Hợp Đồng Hôn Nhân Chí Mạng - Chương 3 : Về Nhà Họ Âu Dương (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
470


Hợp Đồng Hôn Nhân Chí Mạng


Chương 3 : Về Nhà Họ Âu Dương (2)


Sau khi được sự đồng ý chấp thuận qua đêm tại nhà chính Âu Dương thì những người lớn đều biểu hiện thái độ hài lòng. Trong lòng Hàn Đồng Ân không khỏi chửi thầm anh. Trong bầu không khí này, Âu Dương Thiên Hoàng đắc ý. Cô..thua rồi!

Muốn ngủ thì ngủ mình đi, tại sao kéo luôn cả cô? Ai bảo bản thân mình đã lấy anh ta, phóng lao phải theo lao.

Âu Dương Nghị quyền uy ra lệnh : “Chuẩn bị phòng!”

Dung Tuyết vỗ vỗ tay Huệ Vân thì thầm to nhỏ rồi cười với nhau, liền sai bảo người làm trong nhà “thiết kế” thêm vài phần hưng phấn cho bọn họ. Trò gì nữa đây?

Qua 30 phút sau, chuẩn bị phòng ốc hoàn tất như lệnh của hai người phụ nữ kia, liền hối thúc Âu Dương Thiên Hoàng và Hàn Đồng Ân về phòng. Tất nhiên là ngủ chung, không thể ngủ riêng được.

Vừa bị đẩy vào phòng thì khóa cửa lại, hoàn thành quỷ kế. Huệ Vân ở bên ngoài cười vui vẻ, nói vào.

“Hai đứa tận hưởng vui vẻ, cả nhà chờ tin vui của hai đứa.”

Hàn Đồng Ân bị tiếng khóa cửa *cạch* làm cho mất bình tĩnh mà dùng tay đập vào cửa.

“Mẹ!!! Sao lại khóa cửa?”

Dung Tuyết ôn hòa đáp lại.

“Tận hưởng nhé các con!.”

Nói xong, bọn họ quay lưng rời đi. Tiếng bước chân xa dần. Quay đầu lại nhìn thiết kế căn phòng, nến và hoa thật lãng mạn. Nhưng mà, ở cùng một chỗ với tên kia đã khiến Hàn Đồng Ân mất cảm hứng.

“Cái quái gì thế này?” – Giọng nói của anh vang lên khi nhìn lướt qua những cách trang trí này.

Âu Dương Thiên Hoàng ngồi ngay ghế châm một điếu thuốc, phả hơi trong không khí. Làn khói làm khuôn mặt cương nghị của anh như lúc ẩn lúc hiện, nhìn anh đến phát ngốc. Dường như cảm nhận được ánh mắt của cô đang nhìn chằm mình, Âu Dương Thiên Hoàng khẽ nhếch môi.

“Nhìn đủ chưa?”

Định thần bản thân, thanh âm dễ nghe.

“Ai thèm nhìn anh, anh bớt tự luyến đi.”

Dụi điếu thuốc xuống gạt tàn, đứng dậy đi lại về phía cô, anh tiến một bước thì cô lùi một bước, cứ thế đến khi đụng giường mất thăng bằng mà ngã xuống. Tay chụp cổ áo anh lôi anh ngã theo.

Hai thân hình hoàn mỹ đang động chạm da thịt, dù qua lớp quần áo nhưng vẫn cảm nhận được toàn vẹn thân thể, ngực rộng lớn vạm vỡ săn chắc đụng vào bộ ngực phập phồng mềm mại, tay anh lại cử động đặt ngay bên một bầu ngực của cô.

Động chạm này khiến cô đỏ mặt lúng túng tay chân mà đẩy anh ra. Giờ đây, cảm nhận rõ rệt thế giới của hai người. Từng hơi thở quyến luyến vào nhau, từng cử động tạo ra khung cảnh ái muội dưới màn đêm.

“Cách câu dẫn đàn ông mới sao?” – Anh càng bạo gan thì thấy nét lúng túng trên gương mặt xinh đẹp mà đưa mặt lại ngay cổ cô.

Hơi thở nam tính làm cô cảm thấy ngứa ngáy, mê luyến. Miệng nhỏ của cô lắp bắp.

“Câu cái đầu nhà anh. Anh đứng dậy đi. Bỏ tay ra khỏi ngực tôi.”

Ra sức đẩy bàn tay hư hỏng của anh đang đụng chạm ngực cô, đôi khi còn cử động vài cái khiến cô tê dại. Anh đúng là quỷ quyệt, tình trường dày dặn, biết cách trêu ghẹo thân thể phụ nữ.

Gặm nhấm làn da ngay cổ gợi cảm tạo ra vết hôn đỏ đỏ. Hàn Đồng Ân phản xạ theo, mang thêm âm thanh gợi dục.

“Ưmmm…”

Bàn tay thô ráp mân mê nhẹ nhàng trên gương mặt xinh đẹp.

“Cô vừa mới rên?”

Giọng điệu này của anh rõ ràng chọc người. Vội vàng lắc đầu phủ định, đưa tay chống ngực anh.

“Đừng….Dừng lại!”

Cách nói này, khiến anh tăng phần hưng phấn trêu ghẹo thân thể mỹ miều của cô. Bàn tay từ ngực lướt xuống đặt ở đùi mịn màn và tiến sâu vào trong váy.

“Đừng dừng lại? Hửm?”

Cảm nhận bàn tay không yên phận của anh đã tiến sâu vào nơi tư mật cấm kị, gần như hét lên.

“Không…ưmmm!”

Lời nói phát ra được một chữ đã bị anh xâm chiếm đôi môi anh đào bằng nụ hôn mãnh liệt. Chiếc lưỡi cuồng nhiệt xâm nhập vào trong khoang miệng cô. Cảm nhận rõ rệt nét riêng mê người của cô gái dưới thân khiến anh như mất đi kiểm soát mà chưa có cô gái từ trước đến giờ mang lại.

Nụ hôn bá đạo cho đến khi cảm nhận cô gần như hết hơi nên dứt ra trong tiếc nuối. Kết thúc màn hôn nồng nhiệt, cô đưa tay chùi.

“Em dám chùi?” – Khá tức giận bởi hành động của cô.

Ánh mắt quật cường của Hàn Đồng n nhìn anh.

“Nụ hôn ruồi đậu, bẩn chết được! Tránh ra, đừng có làm loạn.”

Hàn Đồng Ân dù cứng miệng nhưng sau nụ hôn thở dốc, trừng mắt nhìn anh.

Chứng kiến khí sắc tức giận có phần thu hút của cô, anh nâng cằm cô lên.

“Làm loạn?” – Ngữ điệu nhả chữ nguy hiểm chết người, ngừng một chút âm thành trầm ấm lại vang bên tai : “Chúng ta là vợ chồng hợp pháp thì sao có thể dùng từ đó. Cho dù vậy, làm loạn cũng hợp pháp.”

Hàn Đồng Ân trừng mắt nhìn anh. Cô kéo cổ áo anh xuống, đưa môi áp lại môi anh, khiến anh ngạc nhiên. Đột nhiên cắn môi anh. Dứt môi, cụng vào trán anh một tiếng khá vang.

“Ouch!”

Anh liếm nhẹ chỗ vết răng cắn ở môi, nhìn vẻ mặt đắc ý khi trả được thù của cô.

Cảm thấy anh buông lỏng sau màn kia của cô, đưa tay đẩy mạnh anh ra, thoát khỏi vòng kìm chặt.

“Ai bảo anh dám chiếm tiện nghi của tôi. Cắn một cái, đáng đời tên biến thái anh.”

Nói xong, chạy lẹ vào phòng tắm. Còn anh, ngỡ ngàng theo dõi bóng lưng ấy rồi cười nhẹ.

“Càng ngày cô khiến tôi hứng thú rồi đấy.”

………….

Bên trong phòng tắm, thoát khỏi sự nguy hiểm của anh, tim đập thình thịch như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, đặt bàn tay lên ngực trái, trấn ổn hơi thở lẫn tâm trí. Ngâm mình vào làn nước trong veo hòa cùng mùi thơm sữa tắm ngọt ngào. Lúc nãy thật nguy hiểm.

Tắm xong, Hàn Đồng Ân lục lọi tìm đồ ngủ thì phát hiện đó là bộ cánh màu đen tuyền quyến rũ. Những chỗ nên kín thì được che rất mập mờ. Hiện tại không còn cách nào khách đành phải mặc lên. Ngắm bản thân trong gương, bộ đồ ngủ phô bày những đường nét gợi cảm trên thân thể cô, quyết định khoác thêm áo choàng tắm để che giấu nét mê người.

Đôi chân thon dài bước lên thảm trắng mịn màn đi về phía giường ngủ, lúc này thấy anh đang ngồi trên đó với dáng vẻ lười nhác, laptop đặt trên đùi. Thấy cô bước ra, anh ngước mặt lên nhìn.

Không khí căn phòng trở nên căng thẳng, hơi thở lẫn nhịp tim của Hàn Đồng n sớm đã ổn giờ đây bị anh làm loạn. Đứng chôn chân một chỗ dưới con ngươi nguy hiểm như một con hổ đang chuẩn bị săn con hươu đáng thương.

“Anh nhìn đủ chưa?”

Hàn Đồng Ân nhịn không được phá vỡ sự im lặng.

“Tôi nói chưa, em sẽ để tôi nhìn tiếp sao?”

Âu Dương Thiên Hoàng đóng laptop, đặt một bên, nhẹ nhàng di chuyển lại về phía cô.

“Anh…anh tới gần đây làm gì?”

Đột nhiên thấy anh tiến về phía mình. Phản xạ có điều kiện đưa tay ra thủ. Nếu anh ta lại dám làm những chuyện thân mật kia thì đối phó sao đây?

“Tôi tới để…”

Âu Dương Thiên Hoàng cố ý kéo dài lời nói để cho cô hồi hộp phòng bị.

“Tắm.”

“Hả?”

Hàn Đồng Ân khó hiểu, buông lỏng sự cảnh giác thì bàn tay to lớn của anh nâng mặt cô lên.

“Em nghĩ tôi làm gì em sao?”

Nụ cười dần dần hiện trên bờ môi gợi tình lộ lúm đồng tiền, không biết bao nhiêu cô gái ngất xỉu khi thấy nụ cười này.

Vội vàng lắc đầu, hất tay anh ra.

“Có vẻ tôi làm em thất vọng rồi.”

Bước vào phòng tắm, không khóa cửa. Giọng nói trầm ấm của anh vang ra.

“Nếu em muốn ngắm thì tự nhiên. Tôi không khóa cửa.”

“Đồ thần kinh, ai thèm ngắm anh.”

Hàn Đồng Ân tức giận cứ bị anh trêu ghẹo. Vội vã nằm lên trên giường, hơi ấm bên cạnh còn lưu luyến lại mùi hương nam tính của anh. Aa, điên quá, tự nhiên nghĩ đến hắn?

Không bao lâu, nằm trên giường thì thân hình cao ráo của anh đi ra, những giọng nước vẫn đọng trên khuôn mặt cương nghị. Anh chỉ cột hờ hững làm lộ bờ ngực vạm vỡ, rắn chắc và cơ bụng khiến cặp mắt cô dán sát vào đó.

Âu Dương Thiên Hoàng cầm khăn lau khô tóc, phát hiện ai đó nằm quấn chăn trên giường nhìn chằm vào anh.

Qua một hồi sau, không thấy cô di chuyển tầm nhìn. Anh quăng chiếc khăn ban nãy dùng để lau tóc về phía cô, giở giọng chọc ghẹo cô.

“Lau nước dãi trên miệng cô đi.”

Đưa tay lau miệng, quay mặt về phía điện thoại đang dùng nửa chừng.

“Em muốn ” phạm tội” tôi sao?”

Thấy cô né đi ánh nhìn của mình, Âu Dương Thiên Hoàng lại có cớ trêu chọc cô hơn.

“Không có.”

Hàn Đồng Ân cứng đầu phủ nhận.

“Em nhìn tôi đến ngốc còn chối. Được.” – Anh càng tiến sát, một gối anh khụy bên giường. “Với vẻ mặt lúc nãy chỉ cần em gật, tôi sẽ cởi sạch cho em nhìn.”

Càng nói, gương mặt ấy lại càng đưa sát vào mặt cô. Hơi thở nam tính mạnh mẽ khiến cô gần như thở dốc.

“Không, đi ra đi.”

Hàn Đồng Ân hoảng loạn, trùm mền kín đầu, co thu thân thể lại.

Âu Dương Thiên Hoàng nhịn cười để không phát ra tiếng động cô bé này. Anh đứng dậy cầm laptop đi ra chiếc ghế để cạnh cửa sổ chăm chú làm việc còn lại.

Thấy không động tĩnh, hé chiếc mền ra, đưa mắt quan sát xung quanh. Thấy bóng dáng anh ngồi xa như vậy, ở cùng với anh như này không thoải mái chút nào. Đây là lần đầu tiên hai người qua đêm chung phòng.

Khoan, tối anh ta leo lên giường ngủ chung thì sao, không được phải phân chia rõ ràng.

Thanh âm ngọt ngào của cô vang lên, khiến anh đang chăm chú vào laptop cũng quay mặt lại nhìn cô.

“Anh ngủ sofa, tôi ngủ giường.”

Quay mặt nhìn cô, nở nụ cười hiếm có.

“Tôi không nghe nhầm đấy chứ? Vậy sao em không ngủ sofa.”

Ngồi dậy nhìn anh.

“Tôi là con gái, anh là con trai. Con trai nên nhường cho con gái. Không lẽ anh nhỏ mọn vậy hả?”

Con gái? Ngừng bàn tay gõ bàn phím laptop, kiên định nhắc nhở.

“Cô là phụ nữ của tôi.”

Không mảy may quan tâm ý nghĩa của câu khẳng định của anh. Chỉ biết bây giờ cần phân chia khỏi ngủ chung một giường.

“Tóm lại đàn ông con trai nên nhường cho phụ nữ con gái.”

Nói xong, nằm xuống trùm mền để lại anh với bộ mặt trầm ngâm. Nằm lướt màn hình điện thoại vài phút, liếc qua bộ dạng chăm chú kia của anh đúng thật quyến rũ.

Đột nhiên giọng anh vang lên.

“Tôi không có thói quen nhường phụ nữ. Còn nữa, sáng mai họ thấy sẽ rắc rối.”

Cô suy nghĩ đôi chút, cầm gối ôm chắn ở giữa lỡ chẳng may anh ta leo lên thật, cảm thấy hơi an tâm với sự phân chia của mình.

“Anh dám qua, tôi sẽ chặt đứt chân thứ ba của anh.” – Buông lời cảnh cáo, nằm chơi điện thoại qua vài phút thả lỏng thứ trong tay chìm vào giấc ngủ. Khẩu khí to gan.

Còn anh thì vẫn chăm chỉ bầu bạn cùng laptop. Bị cô cảnh cáo như vậy liền chặt chân thứ ba của anh. Thật phải dạy dỗ lại cô vợ này của anh.

Cứ thế, không gian trở nên yên tĩnh hơn. Đôi lúc anh nhìn về phía giường quan sát một chút lại tiếp tục công viên.

………

Sáng, 2:00

Không khí thanh tĩnh, mọi người chìm sâu vào giấc ngủ, bóng dáng cao lớn ngồi bên cửa sổ đưa tay đóng laptop sau một khoảng thời gian làm việc có phần uể oải. Đứng dậy vươn người khởi động, day day trán, dựa đầu vào ghế nhắm mắt thư giãn. Qua một hồi sau, đưa mắt nhìn vào thân hình bé nhỏ đang ngủ say trên giường. Bước chân nhẹ nhàng chau mày nhìn dáng vẻ ngủ của người ấy.

“Tướng ngủ xấu thật.” – Lông mày về trạng thái ban đầu, môi cong lên đánh giá.

Với dáng vẻ đạp mền lung tung, gối ôm phân chia đã bị cô đạp rớt xuống giường từ lúc nào không hay, tướng nằm như muốn xâm chiếm lãnh thổ qua phần của anh. Đưa tay vuốt vài cọng tóc vướng ở khóe môi, lưu luyến nhéo má cô, cảm nhận sự mềm mại. Tuy xấu nhưng không kém phần trẻ con đáng yêu, còn lúc thức thì hung dữ lại cứng đầu, thích đối khẩu với anh, người khác thì chắc sớm đoàn tụ dòng họ, ngược lại anh cảm thấy bản thân mình cho cô phạm vào quy tắc. Những điều mới mẻ này đều do cô làm anh lần đầu tiên trải nghiệm.

Nằm bên cạnh, đưa tay gác lên trán, mình bị trúng tà ma hay sao lại hành động thế kia. Mà thôi, mệt quá ngủ đã.

……..

Sáng sớm, 6:00

Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu vào làm đánh thức cô gái xinh xắn mơ màng thức dậy, tá hỏa khi thấy bản thân đang chủ động ôm anh thay vì gối ôm, chân gác lên người anh.

Tư thế quái đản gì thế này?

Sao mình lại ôm anh ta?

———- Hết chương 3 ———-

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN