[BTS_ Fanfic] YOUR SMILE BROUGHT HIM TO - #J-Hope
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
863


[BTS_ Fanfic] YOUR SMILE BROUGHT HIM TO


#J-Hope


Việt Nam. Một đất nước với truyền thống lâu đời và nhiều điều thú vị. Cảnh vật ở đây thật đẹp và con người ở đây cũng thế, thật xinh đẹp. Ngôi nhà này đã được công ty mua và sửa chữa lại dành riêng cho BTS. Tôi rất vui cũng như cảm động vì chủ tịch, ngài rất yêu thương và quan tâm đến chúc tôi, BTS luôn được chăm sóc và đầu tư 1 cách kĩ lưỡng, tất cả là nhờ ngài chủ tịch, cả chuyến đi này cũng thế. Tôi được nghỉ ngơi ở 1 nơi yên tĩnh, được vui đùa cùng anh em không sợ bị phát hiện và… tôi được gặp…em, Soo Ah.

Trước khi đến Việt Nam, tôi vốn nghĩ có lẽ cuộc sống của tôi sẽ vẫn như cũ ngoại trừ việc không còn làm việc bận rộn như trước nhưng có lẽ tôi đã lầm. Cuộc sống tôi như 1 bức tranh mới. Tôi tình cờ biết đến 1 người con gái. Đến bây giờ khi nghĩ lại, tôi phải cảm ơn Suga hyung đã quyết định đến Việt Nam, nhờ đó mà tôi biết đến em, Soo Ah.

Em là 1 cô gái như bao cô gái khác chỉ có điều em hơi giỏi nhiều thứ thôi. Em học giỏi, em giỏi nhiều ngôn ngữ, giỏi chơi games, giỏi ca hát, giỏi nấu ăn…. giỏi làm tôi yêu em. Mỗi khi BTS cần em thì em đều sẽ xuất hiện, ngay lập tức. Em không than phiền, em vui vẻ làm mọi việc, dần rồi tôi cứ cảm nhận em như 1 thành viên của BTS. Tôi biết các thành viên khác cũng nghĩ thế. Có vài người đối với em hơn mức ấy nữa, chính là loại tình cảm mà tôi dành cho em, những người đó cũng thế. Tôi chỉ có thể đoán ra 2 người. Là Jin và Jungkook. Thật ra là 1 người. Jungkook là khi em nói … em yêu Jungkook với tôi, tôi mới nhận ra. Tôi có chút tội nghiệp nhỉ? Jin hyung thì tôi có lẽ dễ đoán nhất. Hyung ấy thật sự thích em, không phải là tình cảm anh trai dành cho em gái như em nói đâu, anh ấy lừa em đó. Jin vốn là 1 người rất dễ chịu, thoải mái, hài hước… nhưng có 1 điều tôi không biết các thành viên khác có chú ý hay không, đó là Jin sẽ không để người khác vào bếp của anh nấu nướng, ngay cả anh quản lí. Jin cũng không cho. Tôi tưởng cả đời này tôi sẽ ăn đồ ăn của Jin nhưng… cuối cũng vẫn có ngoại lệ, hyung ấy cho phép em vào bếp, vốn là nơi ngự trị của anh ấy. Em được phép nấu ăn ở đó cùng Jin. Tôi đã có lần nhìn thấy nụ cười Jin dành cho em khi em mãi mê làm thức ăn. Trong ánh mắt, là cả 1 bầu trời yêu thương. Ánh mắt của sự cưng chiều đến mức sủng hạnh. Jin hyung có lần từng nói với Jimin khi hai người đang ăn “Sau này anh muốn cùng người anh yêu nấu ăn”. Tôi ngồi ngay đó nên cũng nghe được. Và em chính là người Jin hyung yêu. Tôi hiểu vì sao anh ấy không nói ra tình cảm của mình mà im lặng làm “anh trai mưa” của em. Haizz. Tôi chỉ có thể thở dài…. Còn Jungkook… tôi thực sự không biết đến khi em nói… em yêu Kookie với tôi, tôi mới nhận ra, thật ra Jungkook cũng rất yêu em. Thằng bé là vậy, không quá biểu hiện ra bên ngoài, Kookie như Suga hyung vậy, im lặng dùng hành động để chứng minh…. và ngay khoảnh khắc em nói em yêu Jungkook với tôi thì tôi cũng chợt hiểu ra… tôi không nên bắt đầu…. vì trái tim của em đã có chủ rồi và… tôi không phải chủ nhân của nó… chủ nhân của nó là đứa em mà tôi yêu thương nhất.

Bất kể là chuyện gì em đều kể cho tôi nghe. Tôi và em đã cùng nhau trò chuyện rất nhiều lần, tôi và em đã nói rất nhiều thứ, những sự khó khăn, sự đau buồn, niềm vui, những tâm sự thầm kín tận đáy lòng… em nói tất cả với tôi cả… người em yêu, chứng tỏ em đã tin tưởng tôi như thế nào. Nhưng tôi lại không thành thật với em như cách em thành thật với tôi. Tôi không nói với em về người tôi yêu vì người đó là em. Tôi yêu em, Soo Ah. Tôi hiểu, hiểu rất rõ, chính vì hiểu rõ nên tôi mới không nói ra. Tôi không sợ em sẽ rời xa tôi mà tôi sợ em phải đau lòng. Tôi hiểu. Em là 1 con người sâu sắc, sâu trong em là một nhân cách cao thượng và nhân ái. Làm sao em có thể không buồn, không đau khi biết tôi và Jungkook cùng yêu em, chúng tôi là anh em gắn bó nhiều năm cùng nhau. Chính vì là anh em nên chắc chắn em sẽ cảm thấy bản thân mình là nguồn cội của mọi chuyện. Thôi thì tôi nên im lặng. Tôi muốn tiếp tục là người bạn tri kỉ mà em tin tưởng kể mọi thứ. Tôi biết và dám khẳng định “Tôi. J-Hope là người em tin tưởng nhất”. Chả ai mà không tin 1 người mà lại đi kể tất cả chuyện của cuộc đời mình cho họ. Em phải tin người đó lắm. Tôi cười. Thật xót xa. Tôi từng muốn trở thành bạn trai của em nhưng cuối cùng tôi lại trở thành… bạn tâm sự của em. Tôi không sao. Tôi sẽ tiếp tục với thân phận này. Tôi sẽ là một người bên cạnh em….

Tôi bỏ cuộc. Tôi sẽ không tiếp tục nữa.Tôi đang cố từng chút đối xử với em như hai người bạn tri kỉ. Cái gì không phải của mình thì mãi mãi nó không phải của mình, dù có làm gì đi nữa. Tôi không hối hận, không hối hận khi yêu em. Sao tôi phải hối hận khi người tôi yêu là 1 cô gái tốt chứ, em phải là 1 người tốt thì mới được BTS yêu thương thế này chứ. Tình cảm này tôi không tiếp tục nhưng tôi sẽ không quên nó mà tôi còn phải khắt sâu nó vào trí óc mình. Tôi sẽ xem đây là 1 kí ức đẹp trong những năm tháng thanh xuân chạy theo với đam mê. Trong sự bận rộn vẫn có thứ gì đó khiến tôi quay đầu lại, đó là tình yêu với em. Đến mỗi khi nhớ lại, tôi nghĩ tôi sẽ không đau buồn mà tôi lại thấy hạnh phúc, tôi hạnh phúc vì mình cũng có 1 mối tình khắc cốt ghi tâm thế này. Cuộc đời của mỗi người nên có 1 cuộc tình như thế, dù rất đau đớn nhưng vẫn là 1 hoài niệm đẹp…

“Cảm giác yêu một người nhưng không được đáp lại, ban đầu sẽ rất đau khổ, rất đau đớn nhưng… khi đã qua đi thì bất chợt ta lại thấy nó lại là một kí ức rất đẹp. Tình yêu không nhất thiết là cần từ hai phía mà từ một phía cũng được. Miễn là yêu, yêu hết mình là được…”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN