Người Thứ Ba
Phần 5
Đạt nghe vợ mình nói vậy thì anh ngạc nhiên anh đang định hỏi tại sao thì bác sĩ gọi nên anh vội vàng đi theo bác sĩ và quên ngay những câu nói đầy ẩn ý của vợ.
Chị Thuý ngồi đó suy nghĩ linh tinh
” Tại sao Trà lại tốt với nhà mình thế”
” Chắc nó thích chồng mình”
” Nó muốn cướp chồng mình đây mà”
” Loại đàn bà rắn độc, trước mặt thì luôn tỏ ra tử tế thế mà sau lưng chỉ rình cắn người ta thôi”
…
Ngày hôm sau tôi vào thăm . Anh Đạt nhìn thấy tôi thì anh vui mừng hớn hở lắm nhưng chị Thuý thì lại dửng dưng như không có chuyện gì vậy.
Ngồi một lúc thì tôi đề cập tới vấn đề nhận con bé làm con nuôi thì ngay lập tức chị Thuý phản đối chị nói
– Thôi em ạ, con gái chị xuất thân nghèo hèn nên chị không muốn nó làm phiền tới cuộc sống của em đâu Trà ạ.
– Kìa chị sao chị lại nói như vậy ạ,, em cũng xuất thân nghèo khó mà chị.
– Thôi em ạ,, anh chị đã phiền tới em nhiều lắm rồi nên bây giờ anh chị không muốn con bé làm phiền tới em nữa em ạ.
Đạt liền nói
– Em à hay mình đồng ý đi..
Ngay lập tức chị Thuý trừng mắt lên nhìn chồng
– Không được.. em không muốn bị mang tiếng là thấy người sang bắt quàng làm họ đâu, nhục lắm,
Câu nói của chị Thuý như một gáo nước lạnh dội thẳng vào mặt tôi làm tôi bừng tỉnh,,hoá ra bấy lÂu nay tôi suy nghĩ đơn giản quá rồi.bị từ chối tôi thẤy buồn lắm nhưng tôi vẫn cố gắng vui vẻ tới lúc ra về Đạt tiễn tôi một đoạn
– Trà ơi.. em đừng để bụng những lời vợ anh nói nhé, vợ anh không có ý gì đâu cô ấy hơi thẳng tính em ạ.
– Vâng, không sao anh ạ.
..
Chị Thuý đứng trên tầng nhìn xuống thấy Đạt và Trà đi cùng nhau ở dưới cổng bệnh viện chị Thuý cau mày lại
” Ngứa mắt.. lão Đạt thấy gái là mắt tớn lên”
..,
Đạt tiễn Trà ra cổng xong anh đi vào thì chị Thuý đứng ở ngoài ban công
– Anh Đạt .. ra đâY.
– Chuyện gì thế em?
– Mỗi lần gặp con Trà em thấy anh rất vui nhỉ?
– Này.. em nói cái giọng khó chịu vậy là sao hả Thuý, em đang nghĩ gì trong đầu thế hả
– Nó trẻ đẹp thế cơ mà.
Đặt gắt lên
– Đủ rồi, em chỉ nghĩ vớ nghĩ vẩn là nhanh thôi. Trà là ân nhân của vợ chồng mình đấy, anh biết ơn Trà thôi chứ anh và Trà không như em nghĩ đâu.
– Thế theo anh thì em đang nghĩ gì đây??
– Nghĩ gì thì em tự biết.nhìn cái thái độ của em là anh biết rồi. Thảo nào em nhất quyết ko cho Trà nhận con bé làm con nuôi..thì ra là vậy.
– Tất nhiên rồi sao em có thể để chuyện đó sảy ra được, để nó nhận con mình làm con nuôi rồi nó lại nhận luôn cả anh nữa.. để em mất chồng mẤt con luôn à?
Đạt thấy vợ nói vô lý quá anh gắt lên
-Đủ rồi.. em nói vớ vẩn quá.. anh cấm em không được nói như thế nữa.
– Lại bênh.. anh lại bênh Trà rồi đấy anh.
Đạt tức lắm anh không nghĩ vợ anh lại vô lý tới như vậy anh liền đi vào phòng luôn . Chị Thuý ở ngoài tức lồng lộn lên
– Rõ ràng có ý với nhau, rõ ràng là thích nhau rồi thế mà còn cố cãi.. chết tiệt thật.
Từ hôm đó Thuý hay hằn học khó chịu với chồng mà rõ ràng là chồng chị không làm gì sai cả,, chỉ vì chị suy nghĩ rồi ghen tuông vớ vẩn thôi chứ lúc này chồng chị có làm gì sai đâu.
Một tháng sau khi mổ thì con gái của anh chị được về nhà ,,vì không có người trông con cho nên chị Thuý tiếp tục ở nhà trông con , anh Đạt vẫn chạy grab đều đặn để kiếm tiền nuôi vợ nuôi con ,,
Nhưng đợt này chị Thuý lại hay nghi ngờ chồng ,,chị hay nói bóng nói gió và để ý giờ giấc đi làm của anh..chỉ cần anh về muộn nửa tiếng là chị nói anh ngay mặc dù chị biết rõ công việc của anh nhiều khi anh chở khách xa nên về muộn là điều đương nhiên nhưng chị Thuý lại nghĩ anh Đạt vì đi tìm Trà nên mới về muộn như vậy..
…
[..]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!