Không biết ai đã đăng chuyện Bạc Tiệm “quyên góp” cho trường lắp đặt điều hòa trong ký túc xá lên trang diễn đàn của trường.
Trước giờ trường số 2 luôn nổi tiếng về độ chịu chi, nào là lắp đa phương tiện trong phòng học, nói đổi kính hiển vi phòng thí nghiệm là đổi luôn! nhưng dù sao đây cũng là trường học công lập nên không thể yêu cầu chính phủ cung cấp khoản tiền đó, trong trường có hơn sáu trăm phòng ký túc xá dành học sinh, thế mà mỗi phòng đều được lắp máy lạnh.
1
Trường số 2 có hơn hai ngàn học sinh nội trú, vừa mới khai giảng trang diễn đàn của trường đã sắp nổ tung, bài viết siêu hot có lượt bình chọn cao nhất đã treo trên trang chủ ba ngày rồi.
“Kể từ hôm nay, Bạc Tiệm chính là ba ruột của tôi.
”
Nhưng một tầng lầu hỏi: “Chủ tịch là ba ruột của cậu, vậy còn Giang Đao thì sao?”
Trả lời: “Là người yêu ác ma của ba ruột tôi.
“
Vào ngày thứ hai của kỳ nhập học đầu tiên đã có một bài kiểm tra, bài thi này chỉ có bốn môn: ngữ văn, toán, khoa học tổng hợp và tiếng anh.
“Kế hoạch nghỉ hè của Tiểu Giang” áp dụng trong suốt kỳ nghỉ hè đã bị Giang Hoài xé ra khỏi bàn học, tờ giấy nháp rách nát đầy vết bút gel, từng đường gạch đường kẻ lần lượt được đánh dấu bằng bút đỏ nhưng nhưng mặt sau vẫn sạch sẽ chỉ có một dãy số như cũ.
Cho đến trước ngày nhập học một ngày, Giang Hoài mới vẽ thêm mấy hàng ô vuông nguệch ngoạc bằng nét gạch đứt bên cạnh dãy số đó, trên ô vuông đều có chữ lần lượt từ trái sang phải là: “kỳ thi cơ bản tháng 9”, “kỳ thi tháng 10” và “kỳ thi giữa kỳ tháng 11″, “thi học kì”, “kỳ thi tháng 12”, “kỳ thi cuối tháng 1”, “kỳ thi ngày 1 tháng 3”, “Kỳ thi ngày 2 tháng 4”, “Kỳ thi ngày 3 tháng 5”.
Đây là tất cả thời gian còn lại của cậu, mọi thứ đã bắt đầu đếm ngược rồi, nếu mang ra so sánh thì có lẽ cậu giống người đang đứng ở vị trí bắt đầu trong trò chơi đại phú ông, thời điểm kết thúc là vào cuối là tháng sáu.
Sau khi kết thúc bài kiểm tra tiếng Anh cuối cùng vào buổi học chiều thứ ba, các học sinh lần lượt ra phòng thi trở về lớp và tiến hành sắp xếp lại bàn học.
Sáu bảy đại diện môn vừa từ phòng giáo viên về đang chen chúc trên bục giảng, mỗi người cầm một chồng đáp án phát xuống.
Vừa mới vừa khai giảng nên học sinh rất háo hức gặp lại nhau sau một thời gian dài vắng bóng, mặc dù chỉ mới là những ngày đầu tiên của lớp mười hai nhưng lớp học đã vô cùng ồn ào xen lẫn với tiếng giấy sột soạt, mãi cho đến khi lão Lâm bước vào cả lớp mới ổn định lại một chút, ai nấy đều nhanh chóng ngồi vào chỗ của mình.
Bài kiểm tra lần này không khó, nhiều câu hỏi đã được cho sẵn trong bài tập hè, chủ yếu muốn kiểm tra xem bọn họ có nghiêm túc hoàn thành bài tập hè hay không thôi.
Sau bài kiểm tra tiếng Anh sẽ có một cuộc họp lớp, buổi tối sẽ có tiết tự học, đây cũng là buổi tự học buổi tối đầu tiên kể từ lúc đặt chân vào cấp ba.
“Tất cả im lặng một chút, sau khi lớp trưởng phát đáp án các em tranh thủ trở về chỗ ngồi.
” Lão Lâm vẫn kẹp một xấp giấy ở trong nách, vỗ vỗ cái bàn trước mặt: “Bài kiểm tra chất lượng lần này coi như đã kết thúc, các em làm bài có tốt không? Đương nhiên những ai chịu làm bài tập hè thì chắc chắn sẽ có kết quả kiểm tra tốt, trước khi tan học chúng ta họp lớp một lát nhé.
“1
Thầy nhếch mép đếm số lượng bài để phát cho bốn dãy bàn: “Đây là bài tập toán của hôm nay, thầy gửi xuống trước, bài tập hôm nay sẽ căn cứ vào tờ đáp án để sửa bài, bài kiểm tra lần này đa phần các em đều làm được hết những câu ở phía trước.
” Anh ta vừa đi vừa nói: “Lớp chúng ta đã không đổi chỗ suốt một năm rồi, học kỳ mới, thời tiết mới nên tôi đã lập một sơ đồ chỗ ngồi cho lớp.
Hứa Văn Dương, đi mở màn hình sắp xếp chỗ theo chỗ mới theo sơ đồ đi.
“
Lão Lâm vừa nói được phân nửa sắc mặt Triệu Thiên Thanh đã tái nhợt, hướng về phía Giang Hoài nói: “Anh Giang, anh có muốn đổi chỗ không?”
Giang Hoài liếc hắn một cái: “Sao cũng được.
”
Triệu Thiên Thanh: “Vậy tôi sẽ không được ngồi cùng bàn với cậu nữa rồi?”
Giang Hoài: “Có lẽ vậy.
”
Triệu Thiên Thanh giống như bị sét đánh ngang tai, ngồi cùng bàn với anh Giang đúng là tuyệt vời, không những không lắm mồm mà ngược lại còn không để ý chuyện cậu ta chép bài tập về nhà của cậu mỗi ngày.
Triệu Thiên Thanh chưa kịp khóc lóc thảm thiết thì Hứa Văn Dương đã điều chỉnh chỗ ngồi theo sơ đồ mới rồi.
Giang Hoài ngẩng đầu nhìn lên liền sửng sốt.
Vị trí của cậu và Bạc Tiệm không thay đổi, bọn họ vẫn ở ngồi bàn trước và bàn sau gần cửa sau nhưng Triệu Thiên Thanh lại bị chuyển đi, chỗ của Triệu Thiên Thanh trở thành chỗ của Lưu Sướng.
Vệ Hoà Bình nhìn khuôn mặt của Lưu Sướng đang ngồi ở bàn trước, vẻ mặt từ xanh sang đỏ rồi lại từ đỏ hóa xanh khá là đặc sắc.
Lão Lâm cũng không có phát hiện có gì khác thường bèn trở lại bục giảng: “Hiện tại chúng ta phải đổi chỗ ngồi, nhanh chóng chuyển chỗ trước rồi có gì nói sau! “
“Thưa thầy.
” Lưu Sướng cắn răng đột nhiên giơ tay.
Lão Lâm sửng sốt: “Lưu Sướng, có chuyện gì thế em?”
Lưu Sướng nhớ lúc chưa khai giảng mẹ cậu ta đã nói với cậu ta là mình đã tìm Lâm Phi rồi, lúc nào đổi chỗ sẽ xếp cho cậu ta ngồi bên cạnh học sinh giỏi, nào Lâm Phi lại xếp cậu ta vào giữa Giang Hoài và Bạc Tiệm chứ?
Lưu Sướng đứng dậy, im lặng vài giây rồi chỉ vào phía bên trái của bục giảng: “Thưa thầy, em xin ngồi ở một bên của bục giảng.
“
Cả lớp bỗng phá lên cười ngặt nghẽo.
Lão Lâm bối rối không hiểu đã xảy ra chuyện gì? Anh ta tự hỏi nếu chuyện năm ngoái Giang Hoài và Lưu Sướng đã hòa giải với nhau thì cớ gì bây giờ vẫn còn ôm hận đây?
Giang Hoài tỏ thái độ không liên quan gì đến mình, vẫn luôn nhìn vào đáp án để sửa bài không hề ngẩng đầu lên.
Nhưng lão Lâm còn chưa kịp hỏi đã loáng thoáng thấy một học sinh ngồi ở dãy cuối cùng giơ tay.
“Bạc Tiệm, có chuyện gì thế em?”
Bạc Tiệm cũng đứng dậy sau đó ung dung nói: “Thưa thầy, nếu như Lưu Sướng có thể đổi chỗ ngồi vậy em cũng muốn đổi chỗ.
“
Lão Lâm: “Em muốn đổi đi đâu?”
Bạc Tiệm hơi giơ tay chỉ vào sau đầu Triệu Thiên Thanh: “Em muốn ngồi ở đây,” Không giống Lưu Sướng, cậu có lý do để xin: “Giang Hoài quá cao, ngồi phía trước che mất bảng làm em không nhìn thấy rõ.
”
Ngòi của bút của Giang Hoài chợt đục một lỗ trên giấy.
Bạc Tiệm đã mười tám tuổi rồi, là bạn cùng bàn, bạn cùng phòng và bạn trai hiện tại của Giang Hoài.
Bạc Tiệm dời bàn ghế của mình đến bên cạnh Giang Hoài.
Giang Hoài cầm bút, khẽ nghiêng người nhếch môi như cười như không: “Trong lớp ngồi cùng nhau, buổi tối lại ngủ cùng nhau, anh không sợ em sẽ chán anh hả?”
Lòng bàn tay đặt dưới bàn của Bạc Tiệm móc lấy tay cậu: “Vậy để anh xem em có chán không?”
Đối với Giang Hoài, cuộc sống sau khi chuyển sang sống trong ký túc xá của trường cũng không có quá nhiều khác biệt.
Trường học tắt đèn lúc mười giờ tối, nhưng chỉ có học sinh ở lớp mười và mười một mới bị kiểm tra phòng, còn lớp mười hai thì không, vì nhà trường ngầm cho phép học sinh cuối cấp về ký túc xá tự học vào buổi tối, tùy theo hoàn cảnh cá nhân mà tiếp tục học, ngoài ra còn có một phòng tự học ở tầng một của ký túc xá.
Trường số 2 không quản lý quá chặt chẽ, đa phần sẽ dành nhiều thời gian cho học sinh tự học.
Thoạt nhìn, ký túc xá được chủ tịch Bạc cải tạo không khác nhiều so với các ký túc xá khác, nhưng chỉ khi ở trong đó nhưng chỉ khi vào ở mới thể phát hiện cái tên Bạc Tiệm chết tiệt này đã thay đổi tất cả ký túc xá từ đèn ống, tủ, bàn giường, và cả tiện nghi trong phòng tắm.
Tủ quần áo có thêm ngăn âm tường để mở rộng sức chứa, gương chống hơi nước, nhà vệ sinh tự động vô cùng thông minh, còn lắp đặt thêm máy sưởi, máy tạo độ ẩm, tủ lạnh nhỏ di động, thậm chí còn có nhang thơm và những thứ lặt vặt khác.
Vài ngày sau khi khai giảng, chả biết từ đâu mà chủ tịch Bạc còn mang về một chậu bạc hà đang triển đặt trên bệ cửa sổ.
Đây là những gì Giang Hoài đã quan sát được bằng mắt của mình, nhưng cũng có một số chuyện mà mắt thường không nhìn thấy nên Giang Hoài không biết, chủ tịch Bạc cũng không nói gì.
Ví dụ, chủ tịch Bạc đã thay đổi tường cách âm, sơn cửa vàng tường cùng màu với các cửa khác trong ký túc xá.
1
Ngày đầu tiên ở ký túc xá, Giang Hoài vô ý gõ vào tường một cái nhưng có cảm giác tiếng vang không giống với những bức tường bình thường cho lắm, thế là cậu bâng quơ hỏi một câu: “Anh có cảm thấy âm thanh của bức tường này có gì đó lạ lạ không?”
Vào lúc nửa đêm, Chủ tịch Bạc vừa tắm xong đang tưới cây bạc hà nhỏ bên cửa sổ.
“Có à?” Cậu ngẩng đầu thản nhiên nói: “Có thể là do chất lượng của ký túc xá ở trường không được tốt.
“
Vừa mới khai giảng nên bài tập về nhà cũng không nhiều, hôm nay Giang Hoài cũng không mang bài trên lớp về phòng.
Mới hơn chín giờ rưỡi nhưng đã Bạc Tiệm thu dọn quần áo, đặt bình tưới nhỏ xuống, ngồi trên giường Giang Hoài sau đó vỗ vỗ gối của Giang Hoài, bày ra vẻ mặt dè dặt nói: “Trời đã tối rồi, anh nghĩ chúng ta nên đi ngủ thôi.
”
Giang Hoài: “?”.