Lăng Thanh lên hotsearch được đón nhận biết bao nhiêu lời khen ngợi, thậm chí còn thu hoạch được rất nhiều fans mama, một đám người hu hu hu con trai đáng thương của mẹ, con sống đúng là không dễ dàng gì mà.
Lăng Thanh:??? Con trai???
Ngược lại bên kia là Trần Hồng Minh lên hotsearch bị người người chửi rủa, không những thế cả fans lẫn người qua đường đều biến thành anti, bọn họ cảm thấy hình tượng của cậu ta lúc trước với trên tống nghệ quá khác biệt.
“Nói thật nhé, tui cảm thấy nếu như cậu không muốn giúp, không sao cả, thế nhưng cậu là cái mẹ gì mà cậu bắt người khác giúp, còn là dưới tình huống người ta đã giúp một lần rồi nữa, này không phải là đang khi dễ người khác hay sao?”
Người đại diện của Trần Hồng Minh nhìn thấy những bình luận đó thì tức giận đến mức thiếu chút nữa là ném luôn điện thoại, anh ta nhanh chóng liên hệ cho thủy quân để khống bình.
Bên Weibo may mắn còn dễ để kiểm soát, thế nhưng trên diễn đàn lại không được như vậy, antifans của Trần Hồng Minh rất nhiều, hơn nữa còn hợp tác với fans của Lăng Thanh cùng người qua đường, mỗi người đi ngang gõ cái bonk một cái cũng đủ đập ra không ít sóng gió.
“Trước đây hình tượng của Trần Hồng Minh không phải là bạn trai ấm áp à? Giá trị của cậu ta cũng là có từ cái việc tỏ ra ấm áp dịu dàng tri kỉ như ánh mặt trời rực rỡ đồ đó, sao giờ kì khôi quá vậy? Ấm áp ở đâu hết rồi alo?”
“Dịu dàng thì không thấy đâu, chứ cái nết ngộ loz lòi ra rồi đó.”
“Fans của Lăng Thanh lại kéo bè kéo phái đi diss người khác à, đúng là keo dán chó mà, dính chặt như thế muốn kéo cũng không ra.”
“Mày nói ai là fan Lăng Thanh, sủa tiếng nữa tao xem? Bộ những người thấy Trần Hồng Minh như đách loz đều là fan Lăng Thanh hết hay gì?”
“Người người hô đánh người người hô giết mà nhóm chị em Hồng Nhạn gọi tên mỗi Lăng Thanh, đỉnh quá nhỉ.”
“Lúc xếp vali đồ lên xe Trần Hồng Minh không đi hỗ trợ thì thôi đi, lúc sau xách hộ vali cũng có phải anh ta tự nguyện đéo đâu, còn đi dạy dỗ Lăng Thanh, tự lật đổ thiết lập tính cách bản thân xây dựng chứ ai làm gì ổng đéo mà Hồng Nhạn tỷ tỷ đi diss Lăng Thanh, được lợi lộc gì cho mấy người hả, sao không đi diss anh nhà của mấy người đó.”
“Trước kia không phải nói Trần Hồng Minh tham gia tống nghệ để chặt chém người khác à? Chứ với cái nết này của anh ta sao mà dám tham gia loại chương trình này.”
“Hừ, mắc gì không được, đúng là mấy người cái nết có vấn về, sống co ro trong thế giới của chính mình rồi nhìn đâu cũng thấy người khác có vấn đề giống mình.”
“Đủ rồi đó, mấy người bôi đen người khác kiểu đó còn nói mình không phải fans Lăng Thanh, bộ mấy người không thấy Trần Hồng Minh cũng hỗ trợ hay gì? Ngay từ đầu Đinh Lan Chi cũng không tìm anh ấy nhờ giúp, hông lẽ ảnh phải chạy tới mong được giúp bả hả?”
“Hồng Nhạn tỷ tỷ vẫn còn cố cãi bướng à, làm như lúc đầu anh ta tự nguyện giúp vậy, có cái quần ý! Còn đi dạy dỗ kêu người khác phải biết giúp đỡ đồng nghiệp, thiết lập tính cách đổ rồi kìa bạn mình ơi.”
“Ehehe để bổn cung ngẫu hứng cải biên cho quý dị nghe thử cái này: Hồng Nhạn tỷ tỷ vừa mới đến cửa tiệm đã nghe thấy những cư dân mạng xem tống nghệ nhìn các cô nở nụ cười, có người còn chế giễu kêu lên: “Hồng Nhạn, anh giai của mấy cô lại lật xe nè!”, Các cô tuy nghe nhưng cũng không đáp, sau đó ở trong fan club an ủi: “Chỉ là một cái hotsearch với mấy bài đăng linh tinh mà thôi, mọi người có thời gian thì cùng tôi đi khống bình đi!” Sau đó các cô huy động lực lượng của nhóm người hâm mộ, nhưng chuyện lật xe chưa khống bình xong đã nghe cư dân mạng lần nữa réo lên: “Anh giai tốt của mấy cô lần này còn tỏa ra mùi bạch liên hoa nồng nặc này!” Hồng Nhạn tỷ tỷ nghe xong thì mở to hai mắt nói: “Sao mấy người dám xúc phạm sự trong sạch của anh ấy….” Xúc phạm cái gì cơ? Mọi người đêm nay xem chương trình đều thấy được anh trai các cô không những sụp đổ hình tượng mà còn dùng khí chất bạch liên bông làm người ta ghê tởm. Hồng Nhạn tỷ tỷ nghe đến nỗi đỏ hết mặt mũi, gân xanh trên trán cũng nổi lên, các cô cãi bướng: “Anh ấy tốt như vậy sụp đổ hình tượng cái đéo gì?” Sau đó xả hàng loạt các câu ngụy biện: “Dù sao cô ta cũng có nhờ anh tôi giúp đâu.”, rồi còn cái gì mà: “Anh tôi không có lỗi!” và hàng loạt câu linh ta linh tinh, dẫn đến cư dân mạng được một trận cười lớn: Từ trong ra ngoài cửa tiệm đều tràn ngập không khí hề vãi chó mèo.”
“Há há há, Khổng Ất Kỷ, lầu trên đỉnh dữ dị, ông là Lỗ Tấn thời @ đúng hông! Best văn chương!”
(Khổng Ất Kỷ là nhân vật trong truyện ngắn “Khổng Ất Kỷ” của Lỗ Tấn, được Phan Khôi dịch năm 1955, đoạn bình luận trên được cải biên từ một đoạn trong truyện, đoạn gốc: Khổng ất Kỷ vào đến tiệm một cái là bao nhiêu người uống rượu đều nhìn ông mà cười, có kẻ lêu lên rằng: “Khổng ất Kỷ, trên mặt ông hôm nay đã lại thêm một vết thương mới rồi!”. Ông ta không trả lời, ngó vào trong quày nói: “Hâm cho hai chén rượu, lại cho một đĩa đậu hồi hương đây”. Nói thế rồi xỉa ra chín đồng tiền. Những người kia lại cố ý nói to lên rằng: “Nhất định ông lại ăn trộm cái gì của nhà người ta rồi chứ gì!” Khổng ất Kỷ trợn to mắt lên nói: “Các người làm sao lại đặt điều ra bôi nhọ người ta như thế?” – “Chính mắt tôi đây hôm kia thấy ông ăn trộm sách nhà họ Hà, bị treo lên đánh, còn bôi nhọ gì nữa?” Khổng ất Kỷ bèn đỏ mặt, gân xanh trên trán nổi lên từng sợi, cãi lại rằng: “Lấy cắp sách không thể kể là ăn trộm được… Lấy cắp sách!… ấy là việc của người đọc sách, thế nào kể là ăn trộm được?” Tiếp lấy đó bèn là những câu khó hiểu, như là “quân tử cố cùng” gì gì “giả hồ” gì gì, làm cho mọi người cười rộ lên, trong và ngoài tiệm đầy dẫy cái không khí vui vẻ.
Mọi người muốn đọc thêm thì cứ search google nhó, tui chỉ tìm đoạn liên quan để giải thích cho mọi người để mọi người dễ hiểu thôi nò.)
“Chị em lầu trên có thể nói thêm chút nữa không, bắt cái loa lên nói để cho mấy con mẹ hồng nhạn kia thấy đê.”
“Mí bà muốn hồng nhạn tỷ tỷ tức chết hay gì.”
“Làm như Hồng Nhạn tỷ tỷ vội chạy qua đây được ấy? Còn đang bận khống bình trên Weibo kìa, mấy bài đăng nổi lên cũng đang bị mấy mẽ trấn xuống, hơi đâu chạy qua đây?”
“Ê nhỏ kia! Mày còn dám nghi ngờ chị em hồng nhạn bọn tao, bọn tao cũng không phải ăn chay!”
Fans của Trần Hồng Minh tức đến nghiến răng nghiến lợi, thế nhưng các cô đánh không lại cư dân mạng, chỉ có thể chạy đi mắng công ty không phải người, đồng thời chạy đi mắng tổ chương trình biên tập lộn xộn!
Thế nhưng các cô bên này xé càng nhanh thì bên tống nghệ Trần Hồng Minh lật xe càng lẹ.
Mọi người sau khi vất vả để leo lên núi thì cùng nhau bắt đầu dựng lều, người xem nhìn thấy Lăng Thanh nhanh chóng dựng lều lên rồi cười cười giả vờ cái gì cũng không hiểu để đối phó với Thích Gia Hứa đang muốn bắt nạt người mới, rồi lại thấy Trần Hồng Minh kêu Thích Gia Hứa qua giúp đỡ.
Tiếp theo chính là hàng loạt tiếng kêu “Tiểu Hứa” “Tiểu Hứa” “Tiểu Hứa” vang lên không dứt!
Dưa đang gặm trên tay của nhóm cư dân mạng đều rớt xuống, bọn họ nhìn Trần Hồng Minh miệng thì liến thoắng không ngừng mà cơ thể thì không thèm động đậy, những thứ dưới cổ đều như vật trang trí, trong lòng bọn họ đều tự hỏi: “Rốt cuộc thì cậu ta có thật sự nhớ thiết lập hình tượng của mình không vậy?”
Trong lúc nhất thời, thứ hạng tìm kiếm trên Weibo thậm chí ngày càng có xu hướng lên cao hơn, thậm chí những thủy quân muốn khống bình cũng không thể ra tay, lần lượt từng cư dân mạng ăn dưa băt đầu đăng Weibo mắng chửi: “Hello Trần Hồng Minh, are u ok? Mắc gì cậu cứ đè Thích Gia Hứa ra sai việc vậy? cậu ta là nô lệ của cậu à?”
“Khó trách hồi nãy cậu ta không giúp mấy bà khách mời, dù sao bản thân cậu ta cũng là một em bé to xác mà, sao mà giúp ai được.”
“Hồi nãy nhìn Thích Gia Hứa khi dễ Lăng Thanh tui còn ngứa mắt vl, giờ nhìn lại thấy cũng hơi tội tội.”
“Người đáng thương tất có chỗ đáng giận!”
“Đối lập một chút thì Lăng Thanh lợi hại vãi, cậu ta là người duy nhất trong nhóm khách mời biết dựng lều thì phải.”
“Lại còn cực kì thông minh nữa luôn á, còn tự biết mang đồ ăn theo để ăn.”
“Há há há tui mắc cười cái khúc Thích Gia Hứa đòi ăn bánh quy của cậu ta thì cậu ta nói mình ăn hết rồi, hề vãi, còn giả bộ vô tội đồ đó nói đi keo, nói nghe nhẹ nhàng mà làm người ta quê vãi.”
“Lăng Thanh này là giả heo ăn thịt hổ nhờ, cậu ta nhìn ra Thích Gia Hứa đang cố ý chỉnh mình, rõ ràng Thích Gia Hứa kia có biết dựng lều đéo đâu mà còn muốn chỉ huy, cho nên cậu ta mới gài lại.”
“Lăng Thanh, nói sao nhỉ, slay vãi mèo, tui còn tưởng cậu ta là cái loại chỉ biết sỉ diện hão nhưng mà không ngờ cái nết thú vị quãi!”
“Đúng đúng đúng! Rõ ràng là mình không biết cậu ta ngốc thật hay giả ngốc nhưng mà nhìn kiểu gì cũng thấy đáng yêu.”
“Giá trị nhan sắc cũng đỉnh luôn mấy bà, nhiều người như vậy nhưng mà cậu ta vẫn là người đẹp trai nhất.”
“Cục cưng nhỏ, yêu cưng nhất moaz moaz!”
Lúc này đây cư dân mạng trên diễn đàn vẫn còn rất tập trung diss Trần Hồng Minh:
“Tiết mục vừa mới chiếu tập đầu tiên đã lật xe, chắc chỉ có mình cậu ta!”
“Không xụ lòn với mọi người chớ nhìn Lăng Thanh ăn thịt cậu ta ăn màn thầu, phản ứng đầu tiên của tui là: Đã!”
(*Đã trong đã đời, khoái, sướng vãi nồi á:)) tính để sướng nhma nghe răm vá nên thôi ehehe)
“Ha ha ha ha, vì bạn xứng đáng, dám làm bông sen trắng đi giáo dục đạo đức người ta, còn bản thân cái qué gì cũng hông biết làm, y như một đứa trẻ to xác, không biết xấu hổ hay gì mà đi dạy dỗ người khác!”
“Trần Hồng Minh bây giờ chắc đang hối hận xanh cả ruột gan vì đã tiếp nhận cái tống nghệ này, tự nhiên phơi bày cho thiên hạ biết hết cái nết ngốk loz của mình.”
“Ê má, lỡ đây là kịch bản thì sao, lỡ cậu ta tẩy trắng thành công thì sao hở mí bồ?”
“Tẩy cái mẹ gì nữa hả bà, hành động lời nói so với hình tượng ban đầu dựng lên đều đối lập hết thì tẩy cái qué gì nữa?”
Fans của Trần Hồng Minh nhìn thấy những lời này thì nhanh chóng nhắn tin cho người đại diện của cậu ta, hỏi liệu đây có phải là kịch bản hay không? Tại sao lại lấy một cái kịch bản như vậy cho anh bọn họ!
Bây giờ đâu đâu đều là tiếng mắng miết của cư dân mạng kia kìa!
Người đại diện cạn lời nhìn nội dung trong phần tin nhắn của mình, anh nghĩ nếu đây là kịch bản thật thì tốt rồi, nhưng vấn đề đây không phải là kịch bản, đây chính là mặt thật của anh trai các người đó được chưa? Ai mà biết anh các người cư xử kiểu này đâu!
Anh nhớ tới những lời mình hỏi sau khi Trần Hồng Minh ghi hình xong: “Biểu hiện ổn không? Không để lại vết nhơ nào đấy chứ?”
Trần Hồng Minh lúc đó vẻ mặt vô cùng tự tin nói: “Tôi làm sao mà có vết nhơ được chứ, yên tâm đi.”
Khi ấy anh ta nghe xong thì nhẹ nhàng thở ra, kết quả thì sao?
Cái này mà kêu là không có vết nhơ á hả?
Này mẹ nó tất cả đều là vết nhớ hết đó ** má!
Cậu ta rốt cuộc từ nơi nào lấy được cái dũng khí nói ra những lời đó vậy!!!
Người đại diện quả thực bị cậu ta tức chết, chỉ đành phải liên hệ với tổ tiết mục, cùng bọn họ thương lượng cắt nối biên tập lại nội dung.
Tổ tiết mục nghe yêu cầu của anh ta xong thì cũng khó xử: “Cũng không thể không cho Trần Hồng Minh xuất hiện được.”
Như vậy không phải bọn họ sẽ phải mất trắng à?
“Vậy thì các người cũng không thể cắt nối mấy đoạn như vậy, mấy người không thấy giờ đâu đâu cũng là tiếng mắng chửi à?”
Người đại diện nổi trận lôi đình: “Anh không xem diễn đàn với Weibo à, giờ ai cũng diss Hồng Minh nhà chúng tôi, chúng tôi tham gia tiết mục là để bị mắng hay gì?”
“Chúng tôi đã rất khắc chế rồi.” Đạo diễn tiết mục nói: “Những nội dung ảnh hưởng tiêu cực tới nghệ sĩ chúng tôi đã cắt ra rồi đấy thôi.”
“Còn có cái gì so với bây giờ chiếu lên ảnh hưởng tiêu cực tới nghệ sĩ hơn à?”
Đạo diễn cười khẽ một tiếng, trong lòng thầm nghĩ đúng là anh xem thường nghệ sĩ nhà anh rồi.
“Thế anh có biết vì cái gì mà tổ tiết mục bắt đầu chiếu từ khách sạn với lúc lên xe buýt chứ không phải cảnh nghệ sĩ lần đầu tiên gặp nhau không?”
“Vì cái gì?”
“Bởi vì ở lần gặp đầu tiên, Trần Hồng Minh trừ bỏ Tô Thuật và Tề Đường Hoa thì gọi tất cả mọi người về phe mình, đi đầu trong việc cô lập Lăng Thanh, còn nói với người khác Lăng Thanh là người giả tạo.”
Người đại diện:….
Đạo diễn hỏi tiếp: “Anh cảm thấy nếu đoạn này bị thả ra, thì kết quả sẽ thành cái dạng gì nữa?”
Người đại diện: …. sao anh lại mang một nghệ sĩ ngu như vậy!!!
Cho dù là cậu ta có là người giả tạo thì cũng kệ cha cậu ta đi!
** má óc heo hay gì?
Hai bên nói chuyện với nhau nửa ngày, cuối cùng tổ tiết mục cũng chỉ có thể tỏ vẻ: “Chúng tôi chắc chắn sẽ không ác ý cắt ghép thêu dệt đối với nghệ sĩ, cũng sẽ không biến không thành có, thế nhưng chúng tôi cũng không thể đem những việc cậu ta không làm, cắt nối chỉnh sửa đảo ngược tình hình. Cư dân mạng nhiều người thông minh, bọn họ đều cầm kính lúp để xem chương trình, chúng tôi cũng không thể tự mình đập nát thương hiệu của bản thân.”
“Vậy thì các anh cũng để ý một chút được chứ?”
“Yên tâm đi, chúng tôi sẽ không cắt nối những gì gây bất lợi rõ ràng cho nghệ sĩ trên chương trình.”
Nhưng nếu nghệ sĩ của anh cứ làm khùng làm điên thì bọn tôi cũng không có biện pháp giúp đỡ đâu.
Nói trắng ra là, tổ tiết mục tự mình có cân nhắc riêng của bản thân, Trần Hồng Minh nổi tiếng, lại dễ có đề tài để khai thác, cho nên bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua tư liệu sống như Trần Hồng Minh, thế nhưng bọn họ cũng sẽ không hủy hoại danh tiếng của mình bằng cách tự cắt nối thiết lập nhân vật giả, chốt lại quay được gì thì đăng cái đấy, thế thôi.
Những vết nhơ rõ ràng thể hiện ra của nghệ sĩ bọn họ đều đem cắt đi, đây đã là sự tôn trọng của bọn họ đối với các khách mời rồi.
Người đại diện của Trần Hồng Minh cũng không thể nói gì thêm, anh ta còn có thể nói gì được nữa đâu? Bản thân Trần Hồng Minh cậu ta còn không biết bản thân làm vậy có gì sai nữa huống hồ là nhận sai.
Trừ phi cậu ta hoàn toàn không còn cảnh nào trong chương trình, bằng không cũng không dám chắc những tập sau có còn bị mắng hay không.
Người đại diện thở dài, cảm thấy bản thân đúng là quá khổ sở rồi.
Thật vất vả mới có thể mang được một người có nhân khí cao thì người này lại là đồ ngu không tự biết mình.
Cũng đúng thôi, tên ngu đó còn không biết mình ngu nữa mà.
Lăng Thanh bên này đang chụp ảnh cho tạp chí, sau khi chụp xong thì như thường lệ hắn tiếp nhận câu hỏi từ biên tập viên của tạp chí.
“Nhắc mới nhớ, “All-Star Friday” đã bắt đầu rồi nhỉ, đây hình như là chương trình tạp kỹ đầu tiên của Lăng Thanh đúng không ha?”
“Vâng đúng là như vậy.”
“Thế theo em thì quay tống nghệ vất vả hơn hay là đóng phim vất vả hơn?”
“Theo em thì đương nhiên đóng phim sẽ vất vả hơn ạ.” Lăng Thanh nói: “Quay tống nghệ thì chị chỉ cần dựa theo tính cách của bản thân để hoàn thành công việc, còn đóng phim thì nó bắt chị phải nghiền ngẫm tìm hiểu về nội tâm của nhân vật, làm chính mình bao giờ cũng dễ hơn là làm người khác hết.”
“Hôm qua chị có xem “All-Star Friday”, raiting và topic đều rất hot, em cũng được đón nhận rất nồng nhiệt. Mọi người đều đánh giá em là con người vô cùng dịu dàng này, lại còn thông minh, dễ thương nữa.”
Lăng Thanh cười đáp: “Dạ em cảm ơn.”
“Vậy lần này quay tống nghệ, không biết em cùng ai có quan hệ tốt nhất ha?”
“Nếu muốn biết thì mời mọi người xem những tập tiếp theo của chương trình nhé.” Lăng Thanh giả vờ thần bí nói.
Biên tập cười cười: “Vậy Thanh Thanh, em có thể chia sẻ các bạn khán giả một chút về tống nghệ này có điều gì khiến cho em ấn tượng nhất hay không?”
Lăng Thanh nghĩ nghĩ: “Đại khái là giữa chừng bọn em có đi thám hiểm một sơn động.”
Thế nhưng không ai phát hiện ra được bên cạnh sơn động kia có một cái hố nhỏ, cả ba cũng vì thế mà bất cẩn rơi xuống.
Đời này đại khái là hắn cũng sẽ không để trải qua chuyện này lần thứ hai, cho nên không thể không có ấn tượng sâu được!
“Bọn em là?”
“Em, Tô Thuật, Vạn Nghiên và Tôn Tĩnh Hàm ạ.”
Biên tập lại hỏi thêm một vài câu nữa, sau đó hỏi thêm mấy câu kéo nhiệt độ, rồi mới đăng quảng cáo để hâm nóng cho tạp chí sắp ra mắt.
Diễn đàn lập tức đem đoạn phỏng vấn này dọn lên để cư dân mạng xem:
“Trần Hồng Minh với Lăng Thanh đúng là có mâu thuẫn sâu nhỉ, đi thám hiểm sơn động cũng không đi với nhau.”
“Ăn nói xà lơ, nếu tui là Lăng Thanh tui cũng đách care cậu ta!”
Fans Trần Hồng Minh lập tức nhào vào: “Ủa chớ cũng có Quý Bác Minh với Thích Gia Hứa đâu! Nói chuyện để ý xíu đi!”
“Quý Bác Minh với Thích Gia Hứa vừa nhìn là biết là người của Trần Hồng Minh rồi, Trần Hồng Minh mỗi lần muốn dùng Thích Gia Hứa đều kêu thuận mồm như thế, Tiểu Hứa Tiểu Hứa đồ đó, làm như không ai biết vậy?”
“Thôi nào đừng nói nữa, nghĩ tới “Tiểu Hứa” là nổi hết da gà.”
“Tiểu Hứa cái thứ hèn mọn này sống khác nào công cụ hình người không?”
“Bộ chỉ có tui tò mò về Tô Thuật hả? Cậu ta không phải ở cùng một lều với Trần Hồng Minh à? Sao lại đi chung với Lăng Thanh?
– —————————————————