Trở lại tuổi 17: Trở về quá khứ thay đổi hiện tại
Chương 3: Thực tại thay đổi 2
Ồ, chào các bạn nhé! Chúng ta lại gặp lại nhau, là tôi, Ân đây. Hiện giờ tôi đang ở trong một hoàn cảnh khá là bối rối, thằng Khôi( lúc này đã trở thành bụi đời Chợ Lớn) nó dẫn theo một đám quân lính là đệ tử của nó đến phòng khách sạn để xiên que tôi, tình hình hiện tại đang rất là tình hình, tôi chỉ biết nằm trệ sàn ú a ú ớ, trong khi Nhàn thì dùng tấm mền che thân…
“Đm mày, sao mày dám ngủ với vợ tao???”
“Ô…Ông hiểu nhầm rồi!”
“Nhầm này!”
Hắn bồi 1 cú đá như trời giáng vào mặt tôi, cú đá của nó làm tôi bay mất mấy cái răng, phen này sắp chầu ông bà thật sự, tôi nhanh chóng bỏ chạy về phía cửa sổ, tên Khôi phóng con dao phóng lợn xuyên qua vai tôi, tôi rơi từ ra ngoài từ tầng 30, ngay khoảnh khắc đó, mọi thứ lại trở về lớp học, lại đúng cái lúc tôi vừa bị cô mắng xong.
“Mày lẩm nhẩm cái gì thế?”
Tôi quay lại, lại là thằng Khôi, cái gì thế này? Vòng lặp thời gian à? Tôi cứ tưởng lúc đó mình còn cái nịt rồi chứ, dường như thần linh đang muốn tôi sửa chữa cái gì đó ở đây. Giờ thì tôi thật sự tin là có quay ngược thời gian, đi về quá khứ, tương lai các kiểu, hít một hơi bình tĩnh, tôi trả lời:
“À, tôi bình thường thôi, không có gì ông.”
Nhân dịp còn đang hỏi thăm “Bình thường” với nó, tôi nhanh chóng hỏi mối quan hệ của nó với thằng Đ:
“À, ông biết Đ không? Nó ở khu X, đường Y ấy?”
“À thằng Đ à? Nó là bạn của em họ tao, gia đình tụi tao có quen biết, nên thỉnh thoảng t cũng rủ nó đi nhậu”
Ra là vậy, xem ra chuyện với thằng Khôi đã xong, mọi thứ đi theo đúng dòng thời gian, còn lại là nhỏ Nhàn, tôi lén nhìn nhỏ, nhỏ đang nói chuyện với đám ngồi ở giữa. Mọi chuyện vẫn đang rất bình thường, vậy thì tôi có thể trở về dòng thời gian bình thường của mình…
Quái thật.. Đã hơn 1 giờ đồng hồ…
Nếu như dòng dòng thời gian đã về đúng điểm của nó, vậy tại sao tôi vẫn chưa trở về hiện tại? Thật kỳ lạ…
Tôi lén nhìn nhỏ Nhàn, ai ngờ ánh mắt tôi đụng phải con Giang, một quái vật chính hiệu với thân hình của một lực sĩ sumo.
“Cô ơi! Tên Ân nhìn em bằng ánh mắt dâm dê!”
Nó đứng lên nói với cô.
“Ôi định mệnh…Bố không có nhìn mày nhá!”
Tôi phát sợ với con mập đeo kính này
“Cũng tại mình đẹp quá…” Nhỏ này vừa nói vừa ôm 2 bên mặt đầy mỡ của nó.
Khô lời…
Trong lúc bối rối đó, tôi thấy ánh nhìn của nhỏ Oanh chằm chằm vào tôi, bất giác mọi thứ thay đổi…
Tôi thấy mình nằm trong một căn phòng rộng, trên giường trải đầy những cánh hoa thơm phức và kế bên không phải Nhàn, đó là Oanh với cơ thể F cup, wtf ???
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!