Nàng Chạy Được Bao Xa
Chương 20
” Hàn Nhi ” Cái tên vang lên trong không trung , giống như một chất kích thích tột đỉnh
Nàng căm thù cái tên này , cũng như chính chủ nhân của nó . Có đôi khi nàng tự hỏi , nếu không có sự xuất hiện của nữ tử này , có khi nào , người chàng yêu sẽ là nàng , có khi nào , giấc mộng năm xưa sẽ trở thành sự thật , tựa như một câu truyện cổ tích hạnh phúc …
Rốt cục , nàng cũng không thể tiếp tục đợi chờ trong vô vọng , thứ mà nàng muốn , đơn giản là độc chiếm trái tim của chàng . Cho dù người đó không phải một bậc đế vương , chỉ là một nam nhân bình thường , nhưng cũng đủ khiến tất cả các nữ nhân trong thiên hạ điên cuồng muốn đoạt lấy .
…
Khi đi qua ngự hoa viên , Ly Tâm nhìn thấy một đôi nam nữ đang mê luyến , tựa như một bức tranh tuyệt đẹp đến động lòng người , gương mặt anh tuấn cương nghị , từ dung mạo đến khí chất đều toát ra vẻ bất phảm tuyệt đỉnh , còn nữ nhân đó , mềm mại thướt tha như một tấm lụa trắng tinh khiết trong gió xuân , nàng đẹp rạng rỡ như ánh nắng buổi sớm trong trẻo ấm áp , đôi mắt sinh động lấp lánh như hai viên ngọc thuần khiết . Một đôi uyên ương đẹp đẽ , thật khiến người ta phải ghen tị .
Ly Tâm lặng mình đứng đó , nàng nhìn họ , lửa giận trong lòng như được kích thêm một mồi lửa , không ngừng bùng lên dữ dội , đôi môi run rẩy đầy căm phẫn . Tự đáy lòng nàng , người nàng hận nhất , người nàng yêu nhất , khiến nàng đau đớn nhất , trái tim nàng không ngừng rỉ máu , từng cử chỉ hàng động thân mật của họ , càng khiến nàng đau như bị từng nhát xuyên tim , tan nát cõi lòng .
Khi bóng dáng hai người đó tách ra , chỉ còn lại một nữ nhân quyến luyến nhìn theo , nữ nhân xinh đẹp như hoa ấy , không ai khác mà chính là Hàn Nhi , nàng đưa bàn tay mềm mại trắng muốt lướt nhẹ trên mặt hồ trong xanh gợn sóng lăn tăn .
Ly Tâm nhếch miệng cười , gương mặt tỏa ra khí lạnh thấu tận xương cốt , gương mặt xinh đẹp sớm đã phủ một lớp sương độc ” Ta còn tưởng là ai , hóa ra là nha đầu nhà người , hừ , Hàn Nhi , người đúng là một con hồ li tinh chuyên đi quyến rũ người khác mà , ta thật chẳng hiểu nổi , ngươi có gì tốt đẹp mà ai nhìn qua cũng phải động lòng như vậy , trong mắt ta , ngươi đơn thuần là một nữ nhân yếu đuối vô dụng , một con hồ li không hơn không kém ”
Hàn Nhi bị những lời của nàng ta làm kích động , không khỏi tức tối , lòng bàn tay co lại tạo thành hình nắm đấm cứng ngắc , nụ cười trên môi từ từ biến mất ” Ngươi nói ai yếu đuối ? Ngươi nói ai là hồ li tinh ? ”
Ly Tâm không chút sợ hãi nhìn sắc mặt tối xầm khó coi của nàng , không nhanh không chậm mà đưa tay đẩy nàng xuống hồ . Hàn Nhi không hề ngăn cản , cơ thể nàng từ trên xuống dưới đều bị châm ngòi lóng rực , nàng cũng muốn hạ hỏa , nhân cơ hội ngâm mình xuống nước cũng tốt .
Nàng chỉ không ngờ , vị công chúa kiêu ngạo đáng ghét này đúng là không cho người ta con đường sống , lúc nàng muốn ngoi lên lại dùng bùn đất lém vào mặt nàng , nàng muốn lên bờ cũng bị nàng ta đẩy ra xa hơn , trên gương mặt xinh đẹp còn nở nụ cười thỏa mãn bức người .
Hàn Nhi đứng giữa hồ , nước hồ mênh mông gợn từng đợt sóng lăn tăn , nàng vẫn đứng đó , mặc cho nàng ta đứng trên bờ lém bùn đất tới , đầu tóc y phục Hàn Nhi sớm đã nhuộm một mầu lâu sẫm , gương mặt trắng trẻo lấm tấm màu bùn nhầy nhụa , nàng cười lạnh , ý cười sau đó tắt vụt ” Công chúa , ngươi chỉ làm được như vậy thôi à , ngươi được bao bọc trong nhung lụa , cách dạy dỗ cũng phải khác với người thường , nhưng ta thấy , ngươi còn không bằng một người ăn mày nữa , dùng trò hạ tiện này thực quá kém cỏi , có giỏi thì đến đây , đối mặt với ta như hai người phụ nữ xem nào ”
Ly Tâm nghe đến đây thì đanh mặt , từ lớn đến bé , nàng chỉ quen đi bắt nạt người khác , không ai dám bắt nạt lại nàng , càng không có chuyện rủ nàng đấu tay đôi , vậy mà Hàn Nhi này , đúng là coi trời bé bằng cái vung
Ly Tâm bất chấp gật đầu ” Được rồi , ngươi lên đây , ta không tin không thể hạ được ngươi , ta đúng là công chúa , chức vị cao hơn ngươi , nhưng nhà ngươi không phải là con gái cuả tướng quân sao , ta được bao bọc trong nhung lụa , chẳng lẽ nhà ngươi lại có thể thua kém , đối với nữ nhân không biết trời cao đất dày như ngươi , ta sẽ không lương tay một chút nào ”
Hàn Nhi cuối cùng cũng ngoi được lên bờ , nàng còn chưa đứng vững , Ly Tâm đã vọt lại đánh nàng tới tấp , trên tay nàng ta là một cây gậy bằng gỗ , tương đối cứng chắc , mỗi phát vụt xuống đều không phải nhẹ nhàng gì , vết roi in đậm lên da thịt nàng . Hàn Nhi nhăn mặt , nàng lé người tránh , dùng chân đạp mạnh vào ngực Ly Tâm , khiến nàng ta bay ra xa , ngã phịch xuống đất .
Nàng mỉm cười , đưa tay vắt nước trên vạt áo “Thứ người như ngươi đúng là ngu xuẩn”
“Đáng ghét, đồ tiện nhân, ta có chết cũng sẽ trả mối thù này”.
“Được, ta sẽ chờ ngươi”.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!