Nàng Chạy Được Bao Xa
Chương 18
Hàn Nhi rưng rưng nước mắt , Hoàng Thượng trước mặt nàng thật biết cách làm cho người khác xúc động phát khóc , nếu có chết vì hắn , nàng cũng can tâm tình nguyện . Chỉ cần mãi mãi được ở bên cạnh hắn , bản thân nàng cũng không còn gì phải hối tiếc .
Kẻ bên ngoài không biết phép tắc đẩy cửa xông vào , dáng vẻ nữ nhân trước mặt mỏng manh tựa như một tấm lụa mềm mại bay lất phất trong gió , dung mạo xinh đẹp tuyệt trần khiến đóa hoa linh lan thẹn thùng mà héo rũ . Bản thân người kia không những không biết sai mà còn đến bên cạnh chàng nũng nịu , giọng nói nhẹ như gió thoảng mây bay , không đọng lại trong đầu nàng bất kể điều gì . Nàng giống như đang chao liệng trên bầu trời trong xanh , chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra lúc này , lúc bình tâm lại mới thấy , ánh mắt của nữ nhân kia có chút không hài lòng , rất bén nhọn và nguy hiểm .
” Hoàng Thượng , ta đi tìm người tìm người từ nãy đến giờ , tại sao người lại bỏ mặc ta mà đi đến nơi này , còn người này nữa , ả ta là ai vậy ? “
Lâm Thiên bị nàng ta giật về phía mình , Hàn Nhi không biết lên làm gì , hai mắt ban nãy rưng rưng vì xúc động đột nhiên đổ mưa rào , dòng nước mắt nóng hổi từ từ rơi ra khỏi khóe mi , lan tràn trên khắp gương mặt tuyệt mĩ của nàng .
Lâm Thiên không khỏi đau lòng , chàng đưa tay đẩy Ly Tâm ra khỏi mình , tiến đến ôm chặt lấy An Nhi , nhẹ nhàng lau những giọt nước mắt trên khóe mi nàng . Ánh mắt Ly Tâm đầy oán hận nhìn nàng , vô cùng bất mãn .
” Hoàng Thượng , người không để ý đến ta sao ? Vì con tiện nhân này mà bỏ rơi ta sao ? “
TIỆN NHÂN ???
Hàn Nhi quả nhiên không nghe lầm , nàng nhìn nữ nhân trước mặt từ trên xuống dưới , ban đầu cũng có chút phong thái tao nhã , nhưng càng về sau lại càng đạo mạo hống hách , không coi ai ra gì . Nàng dù sao cũng là con gái của Đại Tướng Quân , cũng là cành vàng lá ngọc , đâu phải thứ ti tiện như nàng ta nói .
Lâm Thiên trừng mắt nhìn nàng ta , tuy chàng không nói với nàng ta một lời nào , nhưng ánh mắt sắc bén tức giận của chàng đã chứng minh tất cả . Ly Tâm chỉ hận không thể phanh thây Hàn Nhi ra thành trăm mảnh , tưởng rằng có thể chiếm gọn được trái tim của Hoàng Thượng , nhưng xem ra , Hàn Nhi là một đối thủ vô cùng nặng kí .
Cho đến khi nàng ta đã bỏ đi , Lâm Thiên cúi xuống giải thích với nàng , chàng nói ” Nàng ta là công chúa Ly Tâm , con gái của Kiến Vương , tính tình đôi lúc hơi trẻ con , nhưng không phải là người xấu “
Hàn Nhi đương nhiên hiểu chuyện , nàng không muốn hỏi quá nhiều , cũng không tỏ ra tức giận .
” Lâm Thiên , ta cũng biết nàng ta không có ý xấu , nhưng tại sao nàng ta lại ở đây ? “
Lâm Thiên không biết phải giải thích với nàng thể nào , nhẹ nhàng bế nàng về phía giường , đặt nàng ngồi trên đùi , ôm lấy cơ thể nhỏ bé của nàng trong vòng tay , ôn nhu lên tiếng ” Thực ra , chuyện này rất khó nói , để từ từ ta sẽ giải thích cho nàng , chỉ cần nàng không giận ta , ta tuyệt đối sẽ không bao giờ để nàng chịu mất mát hay tổn hại nào ” .
Nàng khẽ gật đầu , úp mặt vào bờ ngực vững chãi của chàng , nhẹ nhàng tựa đầu nghỉ ngơi , mùi hương thơm thoang thoảng trước cánh mũi khiến nàng từng nhớ nhung điên đảo , hiện giờ lại thỏa mãn hưởng thụ , quả thực rất thú vị !
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!