Giải Thoát Số Phận
Phần 25
Tiếng chim hót líu lo trên cành…ánh nắng xuyên qua tấm rèm trắng mỏng manh đang bay nhẹ nhẹ trong cơn gió thoảng của mùa thu…
Hồ Công Minh có lẽ đã từ rất lâu rồi anh ta mới có thể có một giấc ngủ ngon trọn vẹn…tay anh ta ôm lên trán rồi bật dậy…dụi đôi mắt nhìn ra bên ngoài anh ta thở dài “ Mình ngủ quên cả giờ…”
Bước xuống giường anh ta vào nhà tắm vặn nước tắm sạch sẽ…đứng dưới vòi sen anh ta nhớ lại đêm qua đang nằm trên rồi lại ngủ quên mất khiến anh ta phì cười…
Thảo mở cửa đi vào…thấy anh ta đang trong nhà tắm Thảo gõ cửa
-Khăn tắm tôi để trên giường anh lấy ở …
Thảo chưa nói hết câu cánh cửa mở ra Minh tóm tay kéo nửa ngửa Thảo vào nhà tắm
-Cô k thích tắm chung à…
-Anh…đồ trơ trẽn
Minh hôn chụt lên môi Thảo rồi cười nhẹ…Thảo giật tay rồi quay đi …vừa đi vừa lau miệng…
“ Anh ta là kẻ điên…”
Sau khi thay đồ chỉn chu…anh ta bước xuống dưới nhà với dáng vẻ lịch lãm…cô Dung đon đả
-Con ăn sáng đã rồi hãy đi
-Con có việc quan trọng cần đi gấp nên k thể dùng bữa được…mẹ cứ tự nhiên…
-Vậy…Thảo…( Thảo đang cắn bánh) con ra tiễn chồng đi
Thảo đứng dậy mặt phụng phịu…đi ra bên ngoài Minh nói nhỏ
-Tối nay anh sẽ đón em,sang tuần chúng ta sẽ về nhà họ Hồ
-Tôi k về
-Hay để mẹ tôi đến đây thì lúc đó mẹ em sẽ xấu hổ lắm đấy
-Anh…anh k ngại vs tôi à
-Tôi sao phải ngại với em
-Anh…
Minh lên xe đóng cửa…mẹ Thảo chạy ra hớt hải…Trịnh phu nhân gọi nói lô hàng đó đã được trả…con rể đã trả cho bà ta rồi giờ thì chúng ta yên ổn rồi
-Thật à mẹ,may mắn quá rồi
Nhưng tôi chợt nhận ra lời hứa hẹn mà tôi đã hứa sau khi anh ta hoàn thành việc…mình k thể chịu đựng khi ở bên hắn,mình sợ sẽ có cảm xúc…tôi liền bảo mẹ
-Mẹ à con đang được nghỉ lễ một tuần nên con sẽ đi leo núi …mẹ cứ bảo chồng con thế nhé…
-Ơ sao lại đi leo núi
-Con tập thể dục
Tôi liền ngay lập tức quấn gói…tôi muốn leo núi một mình để có thể suy nghĩ về những bộn bề và để né tránh Minh…nghe nói bố đẻ tôi là ông Trịnh chôn trên ngọn núi đó…tôi muốn tới…
Ra đến bến xe chợt có người phụ nữ vẫy tôi
-Em gái xinh em đi xe đi đâu ,ra muộn thế này thì ít xe lắm
-Em đi Yên Bái chị ạ,xe nào đi yên Bái chị nhỉ
-Xe nhà chị luôn đi nào …may cho em nhé em đến đoạn nào Yên Bái
-Em đến thành phố ạ…
-Chị cũng đến đó luôn…
-May quá
Thảo cười cười rồi lên chiếc xe đó…trên xe cũng có vài cô gái…họ đều đang nằm ngủ Thảo thắc mắc “ Sao ngta ngủ hết vậy chị”
Ở sau lưng Thảo một cô gái bật dậy cầm cây kim đâm vào cổ Thảo…Thảo mắt lờ đờ rồi ngã gục…cô lơ mơ nghe
-Cô em cũng chuẩn bị ngủ nha…
Trong phòng làm việc của Minh…sấm chớp nổ ra…cơn mưa ào xuống…anh ta nhìn ra bên ngoài rồi suy nghĩ
-Cậu cả cafe của cậu đây
-Hôm nay kết thúc cv sớm,thấy có gì đó bất an
-Cậu cả đang nghĩ đến mợ cả hay sao?
-Ừ…cpi lại về nhà họ Hồ …nơi đó k thích hợp với Thảo.
-Nhưng đã là mợ cả thì phải sống ở đó cậu k thể thay đổi…
Hồ Công Minh thở dài…
1 tuần sau…
Tại nhà Thảo…cô Dung khóc ngất trên lòng cô con gái lớn…Thảo đã mất tích một tuần…
-Con ơi em sẽ k sao đúng không
-Mẹ yên tâm ,chồng Thảo cũng ra sức tìm rồi họ lớn mạnh như vậy sẽ sớm tìm được thôi…em sẽ k sao đâu mẹ
-Nếu k sao thì nó đã về…con của mẹ…Thảo ơi con ở đâu…
Trịnh Tùng đi về trong trạng thái mệt mỏi tuyệt vọng…Bà Trịnh xót con trai liền kêu
-Con điên à,nó chắc chắn chết rồi,bị bọn buôn người bắt thì làm gì có thể yên
-Chết con cũng phải thấy xác …mẹ tránh ra
Bà Trịnh thấy con đi lảo đảo ôm tập ảnh của Thảo ra ngoài đi tiếp
-Con ơi là con ngu ơi là ngu,đàn bà thiên hạ thiếu gì mà lại cứ phải dính vào nó…hả…
Tại vùng biên giới
Các cô gái xinh đẹp được tập trung để đúng ngày chúng bán sang trung quốc…
Thảo gương mặt uể oải vì đói và khát…các cô gái bên cạnh vẫn cứ khóc…
-Chúng sẽ bán chúng ta làm vợ bé cho ngta hoặc bán nội tạng…phải làm sao đây,đợt này biên làm nghiêm ngặt lắm nên chúng mới chưa đưa chúng ta qua đó được…nghe hai thằng bảo vệ nói vợ của sếp lớn nào đó mất tích nên mới căng như thế…
Thảo nói thều thào vì bị đánh đến nỗi k đứng được do cố tình bỏ trốn…
-Em chưa bh nghĩ sẽ có ngày mình bị thế này,như trong phim thật sự…
-Em có chồng rồi hay chưa
-Em có rồi …
-Em mất tích thế này liệu chồng em có tìm em k
-Có chứ em tin anh ấy sẽ tìm ra em,anh ấy rất giỏi…
-Chị thì là mẹ đơn thân,chị có cô con gái 2 tuổi ,hôm nọ định ra bắt xe về quê với con gái thì gặp bọn này …chị nhớ con quá,đi lên thành phố làm từ lúc con còn nhỏ…
-Em cũng có con nhưng mất vì em sinh non
-C may mắn hơn em rồi…cái lắc bạc này chị mua cho con bé,địa chỉ quê chị là ở thôn phượng,làng mộc huyện X yên bái…nếu chị có k về được nhà em cầm cái này đưa cho con bé con hộ c
-Sao c biết em có thể về
-Em có chồng đi tìm nên còn hy vọng,c k có ai cả,chị yếu lắm kb sống chết thế nào,nhờ em nếu có thể về hãy giúp chị đeo lên chân con bé cái này…
Hồ Công Minh ngồi trong căn phòng tối …ánh đèn chỉ chiếu lên tấm bản đồ đường đi mà Linda cung cấp,dấu vết cuối cùng của lũ buôn người…
Minh nhìn chằm chằm lên tấm bản đồ rồi anh ta đứng dậy hô lớn
-Linda…chuẩn bị xe tôi phải xuống biên giới…
-Cậu cả thấy điểm khả nghi rồi sao ạ
-Hiện tại lệnh cấm biên vẫn đang làm tốt thì chúng chưa thể đưa người qua được
-Cậu cả …cậu tin cô ấy còn sống không,bọn chúng sẽ giết nếu chống đối vs tính cô Thảo thì
-Chết cũng phải thấy xác…
Cả Tùng và Minh đều nói câu đó …trời đất vang lên tiếng sấm…
Hôm sau tôi bị chúng bắt đứng dậy đi sâu tiếp vào rừng…tôi đi tập tễnh…tay thì buộc chúng tôi như tội phạm rồi dắt đi dọc bờ suối…cô gái sau tôi đói đến mức ngất…tên bảo vệ quát
-Dậy đi tiếp đi mày…dậy ( đá đá)
Người phía sau đi ra lay lay rồi sờ lên mũi “ Nó chết rồi anh ạ”
-Mẹ kiếp lại mất một đứa,cấm với chả cấm biên,con vợ của thằng quan lớn nào đó bỏ đi chơi nên bị cấm biên đấy,mả cha nó bọn giàu thì nó lên đây làm chó gì mà phải cấm biên
Thảo nhìn thấy cô gái chết bị họ bỏ lại…cô khựng lại
-Xin hãy chôn bạn ấy
Tên bảo vệ cười cợt
-Lo thân mày đi…đến điểm cuối biên tắm rửa xong cho tao làm nháy đã đấy,tao chấm mày lâu lắm rồi mà sếp bảo đến cuối biên mới dc đang nôn nóng đây
-Anh k động dc vào tôi đâu
-Ha ha con oắt này nói cứng nhỉ,mày là cái thá gì mà k động được vào mày,gái xinh hơn bố mày đây còn chén đầy
-Chồng tôi là sếp lớn đấy,người pnu mà đang dc tìm kiếm chính là tôi,hãy thả tôi ra và tôi đảm bảo chuyện này sẽ qua
-Bố con dở hơi,ảo tưởng à…đi nào
Hắn đẩy Thảo…Thảo nhìn cô gái đã chết cô rơi nước mắt với gương măt lem luốc…tay Thảo nắm chặt chiếc lắc bạc mà cô gái nhờ…
Tại nhà họ Hồ…
Đại Phu Nhân ăn chay niệm Phật để mong tìm ra cô con dâu…
Hằng phía sau phụng phịu
-Cô ta đi chơi giờ lại bắt chúng con ở đây cầu cho cô ta bình an,mẹ…
-Con im miệng…con k muốn có thể ra khỏi đây,mợ cả bị bắt cóc mà con còn nói vậy được
Mợ ba xoa xoa vai phu nhân “ Mẹ đừng nóng lại ảnh hưởng sức khoẻ,cậu cả sẽ thấy sớm thôi mẹ đừng lo quá”
-Con bé ấy số khổ…hết chuyện này tới chuyện khác…nhưng các con thấy gì k,con bé thay đổi được Minh…con trai mẹ biết quan tâm tới cô gái khác,biết đi tìm còn khi xưa Ngọc Hoa đến khi chết nó mới về gặp con bé lần cuối…có thể thấy Thảo rất được lòng cậu cả…
Mợ ba cười nhạt…cô ta ra ngoài gọi điện
-Sao,các anh k thể đưa cô ta sang biên giới nên bán cho người khác à…các anh nhận tiền mà k làm trót lọt gì vậy
-Bên kia đường dây mạnh hơn nên sẽ đưa qua được chị yên tâm,chúng tôi nhận làm là sẽ làm trót…
-Tôi tin ở anh
Mợ ba cúp máy cô ta lo lắng…
Tiếng xe phanh két…Đường cấm vì có sếp lớn về tỉnh…Hồ Công Minh nghe trinh sát báo
-Có dấu hiệu chúng sẽ đưa người vượt biên hôm nay…nếu thấy vợ của anh chúng tôi sẽ báo giờ chúng ta sẽ đứng sẵn bên kia biên …
-Tôi cần đi xem tận mắt…
-Được…đi theo chúng tôi
Linda và Minh đi sâu vào rừng theo hướng của trinh sát…
Thảo và các cô gái đến điểm tụ tập…bọn chúng cho từng cô gái đi tắm…một tên kêu lên
-Thả cho nó tắm cho thoải mái
-Nhỡ cno trốn thì sao sếp
-Trốn ở đây tối này chỉ có thú rừng rồi là chết mất xác con nào dám chạy…
Thảo chỉ chờ nghe câu đó cô vươn vai nói vs tay bảo vệ thích cô
-Tôi muốn đi tắm
-Tắm sạch vào nhé anh chờ bên kia anh trói một tay em hay là để anh tắm cho
-Thôi tắm kì cho sạch ai bỏ trốn làm gì,chân này thì đi đâu được ,để tôi tắm một mình tí còn có cảm xúc
-À được vậy anh chờ trong lán kia nhé…muộn r cũng tắm nhanh nhanh k ốm…
Thảo sau khi dc hắn cởi trói tay chân…cô tập tễnh đi ra phía bờ suối…tên bảo vệ trong lán trại đang cởi áo thì nghe tiếng tõm…hắn phi ra ngoài thấy Thảo đang vượt biên chạy sang bên kia biên giới…hắn hô “ Đứng lại…con chó ông bắt được ông đập chết”
Thảo cứ tập tễnh chạy cho tới khi tên bảo vệ đó tóm được tay cô …” Mày chạy đằng trời con khốn”…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!