Cô Gái Nhỏ, Tôi Muốn Em ( H) - Chương 3: Vậy cho em hôn môi chị nhé !
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
337


Cô Gái Nhỏ, Tôi Muốn Em ( H)


Chương 3: Vậy cho em hôn môi chị nhé !


Lâm Quan Hy đỏ mặt ra ngoài, nghiêm túc ăn sáng, Dịu Dịu cũng không trêu cô nữa, nàng sợ rằng khéo quá thành vụng, lùi một bước tiến hai bước, mới là kế sách vẹn toàn.

Hai giờ sau Dịu Dịu cùng Lâm Quan Hy đi thử vai, dạo gần đây cô đều đóng quảng cáo, hơn một tháng rồi chưa đóng phim hay tham gia chương trình gì lớn, mặc dù cô vẫn hot nhưng muốn duy trì độ hot cần nhanh chóng đóng phim để tạo ấn tượng sâu trong lòng khán giả.

Tháng trước Lâm Quan Hy tham gia Drama phim “ Lâm Thiếu Ở Nhà Bên” thuộc dạng phim thần tượng, chỉ đóng nữ chính 2 nhưng hình tượng “ Lạnh Lùng, Học Bá, Nữ Thần” lại rất hợp với cô, hiện đang công chiếu hơn mười mấy tập.

Ngày ngày trên Weibo của cô, fan bùng nổ, gào thét điên cuồng, số fan cán mốc 200 triệu, trở thành minh tinh hạng A mới được săn đón cuồng nhiệt nhất.

Thật ra năm nay Lâm Quan Hy đã 26 tuổi, cô vào ngành từ khi 19 tuổi nhưng lúc đó chỉ đóng một số vai phụ với độ khó cao để mài dũa kĩ kĩ năng.

Quả không uổng công mong đợi, năm cô 24 tuổi nhận được vai nữ chính đầu tiên, chính thức bước ngoặc cuộc đời,cô và bộ phim ấy đều liên tiếp nhận nhiều giải thưởng.

Từ đó tới nay ngày nào cô cũng không ngừng cố gắng, chỉ mong diễn suất bản thân ngày càng nhiều người xem trọng.

“ Chị Lâm, Tân Du Nhâm là một bộ kiếm hiệp, tính riêng tiểu thuyết cũng có lượng view và người hâm mộ rất cao, lượt đánh giá cũng tốt, em đã xem qua cốt truyện, nữ chính rất phù hợp với chị…”

Nàng ngồi ghế sau, tỉ mỉ nói với cô, Lâm Quan Hy ngồi ghế phụ xem kịch bản khẽ gật đầu, quả nhiên rất khá.

Tới địa điểm thử vai, cô bước xuống khỏi xe chạy vội vào trong, mặt mũi bưng kín mít sợ phóng viên và người hâm mộ nhận ra.

“ Chị Lâm, tới chị kìa !”

Lâm Quan Hy chăm chú đọc đi đọc lại kịch bản nghe tiếng Dịu Dịu gọi liền quay đầu lại nhìn, quả nhiên người ngồi trước cô đã thử xong và đang từ cửa phòng bước ra.

Cô mỉm cười với nàng vào trong, Lâm Quan Hy lịch sự cúi chào ban giám khảo, nhìn sơ sơ cũng có hai người cô biết, Vương Nhất Long một trong Tứ Đại Nam Thần đang nổi đình nổi đám từng hợp tác với cô vài lần, Khả Mạn Ni nữ vương hiện tại đứng đầu bản danh sách nữ thần cô cũng từng đóng quảng cáo chung… người còn lại cô biết nhưng chắc chắn không biết cô.

Trình Bân, đạo diễn trẻ mới vào nghề 3 năm mới 29 tuổi, tuy mới vào nghề nhưng những bộ phim dưới tay anh ta đều vô cùng hot là đạo diễn trả có thực lực nhất trong vòng.

Ngôi sao hạng A như cô trong giới cũng không thiếu, còn người như anh ta đúng là kì tài hiếm gặp.

“ Cầm cái ô đằng kia, diễn lại đoạn Đình Quân đâm chết Nhất Tiếu Dương .”

Trình Bân nói với cô, cô hơi ngạc nhiên, thật đặc biệt, lấy ô làm kiếm. Lâm Quan Hy tự tin cầm ô tưởng tượng lại đoạn cốt truyện kia.

Đình Quân là nữ chính, lúc này đang yêu tha thiết Nhất Tiếu Dương là một tên cặn bã lợi dụng cô…

“ Tại sao? Ngươi lại lừa ta?”

Trong khoảng khắc cảm tưởng Lâm Quan Hy thật sự biến thành Đình Quân, cô cầm cán ô đâm tới trước mắt nhưng chuẩn bị chạm tới khoảng không lại dừng lại.

Trình Bân cảm tưởng như nhìn thấy Đình Quân đang thực sự uất hận muốn đâm Nhất Tiếu Dương nhưng khi chuẩn bị đâm tới cánh tay lại run run, không nỡ, thiếu nữ băng lãnh, đôi mắt lạnh lùng lắng đọng sâu bên trong là cỗ sương mù mờ ảo, lặng lẽ che dấu nỗi đau.

Đình Quân thật sự yêu Nhất Tiếu Dương nhưng sự ngạo mạn và kiêu ngạo của một công chúa không cho phép cô bỏ qua cho hắn, mũi kiếm nhanh chóng đâm vào lồng ngực Nhất Tiếu Dương, sau khi đâm xong cô mới òa khóc, bây giờ không còn ai, sẽ không ai chứng kiến giây phút yếu đuối của Đình Quân.

“ Cảm ơn, tôi đã hoàn thành !”

Lâm Quan Hy cúi đầu mỉm cười, lau nước mắt, Trình Bân đứng dậy vỗ tay, Vương Nhất Long cùng Khả Mạn Ni cũng đứng dậy, vẻ mặt họ đều vô cùng hài lòng.

“ Tôi luôn tin cô sẽ thành công, so với lần trước chúng ta hợp tác, càng ngày càng xuất sắc “ _ Vương Nhất Long mỉm cười nhìn cô.

“ Người đẹp, cứ tưởng cô là bình hoa có chút tài năng, ai dè là bình hoa cắm tài năng!” _ Khả Mạn Ni trêu đùa.

Trình Bân sau đó liền gọi điện thoại cho bên quản lí, yêu cầu gửi tin nhắn cho những người khác thông báo đã tìm được nữ chính.

“ Lâm tiểu thư quả thực xuất sắc “
Trình Bân lịch sự hôn lên mu bàn tay cô, khuôn mặt điển trai lấp lánh của anh hơi chói mắt khiến cô cảm thấy mọi thứ xung quanh đều bị che lấp.

“ Trình tiên sinh quả thực quá khen, tôi vẫn còn rất non nớt, cần được rèn dũa nhiều hơn !”

Trình Bân thấy Lâm Quan Hy được khen không kiêu ngạo liền hết sức hài lòng, đúng là nữ chính hoàn mỹ.

“ Đúng là nữ chính của lòng tôi !”

Khả Mạn Ni nghe được ồ lên, cốc đầu Trình Bân, khoanh tay mắng anh ta.

“ Lâm tiểu thư đừng để ý tới tên này, hắn đọc tiểu thuyết nhiều quá nên gặp ai cũng bắn toàn mấy câu cưa gái của mấy soái ca!”

Nhìn vẻ trách mắng không sợ mất lòng của Khả Mạn Ni, cô đoán hai người họ rất thân.

“ Ba chúng tôi là bạn thời thơ ấu, cùng sống cùng một khu!”

“ Vậy Sao?”_ Lâm Quan Hy ngạc nhiên.

Một khu có tới 3 người đều là đỉnh cấp thiên tài trong ngành ai ai cũng biết, phong thủy miếng đất đấy chắc phải tốt lắm, thật sự muốn mua một miếng thử sống xem sao.

“ Chị Lâm! Chúc mừng chị.”

Dịu Dịu chạy tới hôn một cái lên má cô, nàng cười tới vui vẻ, cô bị nàng ôm tới đầu óc quay cuồng … bị con gái cưỡng hôn??? Nhưng hôn má thôi mà, đâu phải cô chưa từng hôn, sao cảm giác khó chịu như vậy nhưng không phải ghét bỏ.

“ Em xin lỗi !”

Dịu Dịu cúi đầu nhận lỗi, cô lúc này đang ngồi trong xe riêng uống nước, tài xế đã đi mua đồ ăn trưa nên trong xe lúc này chỉ có cô và nàng, cảm giác như thế giới riêng của hai người vậy.

“ Không sao, tôi đóng phim cũng từng hôn qua rất nhiều lần, hôn môi còn không ít, nói gì tới má.”

Cô nói vậy nhưng nghĩ tới chuyện vừa nẫy vẫn thấy ngại ngùng, đây đâu phải đóng phim.

“ Thật ư? Không được, em đúng là đáng ghét, tại sao lại vui quá mà lỡ hôn chị chứ !”_ Dịu Dịu nói, vừa nói vừa đánh vào đầu mình.

“ Không sao thật mà, nếu vừa nẫy em hôn môi tôi cũng không trách em đâu”

Lâm Quan Hy thấy vẻ biết lỗi của Dịu Dịu lại thấy nàng không ngừng tự trách liền lên tiếng với mong muốn nàng không cần quá khắt khe với chính mình nhưng lời vừa thốt ra lại khiến cô thấy hối hận.

Nàng hơi sững sờ một lát rồi mỉm cười.

“ Vậy cho em hôn môi chị nhé !”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN