
Tiểu Thiên nghĩ nghĩ, “Là, là kể chuyện đó.”
Tử Duệ nhướng mày một chút, “Người kể chuyện?”
Tiểu Thiên vỗ tay nói: “Phải… đúng rồi! Gọi là thế nào? Diễn thuyết?”
Tử Duệ vội vàng nói: “Diễn thuyết, tạp kỹ, ca từ, đào kép,…”
Nói đến một nửa, đã thấy quá từ.
Tiểu Thiên không để ý, nói tiếp: “Đều do người kể chuyện viết ra?”
Tử Duệ gật đầu.
Tiểu Thiên cao hứng nói: “Giỏi nhỉ. Nói như thế, dựa vào vai vế thì là tổ sư gia của ta rồi!”
Tử Duệ mơ hồ nhìn Tiểu Thiên, mở miệng dò hỏi: “Tam công chúa muốn nghe kể chuyện?”
“Không không không.” Tiểu Thiên lắc lắc ngón tay, nhìn Tử Duệ nói: “Ta muốn tìm mấy phụ tá!”
“Phụ tá?”
Tiểu Thiên cười một tiếng, “Đúng vậy, là phụ tá!”
Nói làm liền làm, Tiểu Thiên hạ quyết tâm trực tiếp lôi Tử Duệ tới trà lâu lớn nhất Hoa Viên Thành.
Bên trong trà lâu, Tiểu Thiên ngồi cạnh bàn trái cây, Tử Duệ mang theo ba vị tiên sinh kể chuyện tới.
Tử Duệ cung kính nói: “Tam công chúa, người kể chuyện, ba người này giỏi nhất thành Hoa Viên.”
Nghe vậy, Tiểu Thiên nhìn từ trên xuống dưới, đánh giá ba người.
Một lát sau mới vuốt cằm, cười hỏi: “Ba vị tiên sinh làm việc ở đâu?”
Ba vị tiên sinh nghe Tam công chúa gọi, liền giật nảy mình, nơm nớp lo sợ. Lúc này thấy Tiểu Thiên cười tủm tỉm, không tức giận, mới miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh, nhân tiện lau mồ hôi lạnh trên trán.
Tiên sinh giáp tiến lên một bước, nói: “Tiểu nhân diễn thuyết ở quán trà.”
Tiên sinh Ất cũng ngay sau đó nói: “Tiểu nhân múa rối ở Thiên Kiều.”
Lá gan của tiên sinh Bính nhỏ nhất, thấy hai người khác đều nói rồi, liền bất đắc dĩ tiến lên, thật cẩn thận nói: “Còn tiểu nhân thì có một rạp hát.”
Tiểu Thiên “Tấm tắc” hai tiếng, tán thưởng nói: “Cũng được đó, có đầy đủ cấp độ nha. Tương đương với chúng ta.”
Nói xong, Tiểu Thiên liếc mắt nhìn mấy cái ghế, ra hiệu bảo ba vị tiên sinh ngồi xuống.
Tử Duệ thấy thế, lập tức rời đi, nhân tiện đóng cửa lại.
Ba vị tiên sinh thấy người đều đi rồi, bỏ bọn họ ở đây cùng vị hung thần Tam công chúa này, trên trán toát mồ hôi lạnh.
Tiên sinh giáp nâng tay áo, lau mồ hôi lạnh, mở miệng hỏi: “Công chúa… Người kêu tiểu nhân tới đây để làm gì sao…”
Tiểu Thiên cười một tiếng, nói: “Hôm nay ta tìm ba vị vì có chuyện này, nghĩ hoài không hiểu, nhờ ba vị chỉ dẫn.”
Nói được một nửa, Tiểu Thiên cầm trái cây bên cạnh lên, một quả chuối, một quả táo và một quả cam, bắt đầu khoa tay múa chân.
Tiểu Thiên nói: “Ta có viết một cái chuyện, nam chính là quả chuối này, nữ chính là quả táo này, còn nữ phụ là quả cam. Vốn là Chuối bị Cam ép hôn, nhưng vào đêm tân hôn lại hạ độc Cam. Sau đó thì cùng Táo, hai quả này, à không hai người này, sau khi trải qua quá trình yêu đương thù hận, thì cuối cùng sẽ ở bên nhau…”
Tiên sinh giáp, nói lời bình: “Tầm thường. Không có đặc sắc, đúng kiểu khuôn mẫu.”
Tiểu Thiên vội gật đầu, tán thành nói: “Thế sao? Bây giờ lại khác. Cam không chết trong đêm thành thân, giữ được mạng sống.”
Tiên sinh Ất nói lời bình: “Lật ngược tình thế, câu chuyện có đột phá, tạo ra tình tiết bất ngờ. Bản thân tiểu nhân sở trường hài kịch, quen dùng cách này.”
Tiểu Thiên suy tư một lát, sau đó lại mặt ủ mày ê nói: “Không cần lật ngược, ta chỉ muốn làm bình thường, để Táo và Chuối ở bên nhau.”
Tiên sinh Bính nói: “Quả Cam đó là một chướng ngại, tiểu nhân đề nghị Tam công chúa, giải quyết dứt khoát, biến phức tạp thành đơn giản.”
Tiên sinh Bính vừa nói vừa đưa tay lên làm tư thế cắt cổ.
Tiểu Thiên kinh ngạc, lập tức che cổ mình lại, co rúm lại nói: “Tàn nhẫn thế sao? Tốt xấu gì cũng là một sinh mạng mà. Có thể đừng…”
Tiên sinh giáp nói: “Tam công chúa, chúng ta viết thoại bản, có ba kỹ thuật: cốt truyện ổn định, mâu thuẫn bi kịch chuẩn, tình tiết dư thừa, bỏ. Quả cam này là dư thừa, phải loại trừ.”
Tiên sinh Bính lại làm động tác chém xuống bàn.
Tiên sinh Bính nói: “Tiểu nhân am hiểu bi kịch, truyện có nhiều sinh ly tử biệt, yêu hận đan xen, cũng rất hay.”
Nghe bọn họ nói, Tiểu Thiên ủ rũ, khóc không ra nước mắt nói: “Không được, thế thì quá đơn giản và thô bạo. Chẳng lẽ các vị không có một chút kỹ thuật, chỉ cần một chút thôi để làm câu chuyện toàn vẹn sao?”
Nói tới đây, Tiểu Thiên đưa tay vòng qua quả cam, đem bảo vệ lại.
Tiên sinh giáp nhìn Trần Tiểu Thiên nói: “Vậy Tam công chúa có cao kiến gì?”
Tiểu Thiên suy tư một lát, đột nhiên nghĩ ra, nói: “Ví dụ như là, nếu như ta mở một màn riêng cho Táo và Chuối thành anh hùng cứu mỹ nhân,… không mỹ nhân cứu anh hùng, thì sao?”
Tiên sinh Bính nghi hoặc hỏi: “Màn này, người muốn làm thế nào?”
Nghe vậy, Tiểu Thiên lại suy nghĩ một lúc, ngay sau đó, đôi mắt bỗng nhiên sáng lên.
“Đúng rồi! Làm như này!”
“Công chúa?”
Tiểu Thiên bất chấp giải thích, rồi trực tiếp đứng dậy, bước ra ngoài, vừa đi vừa gọi, “Tử Duệ! Tử Duệ! Đi mau, hồi phủ tìm Hàn Thước, chúng ta tới Giáo Phường Ti!”
“Công chúa? Người chờ tiểu nhân đã!”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!