Nữ Nhân Của Ta Ngươi Không Chọc Nổi (Dịch)
Ông Nội
Team: Vạn Yên Chi Sào.
Nguồn: Truyenyy.com
Trừ hai người này ra, năm người còn lại tung tích không rõ, không cảm nhận được hơi thở của bọn họ, hoặc là do họ cố ý ẩn nấp, đi theo ta bao năm nay, bây giờ không biết là đang nghĩ gì rồi! Nhân dịp này từ từ xem, nên giết liền giết, nên giữ thì giữ, tất cả đều tùy vào số phận vậy.
Việc kinh doanh mỗi tối của quán rượu đều rất tốt, vô số người đẹp, đàn ông đến săn mồi cũng không ít, đáng tiếc là những người đẹp này đều đến vì ông chủ … đã định trước là sẽ ra về trong thất vọng.
Ngay lúc tan rã! Ba chiếc SUV Cadillac chậm rãi tiến đến, thân xe to lớn mang lại cho người ta cảm giác áp bức kịch liệt, mà lại có đến ba chiếc hợp thành càng đến nỗi vậy.
Ba chiếc xe từ từ dừng lại trước cửa quán rượu, khiến con ngõ vốn đã chật hẹp trở nên tắc nghẹt.
Không ít thanh niên chỉ chỉ trỏ trỏ, nhưng vừa nhìn thấy bóng người từ xe bước ra, chớp mắt liền quay đầu chạy biến! Cánh cửa vừa nãy còn đông đúc thành hàng bây giờ chỉ còn thừa lại ba chiếc xe.
Những người đàn ông mặc tây phục màu đen bước xuống khỏi xe trên và dưới, trong đó một người tiến đến mở cửa chiếc xe ở giữa.
Chỉ thấy một người đàn ông khoảng 50 tuổi từ xe bước xuống, mặc dù mới 50 tuổi, mà tóc đã bạc phơ, nhưng thân hình lại cao lớn uy mãnh, hai mắt ánh lên thần sắc, khóe mắt có một nốt ruồi, tăng thêm một luồng khí lạnh lẽo.
“ Thu xếp hết rồi chứ?” người đàn ông trầm giọng nói, ngữ khí mang theo sự uy nghiêm!
Ông ta tên Cung Uy, những người quen biết đều cung kính gọi một tiếng Cửu gia! Là một thương nhân nổi tiến tại phố Long An này, nhưng mọi người đều biết ông ta buôn bán cái gì, chỉ là sợ không dám nói ra.
” Cửu gia, đều sắp xếp xong rồi, đang trên đường tới ” cận vệ cẩn thận báo
Cung Uy gật gật đầu, hít một hơi sâu, tiến vào trong, một đám cận về theo sau.
” Không cần vào trong, đứng ngoài là được ” Cung Uy nghiêm giọng nói
Người ở trong kia, không thích đám này.
“Cửu gia!!! ” Một anh chàng không rõ tình hình, lo lắng lên tiếng, không biết là thật lòng hay giả bộ.
Cung Uy trừng mắt với những người đằng sau, đẩy cửa tiến vào trong,
Bên trong quán rượu chỉ có bóng hình những nữ phục vụ xinh đẹp đang quét dọn, những anh bảo vệ tranh thủ bắt chuyện. Khi Cửu gia bước vào, mọi ảnh mắt đều di chuyển đi.
Một bảo vệ trẻ tuổi mang theo nụ cười lễ phép nói với Cửu gia: ” Thật xin lỗi, quán rượu đã đóng cửa rồi ạ ”
Nếu là bình thường, đây không phải là cái cớ gây chuyện với Cửu gia sao? Nhưng bây giờ khác rồi, chỉ thấy Cửu gia cười nhẹ nói:
” Tôi đến tìm ông chủ của mấy người ”
” Ông chủ đã nghỉ ngơi rồi ” bảo vệ mỉm cười, những chuyện như này xảy ra rất thường xuyên, cứ mấy ngày lại có một người đàn ông đòi gặp ông chủ.
” Cậu bạn này, tôi thực sự có chuyện gấp, có thể đi thông báo một lời không? ” Cửu gia ngoài mặt vẫn duy trì nụ cười, nhưng trong lòng sớm đã nổi giận, bản thân lại bị một tên nhãi bảo vệ chặn lại.
” Thật xin lỗi ” anh bảo vệ không thèm để ý, ngày đầu tiên tới đây Nguỵ Thường đã nói,ở đây không phải sợ gì cả.
Nụ cười trên mặt Cửu gia cứng lại, với thân thế bề trên đùng đùng nổi giận, người bảo vệ kia nào kìm được nổi, bị doạ lùi về sau mấy bước.
” Có chuyện gì vậy? ” Nguỵ Thường nghiêm mặt bước ra
” Đội trưởng, người này muốn gặp ông chủ ” người bảo vệ nhìn thấy Nguỵ Thường, lập tức liền cảm thấy có chỗ dựa.
Nguỵ Thường lạnh lùng nhìn Cửu gia, lại có người dám đến đây gây chuyện, chán sống rồi sao?
Cửu gia cười nhẹ, người này đã từng nghe qua, lập tức rút ra từ túi áo một phong thư, Nguỵ Thường nghi hoặc nhận lấy, mở ra xem, sau đó điền đạm nói: ” Mời đi theo tôi ”
” Cảm ơn ” Cửu gia trầm giọng nói, cung kính theo sau, trong lòng vẫn có chút thấp thỏm.
Sau khi Cửu gia rời đi, đám người bảo vệ và phục vụ thì thầm bàn tán.
” Mẹ kiếp, gan của cậu cũng thật lớn, Cửu gia nức danh mà cậu cũng dám cản đường ”
” Đúng vậy đúng vậy, không để ý chúng tôi đều phải giả bộ không nhìn thấy sao ”
Đường Vy tò mò hỏi: ” Cửu gia đáng sợ lắm sao? ”
Đám bảo vệ cười một tiếng, có người lên tiếng: ” Ở đất Long An này, không có chuyện gì mà Cửu gia không làm được ”
” Nhưng tôi vừa thấy dáng điệu ông ta rất cung kính. ”
Đường Vy nhếch mép, cũng có gì thần bí như họ nói đâu
” Đó là bởi vì ông chủ của chúng ta đỉnh!”
” Chính xác!”
Nguỵ Thường dẫn Cửu gia đến phòng làm việc trên tầng hai, gõ cửa, còn Cửu gia đứng đằng sau không ngừng rơi mồ hôi hột, liên tục sử dụng khăn tay.
Trong phòng vọng ra tiếng ừm nhỏ, lúc này Nguỵ Thường mới mở cửa tiến vào, chỉ là cánh cửa vừa mở, một tiếng ” ông nội ” truyền tới.
Câu nói doạ Nguỵ Thường giật nảy, nhưng cẩn thận nghe kỹ, hình như là tiếng phát ra của tivi.
” Yêu tinh, mau thả ông nội của ta ra ”
Chỉ thấy Diệp Hoa tay chống đầu, ánh mắt dừng tại màn hình lớn, trong đó đang phát cậu bé hồ lô.
” Đừng làm phiền ông chủ xem phim ”
Nguỵ Thường nhẹ giọng nhắc nhở. Cửu gia nuốt nuốt nước bọt, điệu bộ giống như hồi còn trẻ đi gặp lão đại vậy, không phải! Tình hình hiện tại còn kỳ dị hơn, còn một con chó to đùng nằm cạnh, ánh nhìn thèm khát.
Hai mươi phút sau, tập phim cuối cùng cũng đã chiếu hết, Diệp Hoa cầm điều khiển nhấn phím tạm dừng, lạnh nhạt nói: ” Món đồ này của con người thật kỳ lạ ”
Cửu gia lúc lâu ko có phản ứng, lờ mờ a một tiếng.
Diệp Hoa không để ý, nhàn nhạt hỏi: ” Nguỵ Thường, có chuyện gì? ”
Nguỵ Thường mang phong thư đưa lên, Diệp Hoa nhìn một cái, lãnh đạm nói: ” Ngươi nói mình là thuộc hạ của tiểu Ngũ sao? ”
Cửu gia gấp gáp gật đầu: ” Diệp thiếu, tôi chính là người của Ngũ gia, nhận được sự coi trọng của Ngũ gia mới có được ngày hôm nay ”
” Đừng gọi ta là Diệp thiếu, nghe thật tầm thường, gọi là ông chủ, niệm tình lần đầu, bỏ qua ” Diệp Hoa lặng lẽ nhìn Cửu gia một cái, người đứng sau cảm giác như rơi xuống bể nước, đến môi cũng run rẩy
” Vâng… vâng… ông chủ ”
Diệp Hoa đặt bức thư sang một bên, lãnh đạm nói: ” Năm đó tiểu Ngũ giúp ta một việc, ta đồng ý sẽ trả hắn một việc, nói mục đích đi ”
Cửu gia không ngừng lau mồ hôi, cung kính nói: ” Hiện nay tôi đang gặp một đối thủ, hắn… ”
Cửu gia còn chưa nói hết câu đã bị Diệp Hoa cắt đứt: “Ta không quan tâm tình tiết ”
Cửu gia sững lại,nhanh chóng đưa thông tin đối thủ ra, Nguỵ Thường đón lấy, còn Diệp Hoa tiếp tục nhấn điều khiển, dường như phim hoạt hình quan trọng hơn tất cả vậy.
“ Ngươi có thể đi rồi ” Ngụy Thường nói
Cửu gia chưa từng thấy cuộc gặp mặt nào lại như vậy, quá chớp nhoáng rồi, nhưng cần lấy lòng vẫn nên lấy lòng
“ Ông chủ, lần này tôi đến có chuẩn bị chút quà nhỏ ” Cửu gia bày ra bộ mặt cười cười thấp hèn, nếu như để người khác nhìn thấy, nhất định sẽ không thể tin nổi.
Diệp Hoa dường như không còn chút nhẫn nại, Ngụy Thường lạnh lùng quát: “ Còn không đi! ”
“ Ông chủ, những món quà này đều được chọn lựa rất kỹ càng, tất cả là hàng cực phẩm không dễ có được! ” Không thể không nói lá gan của Cửu gia này cũng thật lớn, đến nước này vẫn cố chấp tặng quà.
Diệp Hoa ấn nút tạm dừng, nhìn về phía Cửu gia: “ Ngươi có biết kết cục của việc lừa dối ta? ”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!