Hoang Đảo Chúa Tể
Chương 45: Đêm dài
Dương Mịch rất ủy khuất.
Khuôn mặt của nàng ngọc nhuận phong đầy,nâng lên thời điểm như là hình bầu ɖu͙ƈ trứng vịt,tinh xảo động lòng người,nàng trong đôi mắt ủy khuất có thể làm tâm người hòa tan.
Hải Hoàng nói.
“Ngoài nữ nô ra Băng Băng các nàng còn có một thân phận nữa chính nữ nhân của tôi,có hai loại thân phận so với một loại đương nhiên là khác nhau,nếu như cô có thân phận nữ nhân của tôi sau này chính là được hưởng thụ đặc quyền như vậy cũng có thể sau này được phép đào tạo nữ nô khác”.
Cái gì.
Dương Mịch sắc mặt trắng xanh.
Nàng đương nhiên hiểu ý tứ lời Hải Hoàng nói,rất đơn giản,nếu ngay từ đầu nàng chịu cho hắn ngủ làm sao phải chịu đến uất ức như này,cùng Băng Băng các nàng một dạng đãi ngộ,còn có thể là những nữ nhân khác về sau chủ nô.
Nàng trợn mắt hốc mồm,có xúc động muốn cắn chết Hải Hoàng.Nhưng nếu như cự tuyệt,nàng biết Hải Hoàng sẽ không làm khó nàng,coi như nàng làm nữ nô cho Hải Hoàng cùng Băng Băng chúng nữ làm lao công,nhưng nàng trong lòng không công bằng chính là Băng Băng,chúng ta cùng là nữ minh tinh,fan của tôi cũng đâu thua kém gì cô,thậm chí còn nhiều hơn,tôi cũng xinh đẹp như cô,chỉ là bộ ngực cô hung hơn tôi một chút,cái ʍôиɠ vểnh cao hơn một chút,dựa vào cái gì cô muốn làm sơn trại phu nhân,mà tôi chỉ có thể cho cô làm nha hoàn,dựa vào cái gì cô là chủ nô của tôi?.
Loại tâm lý này hiện tại chính là chủ đạo trong suy nghĩ của Dương Mịch,dù sao mấy ngày nay nàng chỉ cần ngẩng đầu liền thấy Băng Băng chúng nữ hưởng phúc,liền khó chịu chính mình chịu khổ.
Tôi cũng là nữ thần,dựa vào cái gì các nàng có thể ngồi,mà tôi chỉ có thể đứng?
Dương Mịch ánh mắt kiên định lên,nàng cắn răng nói.
“Chủ nhân,Dương Mịch cơ thể là tùy ý chủ nhân chơi đùa”.
Dương Mịch sau khi nói xong mấy chữ này,nàng sắc mặt ửng đỏ,xấu hổ,mất mặt đến cực điểm,toàn thân run rẩy không giám ngẩng mặt lên nhìn Hải Hoàng.
Hải Hoàng phá lên cười lớn nói.
“Rất tốt,cô đi theo Băng Băng chuẩn bị đi,tối nay đến phòng của tôi”.
Hoang đảo buổi tối,bên trong căn nhà gỗ gần bờ biển.
Một nữ nhân đang quỳ rạp trêи giường cho nam nhân bυ” ɭϊếʍ ƈôи ȶɦịt.Nữ nhân này sắc mặt ửng đỏ,mặc đồ chức nghiệp y tá,bộ quần áo này cực độ hở hang bên trêи thì khoét sâu xuống ngực,phía dưới thì ngắn đến mức chỉ đủ che nửa ʍôиɠ.Cùng với nữ nhân này không thèm mặc nội y,cái ʍôиɠ chổng cao,làm cho ướt át hạ thể của nàng bạo lộ ra bên ngoài.Nếu như có thể từ phía sau mà nhìn,chắc chắn có thể thấy được rõ phấn hồng ƈúƈ ɦσα nhỏ cùng với ẩm ướt đỏ hồng âm thần của nàng.
Nữ nhân này chính là Dương Mịch
A…Ân…Ân.
Dương Mịch đem Hải Hoàng côn thịt ɭϊếʍ sạch sẽ về sau,ngẩng đầu cau mày đem trong miệng tϊиɦ ɖϊƈh͙ nuốt xuống,theo đó một đôi mắt to xinh đẹp có chút đáng thương nhìn Hải Hoàng,Hải Hoàng cúi người sờ sờ Dương Mịch tóc nói.
“Dương Mịch tối hôm nay vẫn còn dài,nữ nô muốn nâng cấp thân phận đều phải đơn độc một lần mà khảo nghiệm,cô thật rất ngoan,bất quá để thưởng cho cô,kế tiếp chúng ta đến học tập thời gian”.
Dương Mịch hoảng sợ nhìn Hải Hoàng.
“Hô…học…cái gì…?”.
“Hắc hắc,tiểu nữ nô,trước hết đứng lên”.
Dương Mịch hai chân run rẩy đứng lên,vừa mới một phen đại chiến làm cho hai chân nàng có chút như nhũn ra,Hải Hoàng quay đầu cầm lên bên cạnh cuốn sổ đưa cho Dương Mịch,lại đem cây bút ở tại trêи tay,Dương Mịch cầm quyển sách đứng yên tại chỗ không biết Hải Hoàng muốn làm gì.
“Cô là nữ y tá,chắc chắn là biết rất nhiều về phương diện y học,quyển sách này trong đó có rất nhiều loại thuốc tôi không không biết,cô dậy tôi chút đi”.
Dương Mịch nàng thật muốn tát Hải Hoàng một cái,rõ ràng là hắn bắt nàng mặc cái trang phục xấu hổ này,chứ vốn dĩ nàng đâu biết gì về y học chứ,nhưng nàng cũng hiểu ý hắn tự mà ngoan ngoãn đáp lại.
“Ách,hảo,chủ nhân người nghĩ học tập Dương Mịch tùy thời có thể dậy người”.
Dương Mịch vừa mở cuốn sổ ra,nhất thời hiểu được,trêи mặt đều là một ít cực kỳ hạ lưu ɖâʍ uế từ ngữ,chỉ nhìn xem khiến cho Dương Mịch cảm thấy đỏ mặt,Hải Hoàng tại Dương Mịch bên tai nhẹ nhàng nói.
“Dương Mịch,bắt đầu học,loại thứ nhất là cái gì”.
“Cái thứ nhất…là…là cái vú”.
“Cái иɦũ ɦσα,là thuốc quái gì vậy,cô mau cho tôi xem xem”.
Dương Mịch không còn từ ngữ nào mà hình dung tên sắc lang biến thái này nữa,nàng do dự một chút vẫn là cầm áo mà cởi ra,lộ ra cao ngất bộ ngực.
“Tại….ở trong này…”.
“Ân không tệ,không tệ,tiếp theo nói đi”.
“Cái thứ hai là…lỗ l-n…”
Dương Mịch hàm hồ nhỏ giọng nói.
“Lớn tiếng một chút”!.
“Vâng…lỗ l-n!”.
“Đúng,vậy nó là loại gì mau hình dung cho tôi xem”.
“Tại…Ở trong này…”Dương Mịch hai tay giao nhau,đặt ở chính mình âm thần.
“Không nên che chắn,tới gần chút để tôi xem!”.
Dương Mịch nghe vậy,từng bước tiến về gần Hải Hoàng,đem hai tay chậm rãi mở ra,có chút luống cuống,mà Hải Hoàng ánh mắt chính là nhìn chằm chằm Dương Mịch lỗ l-n,Dương Mịch bị Hải Hoàng nhìn có chút nôn nóng,bất an,lại có một tia khác thường kɧօáϊ cảm đang không ngừng dâng lên.
“Dương Mịch cô hình dung kiểu gì vậy,cô là cố tình trêu đùa tôi sao”.
“Mịch nô không giám…không nên nhìn….thật…thật kinh khủng xấu hổ”
“Bởi vì bị nam nhân nhìn đến chính mình lỗ l-n cho nên thẹn thùng sao?”
“Tôi…A…ân”.
Dương Mịch đột nhiên cảm thấy trong khe l-n truyền đến một lớp mãnh liệt kɧօáϊ cảm,thân thể tại đây sinh ra kɧօáϊ cảm đánh sâu vào bên trong,phân bố ra đại lượng ɖâʍ thủy,trực tiếp theo lỗ l-n phun đi ra.
“Chậc chậc chậc,thật là ɖâʍ đãng,chỉ là bị người nhìn xem liền cao trào phun ɖâʍ thủy rồi”. “Ân…ân…hô..”.Dương Mịch chính là thở gấp không có trả lời Hải Hoàng,chính mình thể nhưng bởi vì bị Hải Hoàng nhìn tư mật địa phương liền nho nhỏ cao triều một chút,điều này làm cho nàng thẹn thùng không thôi.
Hải Hoàng tiếp đó lật quyển sách đến gần cuối,bắt Dương Mịch bắt đầu hình dung bằng động tác cho hắn xem.
Kết thúc cuối tuần 4 chương,thật sự mệt mỏi.Cuối cùng cũng đã viết xong
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!