Thế Giới Của Anh - Phần 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1630


Thế Giới Của Anh


Phần 15


Trời bỗng nổi sấm chớp…cơn mưa như đang kéo tới cùng những cơn gió lạnh…
Lương ngồi trên xe anh ta suy nghĩ về Phương…tay xã hội đen bên cạnh hỏi han
-Lần này nếu cô ấy bỏ trốn thì sao?
-Cô ta sẽ k dám đâu,cô ta rất lo cho bố cô ta thế nên điểm yếu của cô ta tao nắm trong bàn tay…chỉ là …chỉ là tao sợ kẻ đeo kính cận đó hắn có thế lực nào đó,nếu như hắn bảo vệ cô ta thì đang làm khó cho tao rồi…
-Khu mà hắn ở đều là của nhà bọn đại gia và có quyền thế …
-Chính vì thế giờ chỉ còn cách đối diện thôi…
-Anh yêu con bé đó đến vậy à…thiếu gì đàn bà hả anh…
Lương mỉm cười “ Mày làm sao có thể hiểu được”…
Cơn mưa ào ào xuống…Quân sau khi giải quyết xong công việc đi xuống nhà,anh ta thấy Phương đang đứng nhìn trời mưa…con mèo kêu meo meo dưới chân Phương…Quân đi ra từ sau lưng Phương…anh ta chống tay lên tấm kính …
Tôi thấy bóng anh ta ở trong gương …định quay lại thì thấy anh ta đã áp sát tôi từ sau,k biết anh ta có để ý không nhưng giữa nam và nữ nên có khoảng cách…tôi thấy ngại vì điều này…
Quân nhìn ra bên ngoài “ Nhìn gì mà say xưa vậy”
-Cháu nhìn trời mưa thôi…Chú đừng lùi ra được không ạ
Quân lúc này mới để ý,anh ta lùi lại…Phương đỏ mặt đi ra bếp xào lại đồ ăn…
Quân châm thuốc hút đứng bên ngoài cửa,ánh đèn xe dừng lại trước cửa nhà anh ta…Quân vẫn ung dung ngồi hút thuốc…
Lương bước xuống cùng hai tay xã hội đen…đứng bên ngoài nhấn chuông thì thấy Quân đang ngồi hút thuốc…Lương mỉm cười
-Em chào anh ,anh còn nhớ em không ạ
Quân bỏ thuốc ra khỏi miệng rồi cười nhẹ…
-Ai vậy nhỉ…
-Em là bạn trai của Phương lần trước có gặp anh ở quán nướng ,anh đã quên nhanh vậy rồi ạ
-Tôi k có thói quen nhớ gương mặt những người lạ…
Quân đứng dậy ấn cửa…cánh cửa kéo sang ngang…gương mặt của cả hai nhìn nhau đều tỏ vẻ rất cao ngạo…
-Giờ anh nhận ra chưa
-Ồ …hình như tôi nhớ ra rồi,cậu vào đi
Quân nhìn hai tay xã hội đen,Lương quay lại nhìn họ “ Chờ tôi ngoài này”
Bước vào bên trong,Phương vẫn đang nấu đồ ăn,vừa nấu vừa nói chuyện với con mèo mà k để ý Lương đang ở đây…
Quân nói tiếng lớn
-Phương ơi ra xem ai này…
-Dạ…
Phương quay ra nhìn thấy Lương,cô giật mình lo sợ …
-Anh tới đây làm gì,tránh xa tôi ra…cút đi …
Phương hét lên khiến Lương thấy ngại với Quân…anh ta vội lừ lừ nhìn Phương
-Cãi nhau thôi mà em đã thế này rồi,chúng ta về thôi…
Phương nhìn Quân lắc đầu ý sợ hãi và không muốn…Lương nhìn rõ thấy ánh mắt Phương đang nhìn Quân …
Quân cười nhẹ “ Lấy nước mời khách nào ,cậu cứ ngồi ghế đây”
Lương rất đon đả ngồi ghế,anh ta nhìn thấy ảnh của Quân trên tường mặc trang phục công an…anh ta lúc này thấy hơi lo lắng…
Phương bê nước ra Quân lấy từ tay Phương rồi đặt lên bàn…Phương đứng nép sau Quân vẻ sợ sệt…
Quân cười nhẹ
-Uống ly nước đi,tôi có nghe Phương nói chuyện của hai người…Tôi thì thấy cái gì cũng hãy để nó tự nhiên và ít nhất là tự nguyện…Phương có nói cậu hiểu lầm chuyện giữa chúng tôi…Tôi coi Phương như cháu gái nên k có chuyện linh tinh như cậu nghĩ,Phương hiện đang làm việc cho nhà tôi để trả nợ …
-Nợ bao nhiêu em sẽ trả thay cho Phương
-K phải nợ tiền bạc mà nợ ân tình …thế nên k ai có thể trả thay cả…chuyện yêu đương của cả hai tôi k muốn xen vào nhưng nếu là người đàn ông thì tôi khuyên cậu một câu “ Khi họ đã k thích mình thì không nên cố “
-Phương,em nói vs anh ấy là không thích anh à,vậy sao em còn nhận lời làm ngy anh…
Phương nhìn thẳng vào Lương
-Sau khi tôi nhận ra kiểu bệnh hoạn của anh thì tôi k muốn tiếp tục mối quan hệ,tôi muốn chia tay thì tại sao anh cứ cố níu kéo,còn giam giữ ép buộc tôi…
Quân nhìn Phương “ Đủ rồi cháu đi nấu cơm đi”
Phương quay đi Lương nắm chặt tay
-Phương nói k muốn kiện cậu nên tôi đã theo ý kiến và tôn trọng con bé,nó vẫn giữ lại cho cậu một chút tự trọng,vì thế hãy dừng lại khi còn có thể…
-Anh có dám chắc,anh k có ý gì với con bé không?
-Tôi có nghĩa vụ phải trả lời cậu không ( Quân cười) nhưng k sao tôi có thể trả lời cậu rằng tôi chưa bao giờ có tình cảm gì với Phương,tôi coi con bé như đứa cháu gái k hơn k kém…và tôi sẵn sàng bảo vệ cháu mình nếu nó bị xâm hại lần nữa…
-Em hiểu rồi…em xin phép
-Ok …
Lương đứng dậy…anh ta thấy Phương không quay ra nhìn anh ta một chút nào…anh ta có nói nhỏ ra phía Phương “Anh sẽ không bỏ cuộc,sẽ có ngày em phải cầu xin để được ở bên anh”…
Phương rơi nước mắt quay mặt đi gằn giọng “ K bao giờ đâu,tôi ghê tởm anh”…
Lương quay đi…ra bên ngoài hai tên xã hội đen ngồi đần người trong xe…Lương đi ra chúng vội ton hót…
-anh à em hỏi bảo vệ nói nhà này của giám đốc công an thành phố,anh em mình nên rút lui thôi anh…
-Cô ta có người chống lưng vững thật rồi ,tao cũng đoán đoán hắn có chức quyền nhưng k nghĩ trẻ mà đã leo cao thế rồi…Về thôi
-Vậy bỏ cuộc hả anh
-Về rồi tính tiếp…bây giờ tao chưa nghĩ được gì cả!
Quân thấy xe Lương rời đi…anh ta đi rửa tay rồi ra bàn ăn…Phương lom dom nói thều thào
-Vậy là anh ta bỏ cuộc rồi đúng k ạ
-Ai biết được,mà nói to lên có ai đâu sao nói bé thế…
-Cháu muốn trở về cuộc sống bình thường quá rồi…mai cháu sẽ phải đi tìm nhà…
-Tạm thời ở đây đi
-Thôi cháu k ở đâu
-Ở ngoài nếu hắn bắt tôi k chịu trách nhiệm nhé
-Cháu nghĩ anh ta sẽ k dám đâu
-Vì sao
-Vì có chú rồi,cháu gái giám đốc công an mà lại…hì hì…
Quân gượng gạo k nói câu gì…
Tại quán rượu,Lương ngồi buồn bã một mình đến say mềm người…một cô gái đến gần anh ta nói ghé vào tai
-Anh ơi sao anh buồn thế…để đêm nay em phục vụ anh nhé!
Thầy Lương trong cơn say ở quán rượu với tay níu cổ cô gái,anh ta hôn lên môi cô gái đó
-Phương em không yêu anh à…
-Em là Lan mà Phương là ai
-Vậy tại sao em lại đến ở cùng hắn,anh có thể cho em nhiều tiền mà Phương …anh nhất định không bao giờ để em thoát khỏi tay anh,anh thề đấy…
-Anh thất tình à
Lương bật cười cầm ly rượu chỉ trỏ vào mặt cô gái
-Em sao cứ phải làm anh buồn thì em mới vui đúng không,nó chỉ hơn anh là có quyền thôi còn anh đảm bảo nó k thể hơn anh được,nó còn lâu mới coi em là cháu,chẳng có thằng đàn ông nào lại không rung rinh trước một cô gái mới lớn như em …
-Trời ạ anh nói gì đó…có đi không là em đi này…
-Có chứ anh yêu em mà…
Lương kéo cô gái vào nhà vệ sinh…anh ta tóm tóc và quan hệ từ phía sau…vén váy cô ta lên anh ta không làm tình mà đưa thẳng dương vật vào trong…cô gái hét lên
-Trời sao anh vào luôn vậy…
Lương cứ tóm tóc cô ta giật ra sau
-Em có dám đi nữa không,anh hỏi em có dám đi nữa không
-Buông tôi ra,anh bạo lực quá…có ai không cứu tôi với
-Cứu à
Lương một tay bịt miệng cô ta rồi dập liên tục như kẻ điên …” Sao nào gọi nó đến cứu đi,gọi thằng giám đốc của em đến đi”…
Quân đang ngồi xem đá bóng thì thấy Phương hét ở trên phòng…” Ôi mẹ ơi”
Anh ta vội chạy lên thì thấy dưới sàn hất văng đầy ảnh của nạn nhân bị hiếp giết trong tập hồ sơ bị văng xuống sàn…
-Có chuyện gì
Phương ôm mặt sợ nép vào cánh cửa …Quân nhặt những bức ảnh lên
-Cháu sợ quá,cháu đang lau bàn của chú thì cái này rơi xuống
-Có gì mà sợ đó là ảnh thôi
-Thôi cháu nhát lắm chú cất đi …
Phương sợ hổn hển…cô nhìn Quân đang cất vào tập hồ sơ và nghĩ “hoá ra đêm nào anh ta cũng một mình xem nhưng hồ sơ này ,anh ta k sợ nhưng sao mình lại thấy thương cho anh ta”…
-Trên đời này những người đã chết k đáng sợ bằng người đang sống hãy nhớ đấy…
Câu nói của anh ta là ý gì…tôi gãi đầu rồi đi xuống dưới nhà ngồi nhìn trời mưa ,tôi nhớ bố của tôi ,nhớ những ngày vô lo vô nghĩ ,mình sẽ chẳng bao giờ yêu nữa…đó là cách tốt nhất để có một cuộc sống bình yên…
Đêm hôm đó Phương nằm dưới ghế sofa dưới nhà với hai chú mèo…Quân ngồi làm việc trên phòng đến 4h sáng…anh ta đi xuống thấy Phương ngủ say,trời trở lạnh Quân kéo chăn lên đắp cho Phương rồi cười nhẹ…
Hôm sau tôi quyết định rời khỏi nhà của Quân,tôi gọi cho Hoa và kể hết cho Hoa nghe về moi chuyện
-Tao xin lỗi đã k đi tìm mày,vì máy vẫn mở và vẫn nhắn tin trả lời lại nên tao cứ nghĩ mày về quê
-Hắn cầm máy tao đấy,còn nhắn cho chị gái và bố tao như bình thường,tao vừa gọi về nhà k dám nói gì,tao bảo mất máy,giờ đang chẳng có máy mà dùng
-Thế tìm được phòng nào chưa,tao lo quá thằng cha Lương mày sao trốn dc còn làm chủ nhiệm lớp mình mà…
-Tao k trốn mà tao sẽ đối diện,nếu hắn bắt tao hắn sẽ phải trả giá
-Có ông kia bảo kê rồi k dám đâu,mà ông kia coi mày như cháu thật à
-ừ k có ý gì với tao đâu,với lại có người yêu rồi nên tao cũng tránh tiếp xúc nhiều.Tao đã để lại giấy rồi,thời hạn làm việc ở đó đã hết,quay trở lại cuộc sống bình thường thôi…
-Là k làm ở đó nữa à
-Ừ đổi số cũng tốt,đỡ phải liên hệ với ai…
Quân ngủ dậy cầm tờ giấy trên bàn Phương ghi lại “ Cám ơn chú đã giúp cháu,k biết lấy gì báo đáp chỉ biết gửi lời cám ơn đến chú một cách chân thành nhất,hôm nay cũng là ngày cuối cháu làm việc ở đây,chúc chú nhiều sức khoẻ nhé”…
Quân cầm tờ giấy nhìn ra bên ngoài thở dài…
2 tháng sau…
Tôi đã thuê được phòng trọ mới gần trường,chủ nhiệm của tôi đã thay,thầy Lương xin nghỉ ốm ,từ sau hôm đó dù là Lương hay Quân tôi đều chưa gặp lại ai…Cuộc sống toàn màu hồng của cô sinh viên trẻ như tôi đã được trở lại quỹ đạo bình thường,tôi xin được làm nhân viên một nhà hàng đồ tây trên phố cổ vào buổi tối…
Bố vẫn gọi lên nhắc tôi
-Ăn uống đầy đủ vào đấy,cuối tuần có về k
-Con không,để cuối tháng con về bố ạ
-Cái Hạnh đòi xây nhà,bố thì k muốn xây
-Chị đang làm ăn tốt bố cứ để chị làm,nhà mình cũng xuống cấp rồi bố ngủ mà nước giột trên mái ướt giường,chị gọi cho con r
-Thì sửa lại là xong,đang ở cấp bốn quen mà bảo ở nhà tầng bố k quen…
-Thôi cái này bố bàn vs chị đi,con sao cũng được…con phải đi làm rồi bye bố
Phương đi ra khỏi ngõ,chiếc xe đen đằng sau đi theo,trên xe Lương lái đi cứ nhìn Phương đầy vẻ luyến tiếc…” Anh nhớ em ,rất nhớ em “…
Chú Định ở nhà thấy tivi cảnh báo
“ Gần đây có một kẻ bệnh hoạn chuyên bắt cóc và hiếp các nữ sinh,nhiều em đã bị hắn giết sau khi cưỡng bức,hiện công an đang truy tìm hung thủ gắt gao,đề nghị các bạn nữ không ra đường sau 9h tối”…
-Ghê vậy cơ à,Hạnh nhắn cho em bảo nó cẩn thận cho bố
-Ui dào bố cứ lo xa ,thành phố thiếu gì con gái k đến lượt nó bắt cái Phương đâu
-Ăn nói tào lao,biết thế nào được cứ nhắn nó cẩn thận,làm gì thì làm về trước 9h,đang căng lắm rồi 6 đứa chết rồi đấy
-Vâng…
Tại phòng họp công an thành phố…
Quân đau đầu khi các đệ cứng tranh luận về các giả thuyết về tên bệnh hoạn đang giết nữ sinh…
Tùng khẳng khái :
-Tôi tin hắn có nghiện ma tuý,hiện trường vụ án cho thấy hắn có sử dụng ma tuý rồi mới sát hại nạn nhân
Hằng thì phủ nhận
-Có thể là một màn kịch,hắn chơi ma tuý k thể khôn ranh đến mức đánh lừa chúng ta nhiều lần đến thế được
Quân quát: Thôi im cả đi,đây là đang cãi nhau hay đang họp vậy…giải tán,tối nay gửi giả thuyết của các cô cậu về cho tôi…
Điện thoại lại reo lên trên bàn …Tùng sau khi nghe máy thở dài
-Hắn lại ra tay,lần này là một nhà hoang đường X…
Quân cùng Hằng và Tùng ngay lập tức có mặt tại hiện trường…Hằng suýt nôn vì nhìn thấy trên người cô gái bị hắn đâm lòi ruột…
Quân ngồi cạnh xác chết và nhìn xung quanh…anh ta vuốt mắt cho cô gái trẻ…rồi thở dài…
-Nhất định tao sẽ tóm được mày…
Tại Bộ Công An…
Bộ trưởng Đoàn Hậu nói với đệ cứng trong phòng họp
-Lần này kẻ giết người đang làm lòng dân hoang mang,hắn có vẻ rất xảo trá và tinh vi
-Vụ này cậu Quân đang làm,tôi tin là cậu ấy sẽ làm tốt,cậu Quân chưa bao giờ khiến chúng ta thất vọng,là một giám đốc nhưng luôn sát cánh bên đồng đội điều tra và bắt thủ phạm
-Tính nó là như vậy đấy,thế nên trẻ vậy nó đã lập nhiều chiến công và mới ngồi vào được vị trí đó chứ k hề có tác động gì từ tôi cả
-Chúng tôi hiểu mà sếp,cậu Quân có tài …là người rất khẳng khái…đúng là hổ phụ sinh hổ tử…
Bố Quân cười rất tự hào về con trai…
Tối hôm đó sau khi tan làm là 9 rưỡi,tôi dắt chiếc xe đạp ra khỏi nhà hàng,đến đoạn phố vắng tôi cứ có cảm giác ai đang đi theo,tôi liền khựng lại quay lại nhìn chiếc xe đen phía sau
-Ai đấy,sao cứ đi theo tôi vậy…
Lương bước xuống xe Phương quay mặt đi đạp xe thật nhanh “ Chết tiệt sao hắn vẫn cứ bám theo mình vậy”
Lương phóng xe lên ngang cùng Phương…” Bây giờ có mấy kẻ bệnh hoạn giết nữ sinh ,anh k yên tâm nên đi theo em thôi”
-anh mới là kẻ bệnh hoạn đáng sợ nhất ý…tránh xa tôi ra…
Phương đạp xe rất nhanh về phòng trọ…
Về đến nhà cô thở dài Hoa từ sau hù oà
-Ú oà…
-Giật cả mình,về muộn ít thôi bây giờ đang căng đấy,mấy vụ rồi…bọn nó bh giết người luôn đấy
-Tao đi với lão cường chúng nó có mà dám
-K chủ quan được đâu…thôi tao đi học ù cái đây vừa gặp lão Lương sợ dã man
-Lão ý làm gì mày
-K làm gì cả,chỉ đi sau tao thôi…
-Chắc vẫn kết mày
-Kết tao cũng sợ chảy cả nước mắt rồi …học đây
Hình ảnh Quân đang làm việc mải mê và bên này Phương vừa cắn bánh mỳ vừa học bài bên kia…cả hai lao vào cuộc sống thường ngày…
Hôm sau khi tôi đi làm tôi gặp Trâm cô gái đến nhà Quân ngày trước đi cùng một người đàn ông đến ăn tại nhà hàng…thấy tôi cô ta cười nhẹ
-Chào em,nhận ra chị k?
-Em có chứ chị là bạn gái chú Quân…
Trâm ngại ngùng rồi cười nhẹ vs người đàn ông đi cùng khi anh ta là người nước ngoài nên chắc k hiểu Tiếng Việt…
-Em k làm nhà anh ấy nữa hả
-Dạ em không,chú ấy chỉ thuê một tháng thôi ạ
-Anh ấy đá chị rồi,anh ta là kẻ trăng hoa chỉ quen ai rồi ngủ với họ xong đá đít…chị cũng k ngoại lệ…anh ta là kẻ đểu cáng e ạ,có tiền có quyền nên chị chẳng thể làm gì khác được…!
-Vậy ạ ( cười nhạt) vậy em xin phép …
Tôi thầm nghĩ hoá ra ông chú đó lại là kẻ sở khanh đểu cáng như vậy…chị đó đẹp vậy mà đá ,dã man thật…
Phương rời khỏi nhà hàng sau ca làm việc,chị quản lý nói “ Ngta có bạn trai đèo về an toàn sao em của chị lại đơn côi thế này ,nguy hiểm đấy”
-Vì đơn giản đúng là em đang cô đơn c ạ …( cười)
-đi cẩn thận đang có kẻ biến thái giết người hàng loạt đấy
-Vâng em chỉ đi những chỗ đông thôi c yên tâm…
Quân ngồi trong phòng làm việc để ý thấy các điểm chung của những cô gái bị giết,đều tóc dài đen k nhuộm,k ai mặc váy tất cả đều mặc quần áo,đều là những cô gái đi làm thêm …tất cả đều là sinh viên…
Quân chợt nghĩ ngay tới Phương…anh ta lo lắng đến thần người…” Tóc dài k nhuộm”
Phương vừa đi ra khỏi nhà hàng,phía sau một kẻ đi chiếc xe máy đã cũ đang bám sát phía sau Phương…
– [ ]

Yêu thích: 5 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN