Tình Về Nơi Anh - Phần 24
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
850


Tình Về Nơi Anh


Phần 24


Tất bật suốt ngày nên Vân càng gày hơn và có vẻ mệt mỏi. Hưng nhìn ng yêu xót xa
-Từ mai để anh ra phụ cho nhé,
-ko sao anh. Hnay em cho mấy đứa nghỉ sớm mới thế mà.
Vân cười. Trán lấm tấm mồ hôi. Ai đó đang lấy khăn lâu đi những giọt mồ hôi ấy. Giọng thủ thỉ
-đói chưa. Đi ăn nhé

Chỉ vẻn vẹn 5 chữ thôi mà sao ngọt ngào tới vậy. 2 ng đi ăn xong dắt tay nhau về cửa hàng. Suốt quãng đường cả đi và về họ ko rời tay nhau ra. Ngay cả khi ăn có ai đó cứ cố luồn tay xuống dưới để níu tay cô.
-thôi. Về đi ko muộn rồi-vân đuổi
-chút nữa. Em mỏi ko. Anh bóp vai cho.-chưa kịp để nta trả lời. Anh đã vật ra hành động.
-sau này em ko cần vất vả vậy đâu. Nếu em thik có thể đi làm. Còn ko thì ở nhà chăm con. Mọi việc khác cứ để anh lo
Chỉ là 1 câu nói thôi sao có thể làm ng ta hạnh phúc thế . Đôi mắt vân tự dưng ươn ướt.
-ngốc ạ. Có gì mà khóc
-ko. E. Vui mà.
-vui mà thế à?
Có ai đó đặt nhẹ 1 nụ hôn lên mi mắt. Khẽ nhấm 1 chút lệ mặn mặn của ng anh yêu. Cảm giác được bên em mỗi ngày quả là 1 niềm hạnh phúc.
-chờ anh tí nhé.-Hưng vùng dậy vào nhà vệ sinh. 1 lúc sau quay ra với bộ mặt nhăn nhó
-a Sao thế?
-chắc ăn nhầm cái gì rồi. Đau bụng quá.
-nằm đây em xem nào?
Vân cuống quýt. -lúc nãy em cũng ăn của anh mà có thấy sao đâu. Hay trúng gió.
Vân lục túi tìm dầu lúc quay ra thì bị ai đó kéo vào lòng thì thầm.
-chỉ cần thế này là khỏi
Trời ơi. Sao mà yêu thế này ko biết.

Nằm trong lòng anh.Ng ta say mê trò chuyện tới khi nhìn đồng hồ đã 12 giờ. Chả nhẽ lại đuổi ng ốm về giờ này.
-này tên kia. Thế tối nay định ngủ đâu?
-đây. Giương đây còn gì. Rộng thênh thang tha hồ vùng vậy-thật ra chỉ là chăn dải xuống sàn gỗ. Mà sao hắn lại thik thú đến vậy cơ chứ
-này anh. Trai gái chung ng ta hiểu lầm đấy.
-hiểu kệ ng ta. Chỉ cần anh hiểu là đc-anh cười cười -lại đây
-ko
-sợ anh ăn thịt à.?
-uh
-sao từ nãy ko sợ bây giờ lại sợ?
-lí sự.
-muốn anh về đúng ko?
-Uh
-ko lo anh ốm à?
-Uh.
-quá đáng thật. -anh ra mở cửa đi ra ngoài. Vân cứ nhìn theo
-này. Đi thật hả.’ Này tên kia
Anh vân ko thèm trả lời mãi đến khi khuất bóng cô mới đóng cửa- đc lúc lại có tiếng gọi. Cô cười là anh
-sao thế. Ng ta vừa về cô đã đóng cửa đi ngủ
-em tưởng anh về rồi.
-a về nhưng ko có xe nên a quay lại. Này hối lộ cô cái này để cô cho ngủ nhé. -Hì hì
anh nhanh chân leo lên giường kéo cô vào đắp chăn.-anh ko làm gì đâu mà lo ngủ đi.
Bàn tay anh xoa xoa những ngón tay của cô. Những ngón tay lượt là óng ả bây giờ cũng có vết chai rồi.
Nhẹ nhàng hôn lên những ngón tay ấy. Rồi lại nhấm nhá. Lại cắn cắn cho thỏa nỗi lòng. Không phải chỉ lúc xa nhau ng ta mới nhớ đâu. Mà ngay cả lúc gần nhau cảm giác ấy là chỉ muốn cuộn lại để ng ta ở luôn trong mình.

Có ai đó xấu hổ đỏ mặt rúc rúc vào lòng anh. Hạnh phúc.
Hưng nằm ôm cho cô ngủ 1 cách ngon lành. Hơi ấm này, mùi hương này khiến cho ng ta say mê đến lạ. Cứ thế đôi bàn tay ấy siết lấy eo anh ngủ ngoan như mèo con vậy. Anh khẽ thơm lên má lên môi lên mắt.bàn tay chỉ có thể vuốt vuốt mái tóc. Nhẹ nhàng kéo chăn. Có muốn thêm nữa cũng phải kìm lòng.

Đêm nay H ko ngủ đc. Anh suy nghĩ đến lời mẹ anh nói.
Ko lẽ nào bà lại khó chấp nhận cô đến vậy. Rõ ràng hoàn cảnh của Vân so với Loan thì hơn hẳn. Anh cứ tưởng mẹ anh mong muốn điều đó. Vậy bà muốn gì đây? Cuộc đời thật ko đơn giản như những gì anh nghĩ.

Đang hi hoay với Đống giấy tờ thì mẹ Hưng bước vào
-cháu chào bác. -vân rất lịch sự ,nhìn sang Loan cô nhếch môi.
-chào cháu-Ui mẹ cha. Thay đổi thái độ chống mặt chưa kìa
-bác….
-ko có gì. Bác đến thăm quán cháu thôi. Xem làm ăn thế nào.? Đẹp đấy nhỉ. Chắc bố mẹ cháu đầu tư vào đây nhiều lắm.
Đm. Đến đây để dìm ng khác hả.
-bác uống gì cháu bảo ng làm.
-thôi khỏi. Ở đây ngoài cafe ra thì còn có gì nữa ko?
-dạ …có menu đấy ạ. Bác cần gì cứ nhìn menu mà gọi.
-ko. Là cái khác cơ
Mất mấy giây vân mới hiểu ra vấn đề. Hoá ra bà ta đang đánh đồng cafeshop Q&V của cô với mấy quán cafe đèn mờ. Vân cười nhìn con Loan có khuôn mặt đắc ý. Đm cái loại cáo già như mày bà khinh.
-chỗ cháu chỉ có những thứ trên menu thôi. Bác muốn tìm cái khác thì phải đi quán khác ạ.-cô cười nhẹ
-thế mà bác cứ tưởng. Vì bác thấy từ ngày mở quán này có đêm Hưng nó ko về nhà. Nên bác định đến hỏi xem để còn dẫn vài ng bạn tới.
Vân tức. Mấy đứa nhân viên nghe đc cũng định nhảy vào chửi nhau với bà ta Nh bị vân lườm.
-cháu và a Hưng ko có gì mờ ám. Mong bác để cho cháu còn làm ăn. Có gì bác về bàn với con bác-vẫn rất nhẹ nhàng
-đc. Nhưng bác nhắc lại bác chỉ cho phép nó chơi bởi thôi. Còn dừng bao giờ mong bước vào cửa nhà bác.
Bà ta đứng dậy về. Vân tức nghẹn. Đứng chết chân. Mấy đứa nhân viên chạy kéo cô vào quầy.

Hưng bước nhanh vào lớp chỗ cô ngồi. Góc cuối lớp
-em này. Chiều nay sinh nhật bình béo. Hội nó hẹn nhau 6 giờ . Đi em nhé- Hưng có vẻ khẩn trương
-Uh.
-tan học về thay đồ rồi anh sang đón. Giờ anh đi công trình với tụi nó đây-Hưng nhanh nhẹn hôn lên trán cô 1 cái
Ồ. Cả lớp hô lên
-eo ơi tình cảm chưa kìa.
-2 ông bà tưởng đây là chỗ ko ng à
Vân đỏ mặt cười trừ
-này con kia. Ta thấy nó đi cùng còn con Loan bên thống kê đấy. Đừng để nó bắt cá 2 tay rõ chưa- Nhung béo khoác vai cô.
-yêu nhau phải tin nhau chứ.
-tin vừa thôi. Ko có bữa lại đc ăn dưa bở đấy
-tối nay mi đi sinh nhật với ta ko?
-khách ko mời mà đến à?
-thôi. Hôm nay mặt giời đi vắng cô Nhung nhà tôi thik làm màu.
-đc.
Chiều 2 đứa đi chọn mua quà. Tiện thể nâng cấp hình ảnh. Nh béo hôm nay nói có điều bất ngờ dành cho vân.

Hưng nhận đc lời nhắn của ng yêu nên đến nhà hàng trước. 7 giờ mà vẫn chưa thấy cô tới anh sốt ruột.
-đi vào đi anh- Loan kéo tay anh
-này ngồi xuống bàn đi. Nhấp nhổm thế-trung giật tay anh
-chắc cô ấy bận thôi đừng lo. Uống đi. Đéo gì. Thiếu hơi gái tí thôi mà
-im mồm.
-Mày vì gái mà phản bạn đấy. Đã thế chửa mẹ đi rồi cưới. Thế lÀ éo phải mong với ngóng.
-thế hả. Hưng bóng biết mùi gái rồi đấy. Trông mày thế mà giỏi. Con hơn cha
Loan tức tối Nhưng vẫn cố gượng cười
-đm cái lũ chúng mày.
Tất cả đang cười đùa thì bỗng trung im lặng.tất cả hướng ánh mắt theo Trung. Hưng lúc này mới ngẩng lên nhìn. Anh đánh đổ chai bia mà ko biết.
2 ng con gái đang bước vào. Ng kia là Nhung béo anh nhận ra nhưng còn.
Đôi mắt ấy đúng là của ng yêu anh. Đôi môi ấy cũng đúng.
Hưng đóng vai từ hải. Anh diễn sâu đến mức bị bọn bạn cướp mất ng yêu.
Vân hôm nay lột xác hoàn toàn. Cô mặc váy xoè màu hồng phấn. Trang điểm nhẹ. Mái tóc buông có xoăn chút ở đuôi.
Thật sự đẹp. Rất rất đẹp
-giới thiệu với mọi ng đây là ng yêu mình-Bình thản nhiên chỉ vào vân.- mọi ng có thấy xinh ko?
-ơ- Hưng ngơ ngác
-thằng Hưng bóng nó ko thik phụ nữ đâu. Nên em theo anh về.
-ơ. Mày thik chết à. Đổi chỗ , đổi chỗ nhanh lên.-H gào lên
-Hưng ơi. Hôm nay chơi trò bịt mắt bắt dê nữa đi. Hay chơi trò ăn táo.
-chúng mày đi mà chơi. Nhà tao ko chơi
-nhà tao. Kinh thế. Được rồi rõ khác. Bạo mồm ghê
Haaaa
Vân chỉ biết cười. Thay đổi thế này thật sự chưa quen. Nhưng con Nhung đã bảo vậy. Cô cũng phải để con cáo kia mở mắt

Ăn uống xong mọi ng đi bar. Hưng ko đèo Loan nữa mà chở 2 ng đẹp. Trên xe cứ theo thói quen anh lại níu tay cô nắn nắn.
-này anh chị. Tôi còn ngồi đây đấy.
-nhắm mắt vào-trung chen. Nhug quay sang lườm
-lườm cái gì mà lườm. Mắt cô đẹp ghê
-mắt tôi ko đẹp Nh đứa nào đẹp hơn mắt tôi ,tôi móc mắt nó
Ặc. Con này học của ai câu này. Hihi
Thế là 2anh chị cãi nhau trên xe. Vân và Hưng nhìn nhau lắc đầu. Cô nhớ ngày trc lần đầu cô gặp anh mà cứ thấy anh làm như thân quen lắm. Đã thế còn bắt cô phải hôn bằng được. Làm cô bị ấn tượng xấu nên ghét anh.
Cả hội tập trung ở newcentury .Kẻ đứng nhún nhẩy. Ng ngồi chăm chăm rót rượu. Loan có vẻ tức tối ra mặt. Định gần Hưng nhưng anh lẩn vào giữa 2 ng đẹp này. Vân vẫn thản nhiên như ko có sự tồn tại của cô ta. Nhung cười đắc ý.
-hôm nay anh hát tặng người yêu 1 bài đi. -Nhưng giục
-Uh. Hưng đứng lên. Anh năm tay cô kéo ra sân khấu.
lời hát ngọt ngào làm cô miên man hạnh phúc
Anh năm tay cô ánh mắt tha thiết. Bỗng có bàn tay giật lấy tay anh.
-anh Hưng. -Tú nghẹn ngào.-anh hát hay quá
Vân mím môi cười.
-em tú nó xúc động quá thôi mà
-tú ơi. Em phải chấp nhận sự thật chứ.
-anh ý . Bảo hát tặng Tú 1 bài đấy. -vân nắm tay tú-
-Uh. Tú gật đầu. Cùng vân về chỗ.
Nghe Hưng hát xong bài hát ấy tú xúc động. Vân nắm tay Tú . Động viên. Loan nhìn mà ngứa mắt cái loại BD ng chẳng ra ng.
Cô ta đứng lên. Cầm cốc rượu màu đỏ. Đi qua mặt vân cố tình làm đổ lên ng cô
-ơ. Xin lỗi. Tôi ko cố ý-Loan lau lau tay mình vào áo vân
-đm. Mày cố tình đổ vào nó phải ko?- Nhg cáu
-ko. Tôi ko cố ý- Loan giả bộ hối lỗi
-đm tao nói cho mày biết. Tao chưa xử vụ mày thuê ng chặn đánh nó đâu nhé-vân kéo tay nhug
-con này dám làm trò đấy sao?-tú đứng bật dậy.
-ko phải em.-Loan khóc- bọn họ đổ oan cho em.
Hưng bất ngờ
-Nhug nói thế có đúng ko Loan
-ko. Em ko làm, thế. Bọn họ vu oan cho em-Loan càng khóc nhiều hơn
-thôi.-bình vỗ vai anh. -đưa vân về . Loan để tao.
Cả quãng đường về 2 ng im lặng. Cho đến lúc xuống xe cô bước vào nhà thì có 1 vòng tay ôm lấy eo cô. Mùi mộc lan thơm ngây ngất. Giọng nói thì thầm
-lần sau có chuyện gì thì phải nói với anh nhé.
-em ko muốn anh lo
-em làm thế anh buồn lắm . Nếu ko được thấy em 24/24 thì cũng phải biết được lúc ấy em đang làm gì? Với anh. Như vậy là hạnh phúc lắm rồi
Từng lời nói sao ngọt ngào tới vậy. Cô khẽ quay ng ôm lấy cổ anh. Tình yêu là như thế đó. Yêu nhau và cùng nhau chia sẻ mọi khó khăn. Đó mới thật sự là hạnh phúc

Yêu thích: 5 / 5 từ (1 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN