Ta Yêu Chàng - Chương 14 : Yến hội
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
250


Ta Yêu Chàng


Chương 14 : Yến hội


“Tiểu thư mau thay xiêm y đi ạ! Vương gia đang đợi người”

Mặc cho Thu Nguyệt nài nỉ ta làm như không nghe, người cứ như con gà chết cứ nằm dài lên bàn, sao chuyện ngày hôm trước ta mới hiểu được tình cảm thanh mai trúc mã đúng là không đơn giản tuy hắn không chịu nạp cô ta làm thiếp nhưng khi thấy cô ta bị thương hắn khẩn trương lo lắng đến cỡ nào, thật con người hắn đang nghĩ gì..

“Tổ tông của em ơi!! Người mà không thay y phục thì vương gia sẽ khiển trách đấy ạ..tiểu thư…, Thu Nguyệt đã gấp muốn chết.

“Để ta..lại”

Thu Nguyệt ngẩn người vội cúi đầu

“Tham kiến vương gia!

“Xiêm y đưa ta! Lui đi”

“Dạ…”

Thu Nguyệt ra ngoài còn liếc nhìn ta, nhưng ta vẫn cứ trơ ra đấy, hắn đến gần giọng sủng nịnh:

“Được rồi để vi phu thay y phục cho nàng!

“Không cần!

Hắn mỉm cười :

“Đang làm nũng sao!

“Không dám…”

“Vậy ..thì đang giận vi phu sao?

“Không…có…”

Vừa nói tay hắn cũng không hề nhàn rỗi, khi ta ý thức được thì áo đã bị kéo ra chỉ còn mảnh da trần cùng với chiếc yếm hồng, ta hốt hoảng :

“A…chàng làm gì thế?

“Sao nào! Nếu nàng không muốn thay y phục thì chúng ta vận động tý nhé !

Hắn vô sỉ ghé bên ta tai thỏ thẻ, mặt ta đỏ như tôm luộc :

“Vô lại!

“Sao!

Hắn hiếp mắt khẽ liếm vành tai ta.

“Chịu thay y phục không? Chứ như thế này vi phu không chịu nổi đâu đấy..”

Theo lời nói môi của hắn đã từ trên tai chợt xuống cổ ta, ta rùng mình một cái rồi xoay mặt đi.

“Thay thì thay, chàng ra ngoài đi”

Ta đẩy hắn ra cửa, đóng mạnh cửa lại bên tai vẫn còn vang tiếng cười của hắn, ta bắt đầu nhận ra thì ra ta đã thay đổi khi ta bắt đầu đổi cách xưng hô với hắn …
Hắn luôn như thế ôn nhu quan tâm chăm sóc ta từng li từng tí khi xuống xe hắn đã xuống trước đưa tay dìu ta xuống, hành động đó đã lọt vào mắt của rất nhiều người, họ trầm trồ khen ngợi , cũng có những kẻ ghen ghét, nhất là các tiểu thư con nhà quyền quý …

“Đó là tam vương và tam vương phi đó, thật đúng anh hùng xứng mỹ nhân..” (một vị phu nhân cắt giọng).

“Ừ! từ nhiều năm trước tam vương đã nhìn trúng vương phi khi nàng mới 5,6 tuổi, sau khi rước vương phi vào cửa, tam vương đã giải tán hết cơ thiếp đấy, thật không thể tin được..là ngài sủng hạnh vương phi đến cỡ nào”( vị phu nhân khác).

“Cũng đúng thôi vương phi như thiên tiên thế kia cơ mà, sáng như châu, mịn như ngọc đúng là tuyệt sắc giai nhân..”

Theo các tiểu thư :

“Nhìn tam vương phi xem..hứ ..không phải yêu tinh sau ,ai mà chưa già lại có màu tóc như thế!”

Đại tiểu thư phủ thừa tướng Tiêu Diêu Anh :

“Một yêu nghiệt bị đuổi đi mà giờ lại thành vương phi thật nực cười..”

Đại tiểu thư của phủ thượng thư Ngọc cẩm khuê nhìn Tiêu Diêu Anh nhếch miệng cười :

“Ngươi ganh tị sao? Biết ngươi cũng thầm thương trộm nhớ tam vương lâu rồi, nhưng tiếc thay…một cái nhìn chàng cũng không dành cho người..

“Ngươi!..Tiêu Diêu Anh đen mặt.

Sau một đường đi đến chính điện thấy hắn hành lễ ta cũng hành lễ theo :

“Thần! Tham kiến hoàng thượng,..

“Thần nữ!Tham kiến hoàng thượng! Hoàng thượng vạn phúc kim an!

” Hoàng thúc! cùng hoàng thẩm hãy bình thân..

“Tạ! Hoàng thượng..”

Đưa mắt nhìn , đây là lần đầu tiên ta gặp hoàng đế thật sự , đúng như những bộ phim truyền hình, quả là không tưởng, khí chất này đúng là đứng đầu thiên hạ mà, ta còn là thím của hoàng đế nữa chứ, hoàng đế cũng đưa mắt nhìn ta chợt mắt giao nhau ta hơi lúng túng nên vội cuối đầu, chỗ của bọn ta là ngồi bên trái hàng đầu tiên ,sau khi đã an vị một nữ nhân ngồi bên hoàng đế dáng người thướt tha mềm mại đưa rượu kính ta cùng hắn một ly và tự xưng mình là thục phi, ta cũng mỉm cười tiếp nhận, đây là rượu gì vừa mới vào miệng đã thơm ngọt như thế ta mắt sáng nhìn hắn :

“Rượu này rất ngon, là rượu gì thế ạ?

Hắn cười sủng nịnh :

“Tửu mật! Nhưng nàng đừng vội uống nhiều, tuy ngọt nhưng thấm rất nhanh!

Ta biểu môi :

“Ngàn ly không say!

“Nàng thành con ma rượu hồi nào thế?”

“Hiii…đây là sở thích của ta”

Hắn cũng mỉm cười lắc đầu, ta cũng đâu hề nhận ra đã từ bao giờ ta và hắn lại thân thiết ,tự nhiên như thế…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN