Bông Hoa Đẹp Nhất - Phần 3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
932


Bông Hoa Đẹp Nhất


Phần 3


Giây phút đối diện nhau đó Hương không hề nhận ra kẻ đối diện cô lại là một người cực kì cực kì nguy hiểm.

-Ok tôi thấy mặt rồi ,tôi sẽ ứng ba triệu sáng mai hãy mang tiền tới

-Dạ vâng,cám ơn bác sỹ anh tốt quá …

Sơn quay đi cười nhạt…Hương gọi về cho ông ngoại báo tình hình như vậy

-Cháu về lấy tiền đi gì chứ chuyện giúp người thì sẽ tốt cho tất cả ,không đi đâu mà thiệt…

-Dạ ông cháu về luôn đây ạ

Hương quay lại đắp chăn cho bà cụ khi thấy bà ngủ ngon giấc…

Tên áo trắng sau khi ngồi ở bến xe buýt suy nghĩ,anh ta nghĩ lại chuyện cây bút nhét vào túi của Hương rồi vò đầu “ Mình lại kéo theo người liên luỵ rồi,giờ mình tìm tới con bé đó thì tất cả cũng sẽ chết hết”

Hắn rút máy gọi điện cho vợ rồi nhìn xung quanh…

-Em à

-Mình à,mình đang ở đâu vậy,họ bao vây quanh nhà mình rồi em k thể bế con đi được

-Được rồi cứ bình tĩnh ,anh xin lỗi vì đã làm em khổ ( anh ta bật khóc)

-Anh sao thế,em không có khổ em ổn mà

-Anh biết mặt hắn nên sẽ không sống được lâu đâu nên anh chỉ muốn tốt cho mẹ con em…anh giờ chỉ muốn mẹ con em bình an là anh chết cũng nhắm mắt

-Không đâu anh làm cho anh ta lâu như vậy rồi,anh ta sẽ k nỡ ra tay với anh đâu

-Anh đã phản bội thế nên kết cục của kẻ phản bội sẽ chỉ là chết,chiếc bút mà anh đang giữ rất quan trọng với hắn.Em phải mạnh mẽ nhé…

-Em tin anh làm được,anh sẽ k sao đâu ,dạ quỷ ông ta sẽ tha cho anh mà…( dạ quỷ là biệt danh
người cầm đầu) em tin là ông ta lớn tuổi rồi sẽ biết ai đang làm lâu dài cho mình…

-Hắn còn rất trẻ …bao năm qua anh đã giấu em…điều tối kị trong băng đảng là kẻ nào thấy mặt dạ quỷ đều phải chết…và anh đã vô tình thấy anh ta…anh đã sai rồi

-Nghe này hãy bình tĩnh lại nghe em nói này,đừng giao thứ hắn muốn nếu k anh chết chắc

-hắn cho anh 12 tiếng để mang về nếu không sẽ giết em…giao ra cũng chết mà không giao cũng chết…

-Anh chỉ cần nói với anh Toàn ,chẳng phải anh Toàn là người thân cận sao,anh ấy sẽ nói đỡ cho anh…

-Em nghỉ đi anh sẽ lo mọi chuyện…

Anh ta cúp máy rồi gọi cho Hương,máy Hương đổ chuông thì sập nguồn…cô vừa từ nhà đến viện…tay cầm ba triệu ,cô nói với y tá…

-Chị ơi em đóng tiền viện cho cụ ạ

-Bác sỹ sơn nói để anh ấy đóng rồi

-Dạ thôi em đủ tiền rồi ạ chị nộp cho em với…

-Vậy đưa tiền cho chị,kí vào giấy này

Hương mở túi thấy bút cô hồn nhiên bỏ ra kí…nét bút rất đẹp Hương nhận ra “ Bút máy xịn này ở đâu ra nhỉ,cái Hoà nó đang dùng bút bi mà”

Hương gãi đầu không hiểu ,cô ngồi ở ngoài hiên nhìn vào thấy cụ vẫn đang ngủ…

Đến tầm 4h sáng,Sơn sau ca phẫu thuật đi ra,Toàn đứng bên ngoài chờ sẵn…

-Hắn vẫn ngồi ở bến xe buýt không di chuyển

Sơn bỏ khẩu trang xuống rồi rửa tay và nhìn vào gương cười

-Con chuột nó biết con mèo đang chờ nó quay về nên đang suy nghĩ là có nên mang con chuột khác về cho con mèo không?

-Ý sếp là hắn đã đưa cây bút đó cho người khác

-Chắc chắn…rồi hôm nay sẽ xong thôi…

-Sếp…Trung nó chỉ vô tình thấy mặt anh thôi nó k hề cố tình…tôi tin chắc nó chưa nói với ai cả…

-Có trách hãy trách nó dám phản bội tao…kèm theo việc nó thấy mặt tao thì nó chắc chắn k thể sống…

Sơn ném chiếc rẻ lau tay xuống giỏ …đi xuống thang máy mở ra…Sơn thấy Hương bịt khẩu trang ngủ ngoặt nghẹo ở cửa phòng bệnh…tay cô đập muỗi…miệng lầm bầm

“ Sao lại lắm muỗi thế nhỉ,hút tao hơi nhiều máu rồi đấy”

Sơn nhìn lừ lừ rồi y tá đi ra đon đả…

-Anh ơi ngày mai trưởng khoa báo là nhà có việc nên bảo anh trực hộ thêm nửa ca ạ

-Ok …

Sơn chỉ nói vậy rồi quay đi…hai y tá cứ suýt xoa …

-Eo ôi phó khoa của bọn mình oách ghê

-Chuyện giáo sư tiến sỹ trẻ nhất viện,trưởng khoa còn kém xa …

-Suỵt nói bé thôi ,nhưng mà thấy ông phó khoa này cứ như cục gạch ý,chả ai biết gia đình hay gia thế như nào luôn

-Nghe nói giám đốc bệnh viện gọi anh ta về mà,chắc chỉ có giám đốc mới biết gia đình nhà anh Sơn phó khoa thôi…

Hương nhổm dậy nhắc” Này hai chị ơi,hai chị nói bé được không ạ,trời vẫn chưa sáng hắn mà các chị nói to quá ạ”…

Hai cô y tá lườm nhẹ Hương…Hương quay vào trong lầm bầm “ Sớm này ra đã buôn chuyện rồi mệt”…

Đến sáng …Hương mua cháo cho bà cụ…bà vừa ăn vừa khóc

-Cháu à,bà cám ơn cháu nhiều,bà thật ra nhớ số của con bà nhưng bà giận chúng nó…giờ bà đọc cho cháu gọi nhé,rồi tiền viện cháu đóng hết bao nhiêu bảo bà nhé

-Dạ vâng để cháu gọi

Hương rút máy ra thấy hết pin…cô vội đi ra căng tin bệnh viện xin sạc nhờ và không quên làm cốc mỳ cho thêm thịt bò khô…

Thấy xung quanh đã chật chỗ…đúng chỗ Sơn đang ngồi uống cafe thì rộng nên cô định ra ngồi thì cô quét dọn cản

-Cháu đừng ra đó,chỗ đó chỉ các sếp ở viện ngồi thôi…

-Không sao đâu cô cháu chỉ ăn hai phút là xong…

-Nhưng mà

Hương đi ra chào hỏi

-Chào anh hôm qua tôi đã đóng viện phí rồi ạ

Sơn ngẩng lên nhìn…Hương mỉm cười tay cầm cốc mỳ

-Ừm vậy tốt rồi …

-Tôi ngồi đây được chứ

-Cứ tự nhiên

-Thấy cô bên kia nói chỗ này dành cho các sếp nên tôi ái ngại quá…( H nói đểu)…

Sơn nhếch môi cười nhạt…anh ta thấy Hương ăn cốc mỳ gói ngon lành còn húp sạch nước…

-Tuổi này đáng lẽ nên tới trường

-Vâng nhưng không phải ai cũng có điều kiện tới trường đâu ạ…nói chung những người có tiền làm gì cũng dễ dàng…

-Nếu bỏ cuộc vậy thì chỉ nên đi học cho biết chữ đỡ tốn tiền của bố mẹ…

Sơn đứng dậy Hương cúi đầu mắt đỏ lên ,cô là đứa trẻ mất cha mẹ sớm nên cảm thấy tủi thân…

“ Mình là đứa trẻ không cha ,không mẹ”…

Sau khi tôi liên hệ được với người nhà cụ,họ tới khóc lóc và cám ơn tôi…

-Mẹ làm chúng con lo quá…

-Hai đứa có cháu nội ngoại rồi mà cứ cãi nhau,làm mẹ buồn lắm biết không…Mau cám ơn cháu gái tốt bụng kia đi,cám ơn cháu tốt thật sự,mong cháu gặp nhiều may mắn trên đường đời…

-Dạ mong bà luôn khoẻ mạnh ạ…

Hương tạm biệt bà cụ đi trên con đường đầy nắng…cô hít một hơi thật sâu rồi trở về xóm trọ…ông ngoại đã đi làm…cô em gái cũng đã đi học,chỉ còn mình tôi chị sinh viên hàng xóm tên Lụa

-Ơ Hương nay k đi làm à

-Dạ không em về ngủ chị ạ…hôm qua em ở viện cả đêm k ngủ được …chị đi đâu mà xinh thế

-Chị á,đi làm em ạ,hôm nay thứ bẩy được nghỉ chị tranh thủ đi làm…

-Vâng

Tôi nhìn dáng vẻ chị Lụa mặc chiếc váy cũn cỡn…đi guốc cao và trang điểm rất đậm,xóm trọ tôi toàn lao động chỉ có mỗi chị ấy là sinh viên…

Điện thoại của Hương reo trên bàn…cô vừa tắm xong đi ra vừa lau đầu

-Alo ạ

-Chào cô tôi là người đêm qua cô đưa vào viện cấp cứu đây

-À vâng anh khoẻ không,có chuyện gì ạ

-Hôm qua tôi có để trong túi của cô một cây bút máy…tại cây bút đó là kỉ niệm của vợ,tôi sợ bị rơi nên đút vào túi cô lúc xuống quên không lấy lại,cô có thể cho tôi xin lại không?

-Cây bút máy màu đỏ đúng k ạ

-Phải đúng nó rồi…

-Thảo nào tôi đang bảo không biết cây bút của ai

-Cô cho địa chỉ đi tôi qua lấy …

-Dạ hẻm 34/7/69 phố P

-Ok tôi qua ngay…cám ơn nhiều nhé…

Tại căn nhà cổ ven sông …Một bản nhạc du dương của một nghệ sỹ piano cất lên…người phụ nữ trong trang phục nhật bản rót trà vào ly cho người đàn ông đeo mặt nạ hình con quỷ
đang nhìn ra bờ sông…

-Ngài có tâm sự,có thể nói cho Naomi nghe không?

-Cô nghĩ sao về bản nhạc này

-Nghệ sỹ piano hôm nay có vẻ đánh k dc hay cho lắm

-Tôi đang hỏi cô nghĩ gì về bản nhạc này…

-rất hay ạ …bản giao hưởng số 4 mà ngài thích nghe…

-Hắn làm hỏng cả bản nhạc khi đánh sai nốt ở phút thứ 8 và phút 13 …

Naomi cô gái Nhật cười gượng…

-Cái này …

-Chặt tay nó đi …

Bên ngoài có người hô vâng…Naomi tái xanh mặt run lên …dạ quỷ quay ra nhìn “ Sao vậy cô k định thẩm trà cùng tôi à”

-Dạ có có ạ…Naomi xin lỗi vì lãng ý…

Tôi ra đầu ngõ thì anh ta lại nói

-Anh có thể nhờ em cầm cây bút đó tới chỗ vợ anh đưa được không,tại anh k về kịp

-Vậy anh cho địa chỉ đi ạ…

-Ok anh nhắn tin cho tôi địa chỉ đi tôi mang qua…

Người đàn ông cúp máy anh ta gọi cho Toàn…

-Tôi sẽ cho người mang bút máy tới

-Mày chán sống rồi để người khác sống với chứ Trung…( Toàn cười)

-Nói với hắn muốn lấy cây bút hãy tới nhà tôi lấy…trực tiếp hắn lấy vợ tôi sẽ đưa…

-Rồi mày muốn vợ con mày chết sớm hơn đúng k,mày bắt sếp trực tiếp đi lấy

-Tao chẳng còn gì cả,tao k sợ gì nữa,tao cá cược vào ván cờ cuối này…

-Ồ mày có trò gì à…đừng dở trò và tao chúc mày lên thiên đường may mắn…

Trung cúp máy…anh ta gọi cho vợ…

-Em à sẽ có cô gái mang bút máy tới,em hãy giữ chân cô ta hắn sẽ tới

-Cô ấy là ai

-Anh thấy cô ta nói chuyện với hắn ở căn tin bệnh viện,đúng là ý trời …hắn rất ít khi nói chuyện với đàn bà ngoại trừ Naomi cô gái Nhật mà hắn nuôi từ bé…vậy mà anh thấy hắn nói chuyện với cô gái đó…Thật may mắn anh quay lại viện để kiểm tra lại vết đâm khi thấy ra nhiều máu,ông trời đang giúp chúng ta…

-Anh điên rồi hắn giết cả cô bé đó,anh sao có thể lôi người vô tội vào được

-Chúng ta k còn cách nào khác phải đánh cược…

-Anh biết hắn là một con quỷ đội lốt người mà

-Thằng khốn làm bác sỹ cứu người nhưng thật sự lại là một tay xã hội đen khét tiếng…hắn thật sự có quá nhiều mặt…một kẻ bí ẩn đến khó hiểu

-Em đã bế con sang bà gửi rồi nên nếu hôm nay chúng ta không thể sống,em nguyện chết cùng ngày với anh…

Người vợ cúp máy cả hai rơi nước mắt…

Em gái Hương đi về thấy chị đang thay quần áo…đi qua chiếc túi trên bàn rơi xuống đất,Hoà nhặt lên rồi thấy trong góc có cây bút đẹp,cô bé thích thú cất vào hộp bút…

Hương đi ra đeo túi lên vài rồi véo má em

-chị đi đây

-Hôm qua chị đã đi cả đêm rồi nay lại đi ạ

-Chị đi rồi về ngay,cũng díp hết cả mắt lên rồi đây…chị đi nhá…uống trà sữa không

-Em có cho em khoai môn nhé

-Ok…

Hương đến cửa một căn biệt thự to rồi bấm chuông…một người phụ nữ đi ra mở cửa

-Chào em

-Chị là vợ cái anh…

-Anh ấy tên Trung ,em vào đi cho chị mời em ly nước cám ơn em về chuyện hôm qua

-Dạ vâng…

Hương bước vào căn nhà của người giàu có ảnh cưới to treo giữa nhà…ly nước cam đặt lên bàn

-Em uống đi…chị mới có một cháu 8 tháng…nhưng có lẽ anh chị sẽ chẳng thể ở bên cháu được nữa

Nói đến đây chị khóc…

-Chị sao vậy…

Chuông cửa reo lên người phụ nữ giật mình tay chân run lên…đến nỗi chuông cửa cứ vang lên nhưng chị ấy cứ cúi gằm run lẩy bẩy…

-Đến rồi hắn đến rồi…

-Chị có cần em ra mở cửa hộ không,em thấy chị không khoẻ

-Phiền em…xin lỗi em

-Ôi có gì đâu mà xin lỗi em …

Hương đứng dậy mở cửa…từ bên ngoài hai người đàn ông xăm đến kín cả lên mặt rất dị đứng hai bên…ở giữa một người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi đen quần âu tay anh ta đang chắp ra sau quay lưng về phía tôi…đến khi anh ta quay lại…tôi thấy kì lạ khi hắn đeo chiếc mặt nạ hình con quỷ dữ…gì kì vậy nay đã đến trung thu đâu nhỉ…?

Yêu thích: 5 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN