Anh Ấy Còn Yêu Tôi? - Chương 3: Hạnh phúc của tôi đơn giản lắm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
110


Anh Ấy Còn Yêu Tôi?


Chương 3: Hạnh phúc của tôi đơn giản lắm


Cô ấy là người yêu mới, tên là Ma Kết, cũng là một rapper trường học, mới ra trường, hơn anh ấy 2 tuổi. Họ thật đẹp đôi, chàng là rapper, nàng cũng là rapper, cô ấy rất đẹp. Vui cho anh ấy nhưng buồn cho tôi, tôi vẫn cô đơn, vẫn còn yêu anh ấy, vẫn chưa động lòng người khác, vẫn “CHỜ”. Đêm đó, tôi đã khóc, khóc rất nhiều, thật sự rất đau, chuyện người cũ có người mới là chuyện bình thường, nhưng với một kẻ si tình thì là một chuyện lớn… Từ tình yêu hai phía hạ xuống tình đơn phương, tôi sai sao?

Là yêu sai cách, không đúng thời điểm hay… YÊU SAI NGƯỜI. Trước khi quen Ma Kết, anh ấy đã rap bài: Chờ ngày em trở về bên anh, bài hát này làm cho tôi nghĩ rằng chúng tôi… À không, tôi và anh ấy sẽ về bên nhau, nhưng từ lúc anh ấy đổi ảnh đại diện thì tôi đã hiểu ra, bài sad love (bài hát, rap về tình yêu á mà) đó không dành cho tôi. Là tôi đã quá ảo tưởng, suốt thời gian qua anh ấy vẫn thế, vẫn có một cuộc sống tốt, giờ lại có thêm 1 tình yêu đẹp. Người đời vẫn luôn truyền miệng nhau rằng:”Chỉ cần thấy người ấy hạnh phúc thì ta cũng sẽ hạnh phúc”, với tôi điều đó không đúng, tôi không thể nào thuyết phục bản thân rằng mình cũng sẽ hạnh phúc khi anh ấy hạnh phúc. Giá như anh ấy đặt mình vào vị trí của tôi, nhìn mọi thứ từ góc nhìn của tôi, kể cả việc anh ấy phải nhìn lại chính mình, việc anh ấy đang làm. Giá như tôi và anh ấy hiểu nhau, giá như tôi đủ mạnh mẽ đến nói với anh ấy tất cả mọi việc. Giá như tất cả chỉ là giá như…

Hết rồi đấy, hết truyện rồi đấy. Tôi và anh ấy sẽ không quay lại bên nhau, nếu đọc tới đây bạn sẽ nghĩ vậy đúng không, nếu bạn thật sự nghĩ vậy thì sai rồi đấy…

Khoảng nửa tháng sau, họ chia tay. Vì còn yêu, còn thương anh ấy nên tôi rât vui. Chúng tôi đều đang cô đơn, tôi sẽ có cơ hội mở lời, vào một ngày nào đó không xa. Tôi quan sát anh ấy từ xa, tôi lặng lẽ vào trang cá nhân của anh ấy mỗi ngày, xem anh ấy có đăng gì không, tôi đều nghe nhạc của anh ấy vào mỗi tối trước khi đi ngủ, tôi chép thời khóa biểu của anh ấy mỗi khi nó bị thay đổi… Bạn nghĩ đúng rồi đấy, tôi ngốc, rất ngốc, có phải bạn cho rằng nói ra tất cả sẽ tốt hơn đúng không? Không tốt đâu, một người vấp ngã nhiều lần sẽ không can đảm chấp nhận ngã lần nữa đâu, chỉ cần câu trả lời của anh ấy là:”QUÊN ANH ĐI” thì đó không chỉ là ngã bình thường mà là rớt xuống thẳm vực sâu, chỉ với 3 từ, 9 ký tự cũng đủ làm cho tôi đau đớn tuyệt vọng rồi. Tôi không dám đâu, không thể đâu, anh ấy sẽ không nghe và không quay lại đâu. Đến ngày sinh nhật của tôi, tôi không nhận được lời chúc từ anh ấy và vào sinh nhật của anh ấy tôi cũng không chúc mừng. Trong bài hát của Mr Siro có câu: “Nếu yêu nhau là thật nhìn mưa sẽ nhớ nhau hơn”, tôi không thấy thế, tôi nhớ anh ấy khi trời đổ lạnh, khi tôi cần một vòng tay ấm. Trong năm, khoảng thời gian lạnh nhất chính là Noel, những cặp đôi quấn quýt bên nhau, mọi năm tôi có bạn, nhưng người bạn đó với tôi giờ là thù, mọi thứ quay lưng với tôi… Cũng vào chính khoảng thời gian đó, anh ấy đã đăng 1 status (dòng trạng thái):”Có 1/5″.

Có 1/5.

Có 1/5.

Chính là hôm đó, lần đầu tiên tôi và anh ấy nhắn tin. Lần chính thức biết nhau.

Hôm sau, anh ấy đăng thêm 1 status:”Tất cả mọi thứ mình làm có ý nghĩa gì chứ”.

Thật sự là lúc đó tôi đã unfriend anh ấy sau khi biết anh ấy có người yêu mới. Tôi có quyền được nghĩ rằng anh ấy đang nhớ mình chứ. Đến 1/1 tôi đã gởi lời mời kết bạn đến cho anh ấy, hình như lúc đó khoảng 18h, tôi muốn biết anh ấy sẽ đồng ý hay hủy lời mời… Sau khi gởi nó, tôi phải đi xử lý một số công việc mãi đến khoảng hơn 19h mới về, vội vàng lấy điện thoại ra xem nhưng lại chả có thông báo nào, cảm thấy nhục nhã, tôi định hủy lời mời kết bạn đó nhưng không ngờ là khi tôi vào trang cá nhân của anh ấy thì thấy…

Tôi thấy… Anh ấy… Và tôi… ĐANG Ở QUAN HỆ BẠN BÈ.

Say oh yeah!

Tôi kiểm tra lại điện thoại thì thấy anh ấy đã đồng ý kết bạn vào lúc 18h05′, sau khi thấy nó tôi rất vui, tôi cười đến mức nhắm tít 2 con mắt lại, tôi lướt FACEBOOK thì thấy bạn anh ấy livestream với anh ấy, không muốn bị phát hiện, tôi chuyển sang tài khoản khác để xem thì thấy anh ấy đang chơi với bạn.

Nhớ lại thì lúc gửi lời mới đó, vô tình tôi thấy người con trai mặc áo caro đỏ trắng, đợi nón kết, chạy chiếc wave đỏ ngang qua nhà tôi, hóa ra là anh ấy. Vui thật đấy, có nghĩa là anh ấy đồng ý kết bạn mới off FACEBOOk chơi với bạn… AHiHi

Hôm đó vui thật đấy, đã vậy anh ấy còn like (thích) ảnh đại diện của tôi nữa chứ. Mọi người chỉ quan trọng số like là vài trăm, nhiều hay ít, còn tôi chỉ cần 1 like từ anh ấy cũng đủ để tôi lưu làm kỉ niệm rồi. Hạnh phúc của tôi không quá xa vời, chỉ cần người mình thương quan tâm đến mình, dù chỉ là những việc nhỏ nhặt nhất. Hạnh phúc của tôi đơn giản lắm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN