Tình Về Nơi Anh
Phần 12
Tối nay anh phong tổ chức liên hoan. Mừng thi tốt nghiệp. dường như anh cũng chẳng biết chuyện gì đâng xảy ra nên vẫn cứ vui vẻ như thế. Còn vân, tâm trạng ko có chút khá khẩm gì cả. cảm giác nhìn người mình yêu thương đang chết dần từng ngày thật sự đau đớn.
Nó mở cổng bước vào nhà. Tiếng nhạc tiếng cười đùa , hò reo. Tự nhiên thấy nẫu hết cả lòng .
-cười lên tí đi ko ng ta lại tưởng em muốn đuổi về đấy.- anh chiểu trấn an nó. dạo này chẳng thấy nó cười
Vân cố nhếch cái mỏ hồng lên cố vui làm cho anh phì cười. anh bẹo má nó.
-vân về đó hả em.- tiếng anh đẹp trai gọi làm nó và a chiểu quay ra.- sao ko vào nhà?
-thế a đứng đây làm gì?- nó nois giọng khó chịu
-à. Anh ra ngoài có chút việc. thấy 2 người đứng ngoài này . mời 2 người vào trong. Toàn bạn bè thôimà.
Hớ. nhà mình hay nhà hắn vậy. tự nhiên hơn cả ruồi muỗi luôn. Chuẩn bị cho hắn 1 bài thì anh níu tay nó
-anh về đây. Vào nhà nghỉ đi.
anh dắt xe ra đến cổng thì nó chạy theo. Mọi hành động đều bị theo dõi. Nó nói ch gì đó rồi cười. nụ cười rất hiền. trông dáng vẻ nũng nịu như trẻ con. Trc khi đi anh ta còn nhéo má nó. đã thế còn đứng lại chờ nta đi khuất mới vào nhà. Ngứa mắt thế chứ nị
Hắn ta là ai chứ. Trông có vẻ nhà quê. Đi cái xe đạp rách. Trông chẳng giống bạn bè. Chẳng nhẽ Hà quỳnh vân kênh kiệu lại đi thik 1 thằng nhà quê nghèo kiết xác sao?
Quay vào nhà vân đi lướt qua. Hắn giật mình
-trời. Thay thái độ nhanh thật đấy
tất nhiên để bước lên cầu thang phải đi qua phòng khách.
Vân cố gắng chào để thoát ra khỏi đám đông này. Nhưng cái sự nổi tiếng ấy nó đâu có tha cho cô.
-hà quỳnh vân- tiếng gọi làm mọi người chú ý
Còn ai vào đây tiếng con Nhung béo. Sao ông anh mình lại chơi với loại xã hội đen như nó được.
-bà là em anh phong đó à.
-uh
-thôi chuyện lần trước bỏ quá cho em anh đi. nó chuyên gia gây rối mà- vân lườm anh trai
-mọi người chơi vui vẻ. em lên phòng thay đồ ạ- rất dịu dàng
Nhung cười. cười rất vô duyên ý. Mọi người chả hiểu vì sao nó cười.
-này. Thay đồ xong xuống đây tiếp tôi. Bà chưa trả hết nợ đâu nhé.- nhung gọi với
Đúng là con nhung béo này thuộc dạng chí phèo thế kỉ. vân vừa tắm ra khỏi phòng đã bị nó lôi xuống dưới. nhìn nó mặc bộ đồ ngủ cộc để lộ cặp đùi trắng nõn. Bộ tóc buộc cao mọi khi xõa ra trông hiền hơn rất nhiều.
-nào xuống đây. Có gì mà ngại. bà ngồi đây. Tôi đánh bà ko lại thì hôm nay tôi với bà uống.
-nhung ko giận tôi nữa à- nó hơi bất ngờ.
-giận cái éo gì. Nó có thik tôi éo đâu. Mà đây cũng éo cần. cái đời đàn bà việc éo gì phải khụy lụy 1 thằng đàn ông cho khổ.
Nghe câu đấy vân cười. nó cũng vô tư đó. vân thik nó roài.
-này 2 đứa tưởng ở dây hết người rồi à.- anh phong chêu
-là nó đó. nó xỏ lá em. Lại còn đánh người của em. Suýt nữa thì em bị con này móc mắt rồi đấy.
Nhung mách rất chân thành. Nó đưa li lên cụng li với vân màn chào hỏi.
-nói thật em tức nhưng cũng ngưỡng mộ nó. đánh với hội thằng akay mà nó cho chúng bẹp luôn. Trông thế mà công phu đỉnh lắm cả nhà ạ.
Mọi người cười ồ lên. Túm lại hò zô chúc tụng nhau tiếp. anh đẹp trai cố tình tiếp cận mời rượu nó. rượu này pha với nước dừa nên cũng ko nặng lắm. anh ngồi nghe con nhung nói xấu nó. biết nó giỏi võ rồi kinh thật. tưởng hiền mà cũng đáng sợ . chả bù lúc nãy thấy nó nhõng nhẽo ngoài cổng. đúng là con ng ko biết đâu mà lần.
Lần đầu vân uống nên say. Đúng là chỉ khi ssay ng ta mới bộc lộ hết cảm xúc. Mọi ng đã về hết. nó ngồi đó nước mắt cứ thế rơi. Nó trách anh phong vô tâm. Bà nội nó bệnh mà vô tư như thế. nó trách bố mẹ sao ko tìm bác sĩ giỏi chữa cho bà. Nó sợ mất bà nội. sợ lắm
Có người ngồi đó. im lặng nghe nó nói. Thỉnh thoảng lấy khăn lau nước mắt cho nó. tưởng mạnh mẽ lắm, đánh nhau kinh thật mà trong thâm tâm lại mềm yếu vậy. rốt cuộc nó cũng chỉ là con gái thôi. Cố gắng gồng lên mạnh mẽ để làm gì.?
Hắn kéo nó đứng dậy
-về phòng thôi
-không…anh- tay nó níu cổ trông rất đáng yêu- sao anh lại đánh nhau. Anh có biết em lo lắm ko? từ sau anh đừng thế. Bà nội sắp bỏ em rồi. anh mà bỏ em nốt thì em sống thế nào đây. Anh muốn kiếm tiền chứ gì. Tiền ông nội cho em nhiều lắm , em sẽ đưa cho anh tất. chỉ cần anh đừng xa e- lại khóc.
Nó đang nhìn ra ai thế này. đúng cái kiểu nói chuyện với thằng lúc nãy đây mà. chả nhẽ nó lại yêu thằng đấy như thế sao. Thằng đấy có gì hơn mình. Vừa nghèo kiết xác, lại xấu ,đen và lùn.
Còn cái cô này nữa tôi đẹp trai ngời ngời đây ko để ý. Mắt cô mù hay sao. Loạn thị mất rồi. cô đợi đấy đời tôi chưa thua ai bao giờ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!