Mày Lấy Tao Đi - Phần 35
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1379


Mày Lấy Tao Đi


Phần 35


MÀY LẤY TAO ĐI 35
Nó về nhà cũng đâu có ngủ được. Tính chuyện kiếm vốn cho hắn làm. Nó cũng không ích kỷ chuyện chúng nó sẽ chia tay. Coi như cho hắn vay làm ăn. Nó cũng có vốn mấy năm buôn bán để ra, tính mua cái Xe đi nhập hàng mà chưa học lái. Giờ hắn cần trước thì cho hắn vay. Vàng bố mẹ hai bên cho cũng kha khá. Chả biết được bao nhiêu nhưng cứ cho hắn bớt lo đi là được.
Nằm đến nửa đêm thì cái Sam gọi.
-Có chồng em bên đấy không?
-Mày khùng giờ này tao ngủ với nó à?
-Tại nãy lão đi với ông Quân.
-Bọn điên nó đi chơi kệ nó. Mày gọi cho ông Quân.
-Hai người giận nhau à?
-Giận gì thằng điên có tổ chức, sung sức có đào tạo đấy.
-Nói thế là giận nhau rồi. Ông nói gì. Hay ông khỏe quá.
-xàm.
-Ông khỏe lắm à.?
-Sao
-Thì em thấy chị gầy đi lại hay ốm.
– Sợ lão bắt chị chơi 12 con giáp nhiều.
-Nó mà bắt được. Tao tha đánh cho thì thôi
–Thôi. Bà bé bằng nửa nó. Mà trông to cao thế. Đạn dược kiểu gì mà lâu có thế.
-Đang lo làm ăn.
-Giàu tham việc. Thất nghiệp tham ăn. Em ở nhà trông con. Ngày ngày nghe cái bài ca ăn cho có sữa. Giờ ba vòng như một rồi. Sau này chị có con đừng dại như em.
-Sau này tao chả muốn lấy chồng.
-Ơ… Thế bỏ ông Quân à.
Nó buột miệng nên phải chữa cháy.
-à. Chả muốn có con… Nói nhầm. Nói nhầm thôi.
– sao lại không muốn có con. Hay hai người đang có chiến tranh.
-chiến tranh gì.
-Mới lấy nhau. Nhiều lúc bất đồng suy nghĩ em cũng cảm thấy nản. Nhưng cứ giận cái là bỏ nhau thì làm gì có đôi nào sống với nhau lâu dài được. Cho nên cứ bình tĩnh, nhường nhịn chút. Đến lúc nào đó người ta trở thành thói quen rồi. Thì lại không muốn xa luôn.
-Uh.
-Em thấy ông Quân cũng chịu khó. Kiếm được ra tiền. Cũng tốt với bố mẹ mình. Cho nên chị cứ bình thường đi. Chỉ cần bây giờ ông ý không lăng nhăng. Còn trước đây thế nào. Kệ.
-Uh.
Nó nói cho xong.
-Thôi. Hai mẹ con ngủ đi. Chốc Xù nó về.
-Mai sang bà chơi.
-Bác đi cả ngày chán lắm.
-Vậy đưa ra cửa hàng với bác.
Nó suy nghĩ vài giây rồi đính chính.
-Mai bác đi lấy hàng Không có nhà. Để hôm khác.
Mai là Min về nên nó không thể để cái Sam gặp Min. Không thì lại loạn nhà mất.
Mãi hơn 12 giờ mấy tên mới mò về. Thằng Xù đứng dưới gọi điện lên cho nó.
-Chị xuống đỡ anh lên nhà cái.
-Sao thế.
-Anh uống say quá.
Nó chạy ngay xuống. Tên kia người nồng nặc muì. Mắt đỏ ngầu, lờ đờ.
-Sao lại uống lắm thế này.
Nó hỏi ngay. Hắn ngẩng lên nhìn nó. Thấy nó thì cười cười.
-Lùn…
Hắn say rồi. Say lắm rồi. Chưa bao giờ say đến như vậy luôn. Chắc hốc hết rượu ngoài quán mới về.
Hắn ngoắc tay kẹp cổ nó vào nách mình.
-Mày ngu lắm. Mày dại lắm.
Mồm hắn lải nhải, tay hắn chỉ lên trán nó.
-Tại sao không sống bình thường như người khác đi mà cứ thích khác người làm gì.
Nó cười nịnh. Chủ yếu cho hắn khỏi Nói nhảm.
-Uh. Biết rồi. Sẽ bình thường được chưa.
-Mày không được nghĩ đến nó nữa. Kể cả bọn mình chỉ…
Nó ôm lấy hắn để hắn không nói ra chuyện đó. Tay vuốt má hắn dỗ dành.
-Em biết lỗi rồi. Không ham chơi nữa. Lên nhà ngủ thôi. Say rồi.
-Chưa say.
Hắn đẩy nó ra.
– Uống tiếp đi bọn mày.
-Thôi ông ạ. Về nhà rồi.
Mẹ chồng nó chạy xuống quát.
-Sao say bét nhè thế hả thằng kia.
-Mẹ…
Hắn lại cười cười.
-Mẹ để chúng nó rìu anh ấy lên rồi có gì mai nói. Không giờ anh ấy say rồi không biết gì đâu ạ. Mẹ mắng anh ấy cũng chả nạp được vào đầu, có khi còn quạo thêm.
Mẹ chồng nó chán chả buồn nói. Lũ bạn đưa hắn lên phòng hộ nó rồi về. Hắn nằm trong giường lải nhải. Lầm bầm nói nó chuyện hai đứa. Nó đi ra lấy nước rửa mặt mũi tay chân cho hắn sạch sẽ.
Mắt hắn lờ đờ. Lúc nó đi ra mẹ chồng đã đứng cửa hỏi.
-Hai đứa giận nhau đúng không?
-Không ạ.
-Sao nó say thế kia.
-Lúc tối chúng con nói chuyện mua xe.
-Con không đồng ý cho nó làm à.
-Con có.
-Vậy sao. Có chuyện gì. Nói thật cho mẹ.
-Không. Mấy chuyện linh tinh của chúng con.
-Là con bé kia đúng không.
-Con bé nào ạ.
-Cái đứa hay gọi cho nó.
-Không.
-Mày đừng giấu. Để mẹ xử lý vụ này.
-Không mẹ. Mẹ cứ để từ từ con nói với anh ấy. Chứ giờ nói nặng. Anh ấy không phục đâu.
-Thế là mày biết rồi đúng không.
-Anh ấy hứa với con rồi.
-Con tha thứ cho nó. Chuyện đã qua rồi. Nó cũng là đứa tốt. Không phải con mẹ mà mẹ khen nhưng con trai tuổi nó đi làm đến mười giờ đêm là hiếm lắm.
-Vâng.
-Mẹ cảm ơn con. Chăm sự nhờ con.
Mẹ chồng nắm tay nó cảm kích.
-Thôi vào với nó đi. Mẹ pha cho cốc nước chanh nhé.
-Mẹ cứ để con. Con pha nước gừng ấm.
-Uh. Xong rồi hai đứa ngủ sớm đi.
Nó đi vào phòng. Mùi rượu nồng nặc cùng cái thứ mùi…
Hắn cho ra một đống bên dưới. Giờ nằm im trên giường nhưng trong trạng thái khỏa thân các bác ạ.
Nó đỏ mặt tía tai. Nguyên cái thứ cúc cu phơi ra giữa giường. Hắn dang tay dang chân ngủ. Nó bực mình. Tiến lại. Giờ hắn không biết gì nữa rồi. Liêm sỉ chả còn nữa. Nó cũng đâu có phải chưa nhìn thấy bao giờ. Nhưng mà giờ cần câu cũng rủ rồi. Ngủ say theo thằng cha nó. Cho nên… Nó bịt miệng tiến lại kéo chăn đắp mà hắn đè lên không đắp được. Đành lấy cái áo khoác đắp cho hắn khỏi cảm. Hắn thấy hơi ấm từ áo nó thì ôm lấy quay sang bên ngủ ngon lành. Bỏ nó vừa dọn vừa ậm ọe. Nguyên cái phòng nồng mùi hậu quả của hắn. Nó mím môi. Muốn vả cho hắn phát cho chừa.
Lau dọn xong thì đã muộn. Nó đi xuống pha nước gừng ấm bưng lên cho ông tướng. Lúc quay vào lại một lần nữa chứng kiến hắn khỏa thân. Lần này cúc cu hình như đang tỉnh. Còn hắn vẫn nằm im.
Nó xấu hổ mà không làm gì nổi. Kéo cái chăn dưới đất chùm vào. Một đứa đắp vào, Một đứa tốc ra. Nó tiện tay vả cho hắn phát vào má.
– Tỉnh đi tên kia
Hắn nằm im như cún ngay. Nó kéo chăn lên. Rồi kê gối cao và đánh thức hắn.
-Ê. Cu. Mở mắt ra uống nước gừng cho giải rượu.
Hắn vẫn nằm im. Nó lại gọi.
-Ê. Cu. Dậy uống đi nào.
Gọi câu thứ ba hắn hé mắt nhìn. Vươn vai rồi theo thói quen đưa tay xuống cầm thằng con lớn ngỏng. Các bác cứ để ý. Hầu như ông nào cũng làm thế, có khi là để kiểm tra xem sau một giấc ngủ say thì thằng con còn hay ai cắt mất.
Nó ngại chín mắt. Mím môi trợn mắt kéo chăn lên.
-Vô duyên vừa thôi bố ạ.
Hắn tủm tỉm. Hắn vẫn say lòi hai con mắt ra. Hắn không dậy được nó đành lấy thìa xúc từng thìa nước vào miệng cho hắn.
-Nào. Nuốt đi ông.
Nó đưa cái thìa nước lên nếm thử. Không quá cay, không quá ngọt. Mật ong thơm. Vị vừa miệng. Nó chẹp chẹp.
-Ngon mà. Uống đi.
Hắn há miệng cho nó xúc vào. Thi thoảng cũng cố tình nhả ra để nước chảy xuống cho nó có thêm việc làm. Nó muốn vả cho cái nữa. Nhưng nghĩ cũng tội nên thôi cũng kệ.
Đến lúc gần hết hắn chả nuốt mà cố tình phun nước ra chọc tức nó. Nó lấy khăn lau. Mày cau lại.
-Không uống thì thôi.
Nó bỏ cốc nước lên bàn lấy khăn lau lại mặt và cổ cho hắn. Hắn hé mắt nhìn từ nãy. Giờ vùng tay kéo nó xuống giường. Quấn nó trong cái chăn trên người hắn ghì chặt nó vào trong vòng tay. Nó không thể cựa quậy, cũng không nói nổi. Không đánh nổi.
-Điên à. Buông ra.
Hắn tủm tỉm. Chả nói gì mà càng siết chặt.
-Buông ra. Ngạt thở chết bây giờ.
Hắn không nới tay ra tí nào. Mà còn gục đầu vào đầu nó thủ thỉ.
-Ngủ đi.
-Mẹ… Nằm thế này ngủ được à.
-Vậy nằm im cho người khác ngủ. Không thì… Đừng có trách.
Đừng có trách của hắn chính là cái thằng nhãi con đang lớn tướng. Mà tay nó chạm vào qua một lớp chăn mỏng giờ cái chân trần của hắn gác lên nó. Cả nửa thân sau phơi ra không biết lạnh là gì. Nó đành nằm im. Nắm tay hay mở tay thì vẫn không chạy được khỏi thằng em kia. Cứng lắm. Tim nó đập thình thịch. Nó tự nhiên lại thấy bồi hồi. Ham muốn được làm gì đó mà phải kìm chế . nó không cầm. Nó chưa có kinh nghiệm cầm súng huống chi bóp cò. Thôi thì nằm im là tốt nhất ngay lúc này.
Mùi rượu nồng của hắn. Hơi thở ấm nóng, tiếng thở chậm dần đều. Đến khi hắn say giấc nó mới ngẩng lên nhìn hắn ngủ.
Hắn ngoan như mèo rồi. Mỗi tội tay vẫn chưa nới lỏng. Mà giờ lỏng ra nó cũng không dám chui ra vì sợ hắn tỉnh giấc. Nó nằm ngoan trong vòng tay hắn. Hết suy nghĩ vu vơ rồi lại buồn. Hết giận hắn rồi lại khóc. Cuối cùng nó cũng thiếp đi lúc nào chẳng hay.

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN