Cuồng Mãnh Minh Phu Đừng Làm Bậy
Chương 26: Hôn Sự Của Tôi
Chính vào lúc tôi đang do dự, một bàn tay to để lên vai của tôi, rất nhanh tay của tôi bị túm lấy.
Học trưởng trực tiếp đem tôi ra khỏi nhà, đi tới trước bàn trà trong đình viện.
Hướng Lăng Khiêm: “Nếu không phải anh đưa em tới Hướng Trạch, sự việc cũng không tới nỗi khó giải quyết như vậy. Tình Thiên, bất kể như thế nào, anh cũng đều phải có trách nhiệm.”
Tôi: “Học trưởng, em không thể liên lụy anh.”
Một bàn tay to đưa lên vuốt tóc tôi, vai của tôi thuận thế bị ôm lấy, trong nháy mắt tôi rơi vào trong một vòng tay ấm áp.
Cái ôm như vậy không giống với Dị Tư Ẩn, ấm áp mười phần, làm cho người khác an tâm.
Hướng Lăng Khiêm: “Anh chưa chuẩn bị nhẫn, cũng không cho em được một hôn lễ, sổ hộ khẩu cũng không có trong tay anh, không thể ngay lập tức đưa em tới cục dân chính lấy giấy chứng nhận, nhưng nếu như em gả cho anh, anh sẽ cho em tất cả những thứ đó. Tình Thiên, em nguyện ý gả cho anh không?”
Nói xong, anh ấy buông tôi ra, quỳ một gối xuống, trong con ngươi đen thoáng hiện lên ánh sáng.
Tôi kinh ngạc nhìn anh ấy, đây là cầu hôn sao? Bất ngờ không kịp phòng bị.
Chính ở lúc này, một trận vỗ tay vang lên, Viên Doanh hướng tôi la lớn.
Viên Doanh: “Thì ra học trưởng sớm đã thích cậu rồi, mau đáp ứng, thoát khỏi nam quỷ, đạt được ái tình!”
Bị cô ấy la như vậy tôi càng chân tay luống cuống, vẻ mặt rối rắm lên. Chính lúc này tay của tôi bị giữ chặt.
Hướng Lăng Khiêm: “Lần đầu tiên anh thấy em thì đã thích em rồi. Gặp được em là hạnh phúc lớn nhất đời này của anh. Vốn dĩ anh muốn từ từ đến gần em, đợi thời điểm thích hợp sẽ thổ lộ, thật không ngờ lại đột nhiên như vậy. Gả cho anh, được không?”
Thấy ánh mắt chân thành của anh ấy, anh ấy là tài tử của trường học lại là hiệu thảo(1), bối cảnh gia thế hùng hậu, thái độ làm người quang minh lỗi lạc, là bạch mã hoàng tử của tất cả nữ sinh trong trường.
Được anh liếc mắt một cái nhìn trúng, tôi thực sự chưa từng nghĩ tới. Vào lúc cảm xúc của tôi kích động phập phồng, một trận gió lạnh thổi qua, đem theo cát trong đình viện đánh về phía tôi.
Trong nháy mắt tôi bị một cỗ gió lạnh bao vây, âm thanh lạnh lẽo vang lên bên tai tôi.
Dị Tư Ẩn: “Đồ đàn bà đáng chết, đã là người của ta rồi còn muốn gả cho người đàn ông khác? Nếu cô đáp ứng thì đêm nay hắn ta sẽ chết!”
Lời nói chợt lóe qua, rất nhanh âm phong tản đi, tôi được một cánh tay có lực nắm chặt.
Trái tim của tôi đập thùng thùng. Dị Tư Ẩn tới rồi! Anh ta nói rất nhanh nhưng mỗi một chữ tôi đều nghe rất rõ ràng.
Viên nãi nãi: “Đã tới đây rồi, con quỷ này lá gan cũng thật lớn, ta phải cho hắn xem sắc mặt!”
Viên nãi nãi hừ một tiếng, nhanh chóng vào nhà, khi bước ra tôi thấy trong tay bà cầm rất nhiều bùa.
Viên nãi nãi: “Nha đầu đừng sợ, hôm nay ta sẽ làm chủ cho hôn sự của hai đứa, đừng nghe nó uy hiếp, tiểu tử này thân thể dương cương, quỷ không thể tới gần.”
Viên Doanh: “Tình Thiên, nội mình đạo hạnh rất cao, cậu hãy tin bà!”
Ôm bả vai của tôi càng chặt, học trưởng cúi đầu xuống gần tai của tôi, giọng nói nhẹ nhàng.
Hướng Lăng Khiêm: “Tình Thiên, có anh ở đây, đừng sợ.”
Tôi ngẩng đầu nhìn anh ấy, trên mặt anh ấy là thật lòng, nghĩ tới ba mẹ anh ấy sống chết chưa biết, anh ấy không hề biết. Tim của tôi thắt chặt lại, vạn nhất anh ấy sảy ra chuyện, vậy phải làm sao?
Viên Doanh: “Cậu còn do dự cái gì? Còn tiếp tục như vậy mạng cũng không còn. Trong vòng 24 giờ, cho dù anh ta lợi hại hay là mãnh quỷ, một người cũng không thể vào được.”
Thấy ánh mắt kiên định của cô ấy, lại nhìn tới ánh mắt nóng bỏng của Hướng học trưởng, trái tim của tôi nháy mắt ấm lên.
Đánh cuộc một phen, có Viên nãi nãi giúp đỡ, tôi không cần phải sợ. Vừa rồi Dị Tư Ẩn chỉ là uy hiếp tôi, nếu như anh ta thực sự có bản lĩnh thì sớm đã vào cướp người đi rồi!
Nghĩ tới đây hai mắt của tôi sáng lên, dường như tìm được cọng cỏ cứu mạng.
Tôi: “Học trưởng, Viên Doanh, có hai người thật tốt. Những gì mình gặp được nếu nói cho người khác nghe thì họ sẽ nghĩ mình bị điên rồi.”
Viên Doanh: “Mình là hậu thuẫn kiên cường của cậu, mình phải học đạo thuật thật tốt, không thể làm gà mờ.”
Viên nãi nãi: “Bùa đã đốt xong, ta đã thiết kế một kết giới, không quỷ nào có thể vào được. Nha đầu mau đi theo ta, mặc hôn phục ngày trước của ta, việc không thể chậm trễ, qua bái thiên địa, nhập động phòng mới quan trọng hơn!”
Nghe thấy ba chữ ‘nhập động phòng’ ánh mắt của tôi bất ngờ trừng lớn, ban ngày ban mặt, liền phải làm chuyện đó?
(1): Hiệu thảo là người đẹp trai nhất trong trường học, hiệu hoa là người xinh gái nhất trong trường.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!