Cô Gia Sư Bé Nhỏ Của Anh
Chương 21
-Tôi không làm phiền chứ?- anh hỏi.
-Con chào cha.- Tiểu Ly ngó ra từ sau lưng cô.
-Hôm nay Tiểu Ly học tốt chứ?
-Vâng.- cô trả lời. Giọng nói của cô lạnh lùng khiến anh rùng mình.
-Cô cho Tiểu Ly nghỉ sớm được chứ. Tôi có chuyện muốn nói với cô. Tôi đợi cô trong phòng.- anh nói và đi ra ngoài.
-Hôm nay chúng ta đành nghỉ sớm vậy? Em nhớ đọc lại bài hôm nay nhé.- cô vuốt tóc Tiểu Ly trìu mến.
-Vâng. Hình như cha em lại đang nổi giận rồi?- cô bé nói nhỏ.
-Không sao đâu. Cha không giận em đâu. Chị phải đi gặp cha em đây.
Cô bước vào phòng. Anh đang đứng quay lưng lại phía cô, nhìn ra bên ngoài. Anh thật cao lớn, như bóng cây cổ thụ.
-Anh muốn tìm tôi.- cô cất tiếng nói khiến anh quay lại.
-Phải.- anh lại gần cô. Cô lùi lại nhìn anh đề phòng. Cô không muốn đề phòng anh, không chút nào, nhưng cô phải tự bảo vệ mình… khỏi anh.
-Có chuyện gì vậy?- cô hỏi.
-Xin lỗi em. Chuyện hôm qua, tôi xin lỗi.- anh dừng lại ở vị trí gần cô.
-Chuyện đó, tôi quên rồi. Dẫu sao hôm qua anh cũng bị ốm, không tỉnh táo.
-Ý em là vì ốm nên đầu óc tôi không bình thường.
-Không phải. Không tỉnh táo chứ không phải không bình thường.
-Như nhau cả thôi.
-Nếu anh chỉ định nói chuyện đó thì tôi xin phép.- cô toan đi khỏi phòng nhưng anh lôi cô lại.
Gắn môi mình lên môi cô, anh quên đi mọi chuyện xung quanh. Mặc cho cô vùng vẫy, mặc cho cô muốn thoát khỏi đây, anh giữ chặt cô trong vòng tay mình. Rồi sự kháng cự trong cô cũng yếu dần, rồi vỡ nát. Cô hiểu mình không thể chống lại anh, không thể cưỡng lại đôi môi anh. Hôm qua, cô cố chạy thật nhanh về phòng, cảm thấy không đứng vững trên đôi chân của mình nữa. Cô thôi không vùng vẫy, để yên cho anh môi anh xâm chiếm môi mình. Anh ghì chặt lấy cô, sung sướng tận hưởng chiến thắng của mình.
Nhưng tiếng gõ cửa đúng lúc lại phá hỏng giây phút ngọt ngào của hai người. Anh gầm gừ trong cổ họng bực bội rồi đành miễn cưỡng buông cô ra. Anh giật cửa cho bõ tức. Tiểu Ly- may quá- anh nghĩ, suýt nữa thì anh đã nguyền rủa kẻ cản đường.
-Con gái, có chuyện gì vậy?- anh nhẹ nhàng hỏi.
-Trả chị Linh lại cho con. Cha gọi chị ấy sang làm gì mà lâu thế.- cô bé dứt khoát.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!