Ta Yêu Chàng - Chương 31 :Hạ Giới (2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
132


Ta Yêu Chàng


Chương 31 :Hạ Giới (2)


Hạ Giới.

“Vương gia! Tạ Thanh Cơ đó có liên quan đến lục hoàng tử của Hạ Giới”

Ngồi trên lầu cao, mày khẽ chau, tay bóp nát ly rượu, giọng hắn băng lãnh.

“Lục hoàng tử..đứa con bị xem như đều xui xẻo đó?”

“Dạ..đúng mấy năm gần đây lục hoàng tử vẫn luôn nhốt mình trong phủ không tiếp xúc với ai cả, nhưng không hiểu sao lại biết Tạ Thanh Cơ!”(Vô Tình cung kính đáp)

“Tạ Thanh Cơ..bổn vương đã tha cho ngươi con đường sống vậy mà ngươi lại dám …lần này ta quyết sẽ phanh thây ngươi ra…”(Giọng hắn như ác quỷ đòi mạng làm Vô Tình đứng kế bên cũng không rét mà run)

Hoàng cung Hạ Giới.

Trên giường hoàng đế Hạ Giới đang ngồi, miệng tươi cười nhìn lục hoàng tử đang cung kính đứng chờ.

“Ngôn Nhi may nhờ có con mà ta mới khỏi bệnh..”

“Phụ hoàng đã quá lời..đó là bổn phận của thần nhi.”

“Tốt..tốt, con đúng là đứa con ngoan của ta..con nói đi con muốn ta ban thưởng gì cho con nào!”( vừa nói ông vừa vỗ vai lục hoàng tử)

“Thần nhi chỉ cần phụ hoàng khỏe mạnh, ban thưởng thật không cần”

“Ha..ha..không uổng công ta yêu thương con”(ông chợt phá lên cười)

“Dạ..thần nhi biết, phụ hoàng mới khỏi bệnh người nên nghỉ ngơi nhiều, thần nhi không làm phiền người nữa..”

“Um..tốt..con lui đi”

=============

Ta nằm lười biếng trên nhuyễn tháp, mắt khép hờ mặc cho nha hoàn ra sức quạt mát cho ta, chợt quạt dừng lại.

“Tham kiến lục hoàng tử!

“Lui đi”

Ta lười liếc mắt nhìn hắn , chợt hắn tiến đến thỏ thẻ bên tai ta.

“Ngồi dậy đi, ta dẫn nàng đi dạo, nàng suốt ngày nằm đây không nóng chết cũng buồn chết đó”

Ta bật dậy lường hắn :

“Đưa thuốc giải cho ta, ta muốn về Triệu quốc”

“Không được ! Máu của nàng làm thuốc dẫn rất tốt, phụ hoàng đã khỏe, công nàng thật không nhỏ, nên hãy ở lại đây ta hứa sẽ thật tốt với nàng..”(giọng đầy ôn nhu)

“Không cần, nhà ta là ở nước Triệu, phu quân ta cũng ở đó..lấy quyền gì mà ngươi ép ta ở lại đây”

Bắc chợt hắn vòng tay ôm lấy ta
môi hắn áp sát tai ta khẽ giọng..

“Vì ta yêu nàng và muốn có nàng”

Cái méo gì ta cố sức kháng cự đẩy hắn ra nhưng không thành giờ một chút lực ta cũng không có..

“Yêu cái đầu ngươi ấy, tránh xa ta ra”

“Không ..ngoan”( vừa nói hắn vừa liếm vành tai ta)

Ta giật mình cố phản kháng.

“Ngươi..tránh xa ta ra..”

Không ngờ hắn nghe lời thật, hắn buông tay, nhết môi.

“Ta không vội! Ta sẽ chờ nàng tự dâng hiến cho ta”

Mặt ta đã đỏ vì tức, ta lớn giọng .

“Dâng hiến cái đầu nhà ngươi, có chết cũng không.”

“Ta sẽ đợi”(vẫn nụ cười tà mị)
“Được rồi! Ra ngoài nào”

Dứt câu ta đã bị bế bổng lên thẳng thượng uyển mà tiến, ta mà khôi phục được võ công ta đảm bảo hắn sẽ tàn phế suốt đời, mặt cho ta giãy giụa chửi bớt hắn vẫn cứ trơ ra đấy, bỗng hắn nói một câu làm ta im luôn không dám hó hé gì nữa.

“Còn nháo ta sẽ hôn nàng đấy”

Ta biết tên này nói là làm, ta thật sợ hắn rồi đó..

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN