Không Tình Yêu
Phần 8
Tác giả : Trang Carot.
Trong khi tôi còn đang khá sững sờ trước câu nói của Tùng, thì biểu cảm của anh ta dường như ngược lại hoàn toàn. Gương mặt điển trai ấy không hề có 1 chút gì mang tính đùa cợt, trái lại, trông còn vô cùng nghiêm túc.
Tôi hắng giọng mấy lần, tỏ ý không hài lòng. Còn Tùng vẫn bình thản rót cho tôi 1 tách trà nóng, tiếp tục bảo :
– Cô cứ suy nghĩ cho kĩ, làm vợ tôi thì cô không bị thiệt thòi gì đâu, an tâm.
Tôi nhăn nhó liếc Tùng, đưa khẩu hình tay số 3 trước mặt anh rồi hỏi :
– Này, biết số mấy đây không ? Mới sáng ra anh uống lộn thuốc nên đầu óc bị vấn đề đúng chứ ?
Tôi để ý thấy hai hàng mày của Tùng khẽ nhíu lại tỏ vẻ khó chịu, anh ta quay mặt sang hướng khác trả lời tôi có phần nhát gừng :
– Tôi không đùa.
Tôi cũng chẳng vừa, trợn tròn mắt rồi chủ động đưa tay kéo mặt anh ta về hướng mình khẳng định chắc nịch :
– Tôi cũng không đùa. Anh nghĩ thử xem, tự nhiên đùng đùng anh bảo tôi làm vợ anh, trong khi đó chúng ta mới gặp nhau lần này là lần thứ 3, không yêu đương, không có bất cứ điểm chung gì, anh mới là người cợt nhả tôi thì có…
– Tôi không cợt nhả, tôi nghiêm túc. Tôi sẽ cho cô thấy nếu cô đồng ý làm vợ tôi, cô sẽ có những đặc quyền lớn đến mức nào.
Nói đến đây, Tùng đứng dậy, tiến về phía bàn làm việc và rút ra trong tập hồ sơ dày cộm của mình 1 xấp giấy A4, chìa ra trước mặt tôi để tôi đọc, không quên căn dặn :
– Cô đọc kĩ đi, có gì thắc mắc thì bảo lại tôi.
Cầm xấp giấy được soạn thảo cụ thể, với dòng chữ được in đậm ngay trang đầu tiên : “ Quyền lợi làm vợ” khiến tôi thoáng chút rùng mình, tôi chẳng thể hiểu nổi cái quái gì đang diễn ra với tôi hiện tại và tôi chẳng thể hiểu luôn tại sao trên đời này lại còn có người như Tùng cơ chứ.
Tôi chau mày đọc từng gạch đầu dòng, từng đoạn nội dung trong bản giấy đó, mãi một lúc sau mới hiểu động cơ thực sự của anh ta là gì. Và Tùng, thực sự ghê gớm hơn tôi nghĩ rất nhiều lần. Cái anh ta cần, không phải là 1 người vợ, mà cái anh ta cần là 1 người hậu phương đủ để giúp anh ta giang rộng đôi cánh và vững chãi hơn trong sự nghiệp của mình, và may mắn thay, tôi vừa vặn với sự lựa chọn của anh ta.
Đọc hết nội dung Tùng đã chuẩn bị sẵn cho mình, tôi ngước ánh nhìn tò mò về phía anh, không quên hỏi thêm :
– Dựa vào điều gì mà anh cho rằng tôi là người phù hợp để có thể giúp anh thâu tóm và duy trì quyền lực ?
– Cá tính của cô.
– Cá tính ?
– Phải. Ở cô có cái gì đó hoang dã, bốc đồng, bộc trực và quan trọng hơn là sự bình đẳng. Cô coi trọng bình đẳng nên tôi nhận thấy cô phù hợp.
– Lỡ tôi làm không tốt thì sao ?
Tùng hướng ánh nhìn trực diện về phía tôi, kiên định trả lời :
– Cô chắc chắn sẽ làm tốt.
– Sao anh lại có thể tin tôi như vậy trong khi anh chỉ mới tiếp xúc với tôi ?
Tùng khẽ nhếch miệng cười nhạt, hai tay vân vê tờ giấy trong tay mình rồi bảo :
– Tôi hơn cô 1 giáp, ra đời vật lộn biết bao nhiêu chuyện khác nhau, nên tôi tin vào mắt nhìn của mình, thế thôi.
– Nếu tôi làm không tốt thì sao ?
– Thì tối sẽ dạy cô làm chọ tốt, cho đạt mới thôi.
Tôi cười, người đàn ông này quả thật có ngữ khí khá vững vàng, câu nào anh ta nói ra đều chắc chắn và dứt khoát, như thể việc tôi trở thành vợ anh ta sẽ là điều tất yếu trong 1 sớm 1 chiều luôn rồi.
Tôi đưa mắt nhìn chăm chăm vào 4 từ “ Quyền lợi làm vợ”, đầu óc tôi lúc này rộn ràng nhảy số, cơ hội tốt thế này tôi chẳng biết mình có cần cân nhắc thêm không…
Tờ giấy tôi cầm trên tay chẳng khác gì 1 giao dịch hợp đồng, mà tôi với cương vị được Tùng thuê về để trở thành vợ anh ta, thời gian bao lâu thì chưa biết, nhưng quyền lợi anh ta dành cho tôi thì khiến tôi có phần nghẹt thở thực sự.
Để tôi nói rõ hơn cho mọi người hiểu về điều này nhé.
Tùng là người vô cùng tinh tế, thông minh và có 1 tầm nhìn khá dài hạn ở thì tương lai, bởi lẽ ngay trang đầu tiên của tờ giấy : “ Quyền lợi làm vợ”, Tùng đã show cho tôi thấy toàn bộ các thể loại bằng, học bổng, kinh nghiệm, trải nghiệm mà anh ta có được trong suốt quá trình vừa qua…Và theo lẽ dĩ nhiên, tất cả các kết quả này khiến tôi thực sự kính nể và khâm phục, bởi lẽ, rất hiếm người bình thường tuy còn rất trẻ mà có thể đạt được thành tích khủng như Tùng.
Sau khi show hết toàn bộ thành tích của cá nhân mình, dòng cuối cùng của trang đầu tiên Tùng chốt lại với tôi như sau : “ Tất cả những gì tôi có được ngày hôm nay đều do kết quả của sự rèn luyện và học tập không ngừng nghỉ và tôi thấy rằng cô có dư tố chất để trở thành 1 PHIÊN BẢN lớn hơn tôi trong tương lai, nên nếu cô đồng ý, tôi sẽ dành thời gian quý báu mỗi ngày của mình để chỉ dẫn và truyền thụ kinh nghiệm cho cô – Cái mà rất nhiều tập đoàn khác đề xuất với số tiền lớn để mời tôi về đào tạo nhưng tôi chưa bao giờ đồng ý”
Tùng biết cách chạm vào những khao khát của tôi, khao khát được phát triển bản thân, trở thành 1 cái gì đó lớn hơn, có thành tích tốt hơn để chứng minh cho gia đình tôi thấy mặc dù là phụ nữ, nhưng tôi thừa sức có thể làm những điều phi thường.
Ờ trang giấy thứ 2. Tùng kể cho tôi nghe về câu chuyện của gia đình anh. Hóa ra, gia đình Tùng phức tạp hơn những gì tôi nghĩ Và những gì mọi người xung quanh nghĩ. Có lẽ, đó là lý do tại sao Tùng lại sốt sắng lấy vợ đến vậy và mục tiêu của anh là tìm người phù hợp để cùng anh đương đầu với những thử thách còn đang giang dở và sẽ xuất hiện liên tiếp phía trước.
Gia đình Tùng có hai người con trai, và Tùng là người nhỏ hơn, nhưng điều ly kì ở đây chính là việc anh lại không phải là con ruột của bác Tuấn, Tùng là con riêng của vợ sau bác Tuấn với người chồng trước đó, thành ra, việc nội bộ gia đình, quản lý và điều hành công ty có phần không hòa hợp với nhau nhiều.
Bác Tuấn và người vợ đầu tên Lan có 1 đứa con trai tên Hóa, hơn Tùng 4 tuổi, sau 1 thời gian sống chung và xảy ra mâu thuẫn, bác li dị vợ và lấy người vợ thứ 2, tên Tú – cũng là mẹ Tùng hiện tại, sau khi lấy bác Tú, bác Tuấn đổi tên công ty từ công ty cổ phần xây dựng Tuấn Lan sang công ty cổ phần xây dựng Tuấn Tú.
Mặc dù bác rất yêu thương và cưng chiều bác Tú, yêu thương Tùng như con trai ruột của mình nhưng với tầm vóc của 1 người làm kinh doanh lớn thì bác lại có xu hướng đặt phần nhiều kì vọng cho người con trai ruột của mình hơn, bác Tuấn có phần hơi cứng nhắc và có nguyên tắc riêng mặc cho đứa con trai đầu có phần ngổ ngáo và không có tư duy chăm chỉ làm ăn.
Về phương diện Tùng, anh là người rất biết thân phận và cũng hiểu rõ nhờ có bố dượng mà mình mới có được ngày hôm nay, vậy nên ngay từ khi lên 5, lúc hai mẹ con Tùng dọn về sống với bố Tuấn, anh đã luôn tâm niệm trong đầu rằng mình càng phải cố gắng để giỏi giang hơn, độc lập hơn, giàu có hơn, trả công nuôi dưỡng cưu mang của bố Tuấn dành cho mình và mẹ.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, chính vì năng lực dẫn dắt và sự phấn đấu của bản thân mà Tùng ít nhiều đã có chỗ đứng trong lòng bố Tuấn, thậm chí năm vừa rồi còn được bố giao trọng trách lớn khi trở thành giám đốc điều hành của công ty. Tất nhiên, vị trí Tổng Gíam Đốc vẫn thuộc về con ruột của bố.
Nhưng rồi, Tùng thấy không phục bởi năng lực dẫn dắt của anh Hóa, thậm chí có nhiều lần chính vì những quyết định bồng bột của anh khiến công ty lao đao và sụt giảm doanh số đi nhiều lần, tuy số tiền mất đi không thấm thoát bao nhiêu so với tiềm lực tài chính hiện tại của công ty nhưng chắc chắn về lâu về dài tình trạng này liên tục tiếp diễn thì công ty sẽ ngày một suy yếu, mà bản thân Tùng lại không hề muốn điều đó diễn ra.
Chính vì lẽ đó, anh quyết tâm đứng lên trực tiếp đối đầu với anh Hóa trên cả phương diện công việc lẫn đời sống. Vì sao lại nói vấn đề đời sống ? bởi lẽ trước giờ Tùng luôn ngoan ngoãn không hề phản kháng trước anh Hoá bất cứ điều gì nhưng có lẽ từ bây giờ trở đi, anh bắt buộc phải khác.
Tùng hiểu, nếu mình không tiếp tục nhẫn nại và nắm quyền làm chủ trong công việc của mình, thì sớm muộn gì mọi nỗ lực trước giờ đều bung bét. Anh hiểu, công ty này là tâm huyết cả đời của bố Tuấn, anh cũng rất biết ơn bố vì đã tạo điều kiện để anh được học hành thành tài, trong tâm anh cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ đứng lên tranh dành quyền thừa kế tài sản với anh Hóa bởi vì anh hiểu anh Hóa xứng đáng được thừa hưởng những điều tốt đẹp nhất. Tuy nhiên, chính cách hành động, rồi cả phong cách sống của anh Hóa khiến cho hình ảnh công ty xấu dần đi, mà Tùng, thì không để yên được. Bố đã cả đời xây dựng thì không thể nào để mọi thứ chết đi trong một sớm một chiều, và rồi, anh đưa ra quyết định sẽ đấu tranh dành quyền điều hành về tay mình, khiến công ty trở lại đường đua theo đúng những kì vọng mà bố Tuấn đã từng chia sẻ…
Tôi đọc tới đây, ngước đôi mắt đầy ngạc nhiên hỏi Tùng :
– Vậy thì có liên quan gì tới việc lấy vợ ?
Tùng uống 1 ngụm nước nhỏ, gật đầu giải đáp cho tôi :
– Anh Hóa cũng có gia đình rồi, và bố cũng muốn tôi như thế, yên bề gia thất và rồi tập trung cho công việc.
Tôi quắt mắc ngạc nhiên, Tùng thấy vậy liền từ tốn giải thích :
– Tôi cũng 30 rồi mà, bố Tuấn thì tính tình sốt sắng lắm, tìm hết mối này tới mối kia gán cho tôi, nhưng tôi bảo thật, tâm trí tôi không dành cho những điều này, cái tôi nghĩ chỉ là làm sao khiến công ty ổn trở lại chứ để anh Hóa làm mưa làm gió nhiều không ổn chút nào hết.
– Sao bố anh biết anh Hóa như vậy nhưng vẫn để anh ta điều hành ?
– Bởi vì Bố chấp nhận cho anh thử sai để tiến bộ hơn, tuy nhiên bố không hiểu được rằng, tư duy anh Hóa bây giờ đã khác. Anh sẵn sàng tìm nơi cung ứng vật liệu không chất lượng để đánh tráo chất lượng khi bàn giao cho khách hàng, nhằm tích trữ thêm tiền cho việc tăng doanh số. Những cách như vậy không bền được.
– Sao anh không chia sẻ với bố ?
– Anh Hóa rất khéo trong việc che đậy, chưa kể tới việc anh có khả năng khiến bố có những suy nghĩ sai lệch về tôi, đó là lý do tôi cần phải lấy vợ.
– Sao lại là lấy vợ ?
– Bởi vì bố luôn suy nghĩ rằng đồng vợ đồng chồng tát biển đông cũng cạn, từ khi lấy mẹ Tú, sự nghiệp của bố tốt lên như diều gặp gió, anh Hóa cũng có gia đình rồi, bây giờ chỉ còn mình tôi, bố muốn tôi an cư trước, lập nghiệp sau. Chừng nào tôi chứng minh được cho bố thấy đời sống gia đình tôi tốt, thì khắc bố sẽ tin tưởng công việc tôi tốt hơn.
– Chẳng phải kết quả của anh đã nói lên điều đó rồi sao ? Kết quả làm việc mấy năm qua của anh thừa sức chứng minh điều đó còn gì.
Tùng lắc đầu, cười nhạt :
– Không có đâu. Bố đã từng bảo rằng mọi thứ đều phải cân bằng mà tình cảm con người chính là động lực mạnh để tốt hơn, với cả nếu tôi lấy vợ, bố sẽ đẩy quyền hành nhiều hơn cho tôi, đủ để tôi bắt đầu kế hoạch thao túng anh Hóa, chí ít, công ty còn phát triển theo đường thẳng, còn không thì chỉ có đường lùi mà thôi.
– Vậy sao anh lại chọn tôi ?
– Bởi vì cô có thể giúp tôi 1 phần nào đó, chí ít, cô dám bỏ nhà ra đi để tự chọn con đường đi riêng cho mình, cô tự lập được ắt sẽ hiểu cảm giác của tôi, chưa kể, chúng ta hợp tác trên mối tương quan win win, kiểu gì thì kiểu, cả hai đều nhận được lợi ích.
– Hiểu.
– Với cả, những hoạt động của anh Hóa khiến tôi không thể nào trực tiếp ra mặt được, nên cô có thể đứng sau đó thu thập dữ liệu, làm việc kết thân với vợ Hóa để nắm thêm tình hình, ít nhất khi trường hợp xấu nhất diễn ra, chúng ta còn kịp trở tay.
– Làm vợ anh như thế, đến bao giờ mới ổn ? Dù gì cũng là danh nghĩa với nhau rồi.
– Khi nào tôi nắm quyền điều hành tổng lực, lúc đó cô có thể rời đi. Cô còn trẻ nên an tâm, ở và làm việc cùng tôi vài năm sẽ có nhiều trải nghiệm vững chãi cho bản thân sau này.
Tôi đọc 1 lần nữa về quyền lợi của mình, thấy thông tin quyền lợi ở mục 3 có đề :
– Sau khi cả hai bên quyết định ngưng hợp tác, và khi tôi quay trở về cuộc sống bình thường thì Tùng cam kết đảm bảo mở cho tôi 1 công ty theo lĩnh vực mà tôi muốn theo đuổi, cố vấn liên tục cho tôi trong 3 năm và tạo ra thặng dư lợi nhuận ít nhất 10 tỷ/ năm. Phải nói, cái giá anh ta trả cho tôi thực sự quá hời.
Tùng uống thêm 1 ngụm trà nữa, rồi bảo :
– Cô đừng xem rằng mình đi lấy chồng, cứ coi như mình đi du học lấy kinh nghiệm để về mở công ty, vậy thôi. Chỉ cần cô đồng lòng cùng tôi, thì chắc chắn mọi thứ sẽ ổn.
Những Gì Tùng chia sẻ khiến bản thân tôi có chút giao động, đúng thật là nếu tôi đồng ý làm vợ anh ta, ban đầu danh tiếng sẽ có chút gì đó ảnh hưởng, nhưng về lâu về dài, cuộc sống tôi sẽ tốt hơn nhiều, tốt hơn không phải ở phương diện anh ta sẽ cho tôi tiền của hay để lại cho tôi nhiều vật chất, tốt hơn ở chỗ là đầu óc tôi sẽ được lắp đầy bởi cơ man nào là kiến thức, đủ để tôi dùng nó và kiếm tiền cả đời.
Việc kiếm tiền chân chính tất yếu phải dựa vào sức lao động và sự chăm chỉ miệt mài.
Tôi còn trẻ, lại được tiếp cận với người thầy lớn như Tùng, chưa kể tới việc học được nhiều thứ, bên cạnh đó cũng khiến cho anh ta đạt được mục đích của anh ta, mà bản chất của mục đích đó là tốt, nên chính ra tôi cũng đang giúp người giúp đời đấy thôi.
Tôi ngồi đăm chiêu 1 hồi, khẽ thở dài thườn thượt…
– Cô cứ nghĩ đơn giản thôi, cô cũng thừa biết tôi không hề hứng thú cho việc cưới hỏi rồi còn gì, đời tôi chỉ có chủ đích duy nhất là duy trì công ty và trả ơn cho bố, thế thôi…
Thấy tôi im lặng, Tùng tiếp tục :
– Chưa kể đến việc nếu không cưới vợ sớm thì hàng tuần bố mẹ đều xách tôi đi coi mắt, cô không biết chứ lần tôi gặp bên gia đình cô là gia đình thứ 30 rồi đấy, đôi khi tôi nghĩ việc có gia đình còn áp lực hơn cả việc đi làm nữa cơ, bởi vậy nên khi thấy cô, tôi đã khăng khăng nhất định phải lấy cho được vì tôi nhìn vào cách hành xử, tôi thấy cô là người cùng hệ tư duy với tôi….khá cá tính đấy.
Tôi suy nghĩ một hồi, cúi đầu thu dọn đống tài liệu mà mình vừa đánh rơi ban nãy rồi đặt ngay ngắn lên bàn, tròn mắt nhìn Tùng khảng khái trả lời…
1 câu trả lời mà thiết nghĩ, cả đời tôi chẳng thể nào quên !!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!