[Go on] Vốn Dĩ Người Đó Không Phải Là Em - nguyencacnhudang - Chương 6: Cô Muốn Biết Thông Tin Về Lãnh Nhiễm Thần
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
80


[Go on] Vốn Dĩ Người Đó Không Phải Là Em - nguyencacnhudang


Chương 6: Cô Muốn Biết Thông Tin Về Lãnh Nhiễm Thần


Vào những ngày nghỉ cô luôn luôn thấy nó thật ngắn. Chớp phát là đã đầu tuần. Mạc Hoa cũng đã khỏe, có thể cùng cô trò chuyện tán gẫu dọc đường đến trường rồi.

”Kỳ Kỳ bé nhỏ, sau những ngày chiến đấu vật vã thì tớ đã khỏi bệnh. Ôi kìa kìa,…mọi cảnh vật xung quanh như đổi mới hẳn đi. Tớ thấy lòng mình một hồi manh động” Mạc Hoa cứ thế tuông thành dòng, lải nhải suốt bên tai của Doanh Kỳ.

”Cậu làm văn tệ quá. Mà còn nữa, cậu mới nghỉ ốm có 2 ngày thôi sao tả cứ như cậu biến mất 2 năm mới về” Doanh Kỳ thẳng thắn nói, chẳng chừa cho Mạc Hoa một chút mặt mũi nào.

”Kỳ à, cậu…” Mạc Hoa vẻ mặt giận dỗi nhìn chằm chằm vào Doanh Kỳ

”Lêu…Lêu…” Doanh Kỳ làm mặt xấu lè lưỡi dùng tay vỗ ‘bốt’ vào mông Mạc Hoa rồi chạy đi.

———

”Hoa Hoa, chúng ta đi ăn đi. Tớ đói bụng rồi” Cô quay qua nói với Mạc Hoa.

”Được rồi, mau đi thôi” Mạc Hao kéo tay cô chạy nhanh ra cửa.

”Kỳ Kỳ à, cậu có thấy 2 người kia không?” Mạc Hoa lay lay tay cô nhìn về hướng khác của nhà ăn.

”Hả?” Doanh Kỳ nhìn theo hướng mắt của Mạc Hoa, ở bàn bên kia có 3 người đang ngồi chung trên một bàn lớn. Hai nam và một nữ…

Nhưng người khiến cô chú ý nhất là người ngồi trên ghế lưng hướng về phía quầy căn tin, gương mặt băng lãng, ánh mắt sắc bén cùng đôi môi mỏng, ngũ quan vô cùng tinh tế như được điêu khắc bởi nghệ nhân cao tay.

Ấn tượng trong mắt của cô về người đó rất xa lạ. Không tiếp xúc, không hiểu một chút gì về người đó. Và…đây cũng là lần đầu tiên cô nhìn chăm chăm vào một người con trai lâu như vậy.

”Đẹp trai quá!” Cô không nhịn được mà cảm thán.

”Gì??” Mạc Hoa cứ nghĩ mình nghe lầm! Doanh Kỳ đang khen người ta đẹp trai?? Không lầm chứ, làm bạn thân với Doanh Kỳ từ thuở bé đến lớn, cô thấy Doanh Kỳ cứ như bị miễn dịch với trai đẹp ấy bởi vì cô chưa từng thấy Doanh Kỳ để ý một chàng trai nào, cả khen thì cũng chưa có. Đây là lần đầu tiên.

”Mình không nghe lầm? Là cậu đang khen người ta đấy à?” Mạc Hoa cũng không nhịn được quay sang nhìn người ‘ĐƯỢC’ Doanh Kỳ khen…

”Cũng đúng, người anh tuấn, đẹp trai, cao lãnh, hảo hảo hảo soái như thế cậu không bê cũng lạ?!”

”Hoa Hoa a,…người bên đó là ai vậy?” Khi nói xong câu đó, mặt cô bất giác đỏ ửng lên, trái tim đập rộn ràng.

”Hả? Doanh Kỳ à, Doanh Kỳ bé cưng. Cậu bị bệnh à? Hay là cảm thấy không khỏe trong người? Nói tớ biết đi” Mạc Hoa thực sự tá hỏa, hôm nay là một ngày kì lạ, ngày mà đứa bạn thân của cô nói những điều kì lạ, lại là lần đầu tiên cô nghe được những từ đó phát ra từ miệng của Doanh Kỳ.

”Tớ ổn. Thật đấy! Tớ chỉ hỏi thôi mà, cậu không cần phải trưng bày bộ mặt đó với tớ đâu… Được rồi, không nói cũng được. Mau mau ăn cơm đi” Doanh Kỳ cũng tự thấy cô có chút kì quái, tại sao cô lại hỏi Mạc Hoa những câu đó được chứ? Cô điên mất…

”Ây, Kỳ Kỳ này, đừng nóng. Từ từ, sau khi ăn cơm xong tớ sẽ kể tất tần tận về những điều tớ biết về chàng trai ấy cho cậu. Cậu không nên lo lắng ngư thế” Mạc Hoa tinh quái nhìn cô.

————

Thế là sau khi ăn xong, cô bạn hảo tốt Mạc Hoa khoác vai Doanh Kỳ kể kể lể lể về những điều cô biết về Lãnh Nhiễm Thần cho Doanh Kỳ nghe. Chuyện tốt, chuyện xấu mà Nhiễm Thần đã làm và được đăng lên các trang diễn đàn, báo online, weibo,… Cô đều kể cho Doanh Kỳ tất!

Cũng nhờ cô bạn Mạc Hoa mà cô cũng hiểu thêm về người tên Lãnh Nhiễm Thần kia.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN