Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó! - Q.3 - Chương 194: Đạo Cao Một Thước, Ma Cao Một Trượng (7)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
11


Hào Môn: Làm Con Dâu Cả Thật Là Khó!


Q.3 - Chương 194: Đạo Cao Một Thước, Ma Cao Một Trượng (7)



Thượng Hải.

Trong khu chung cư hạng sang.

Lôi Lôi cầm điện thoại di động, cả người giận đến phát run.

Năm trăm vạn.

Bên tai truyền đến giọng nói lạnh lùng của Tiêu Dạ.

Năm trăm vạn liền muốn đuổi cô sao?!

Hừ.

Thật buồn cười.

Coi Lôi Lôi cô là tên ăn xin sao?!

Đừng nói năm trăm vạn, cho dù năm ngàn vạn cũng không được!

Cô thừa nhận nhà cô không phải hào môn quý tộc gì, không có nhiều tiền như vậy, nhưng Lôi Lôi cô cho tới bây giờ muốn đều không phải là như vậy.

Cô nắm điện thoại di động, thân thể bởi vì tức giận, bởi vì kiềm chế mà đang không ngừng run rẩy, run rẩy rất lợi hại.

Tiêu Dạ.

Nhiều năm như vậy, yêu anh nhiều năm như vậy, anh cuối cùng cứu vẫn lựa chọn Diêu Bối Địch.

Buồn cười đi, thật buồn cười.

Lôi Lôi cô chính là một chuyện cười lớn, chuyện cười bị mọi người nhìn hết.

Một khắc kia, cô nở nụ cười, cười đến phóng đãng một chút.

Càng cười càng không thể cứu vãn.

Đến cuối cùng, hình như nước mắt cũng bật cười, châm chọc như vậy thê thảm như vậy.

Cô nhiều thê thảm.

Trước kia bị người vứt bỏ như vậy, hiện giờ, vẫn bị vứt bỏ như vậy, cùng một cái đàn ông, cùng một người phụ nữ.

Cô cúi đầu, mặc dù trước mắt mơ hồ đến không thấy rõ, vẫn cúi đầu bấm từng số gọi điện thoại, cô hít sâu, cô nói cô không kích động, cô không tin mình cũng sẽ bị người đuổi đi như vậy, giống như tên ăn xin, nói bị đá liền bị đá đi.

Tiếng chuông điện thoại vang lên.

Bên kia truyền tới giọng nói có phần không nhịn được, “Chuyện gì, mấy ngày này tôi rất bận.”

“Tề Lăng Phong, Tiêu Dạ muốn chia tay tôi.” Lôi Lôi gằn từng tiếng.

Bên kia trầm mặc một hồi, “Tại sao lại đột nhiên chia tay cô.”

“Diêu Bối Địch, đều do Diêu Bối Địch người phụ nữ kia!” Lôi Lôi hung hăng nói, hung hăng nói, một khắc kia hận không thể giết chết người phụ nữ này.

Tề Lăng Phong lạnh lùng nói, “Đã nhiều năm như vậy, cô rốt cuộc đã từng nghĩ chưa, tại sao cô luôn bị người phụ nữ này đạp dưới chân?!”

Lôi Lôi cắn môi, một khắc kia hình như cánh môi cũng cắn nát dưới khống chế tâm tình của mình, cô đè nén âm thanh run rẩy nói, “Đó là một con đê tiện, một người phụ nữ đê tiện, vì lấy được đàn ông không từ thủ đoạn nào, thậm chí cởi sạch sẽ mình đưa lên, năm ấy người ta mới mười tám tuổi mà thôi, tình nguyện bị thầy trò toàn trường cười nhạo cũng được, cô ta chính là hèn mọn không cần thể diện như vậy!”

“Người phụ nữ đê tiện?” Tề Lăng Phong châm chọc cười, “Lấy được đàn ông mới là bản lĩnh, mặc kệ dùng thủ đoạn gì.”

Lôi Lôi dùng móng tay hung hăng nhéo mình, nhéo mình, để không vào thời khắc này đột nhiên phát điên, cô hỏi anh, “Vậy tôi làm sao bây giờ?”

“Tôi bây giờ không nghĩ ra được biện pháp. Nhưng trong khoảng thời gian này cô yên tĩnh một chút cho tôi, đừng đi quấy rầy Tiêu Dạ, cũng đừng mặt dày mày dạn đi quấn lấy anh ta, trước khi tôi chưa nghĩ ra được phương pháp tốt hơn, cô đừng đi làm bất cứ chuyện gì. Tôi sẽ mau sớm cho cô câu trả lời thuyết phục.” Tề Lăng Phong nói từng chữ từng câu.

“Được.” Lôi Lôi gật đầu.

“Bây giờ tôi rất nhiều việc, cô cũng đừng liên tục gọi điện thoại thúc giục tôi, tôi sẽ không bỏ qua cô con cờ có lợi này.” Nói xong, bên kia liền lạnh lùng cúp điện thoại.

Lôi Lôi nhìn điện thoại di động, nhìn trên màn hình điện thoại di động hiển thị “Kết thúc cuộc gọi”.

Cô cố nén nước mắt lần nữa không chịu khống chế trượt xuống.

Tiêu Dạ.

Tiêu Dạ.

Đừng trách tôi vô tình vô nghĩa, đừng trách tôi lòng dạ độc ác, là anh ép buộc tôi, tất cả đều là anh ép buộc tôi.

Cho nên, đời này, đời này anh nhất định phải dây dưa với tôi cả đời, nhất định là của tôi đấy, cho dù tổn thương lẫn nhau cũng được, đời này anh đều không thể nào thoát khỏi tôi, trừ phi, tôi chết!

Chết?!

Cô lạnh lùng cười, cười tàn nhẫn.

Nếu Diêu Bối Địch chết rồi, tốt biết bao nhiêu?!

Diêu Bối Địch…

Tôi thật sự vô cùng muốn, tự tay giết chết cô rồi!

Ngũ mã phanh thây!

Trải qua hai ngày tăng ca làm thêm giờ.

Phương án hạng mục của thị chính căn bản hoàn thành, Kiều Tịch Hoàn lại một lần nữa ngồi trong phòng họp nghe báo cáo phương án công việc, thái độ dần dần hòa hoãn chút.

Công việc báo cáo kết thúc.

Kiều Tịch Hoàn khẽ gật đầu, nói, “Hai giờ chiều, Dụ Lạc Vi cùng với tôi đi báo cáo phương án hạng mục cho chủ tịch.”

“Vâng.” Dụ Lạc Vi liền vội vàng gật đầu.

“Mặt khác.” Kiều Tịch Hoàn nói, “Hạng mục dưới cố gắng của mọi người cơ bản đã hoàn thiện, không ngoài dự đoán, chủ tịch sẽ không có thay đổi quá lớn, cho nên khổ cực mọi người. Vì khao mọi người, tôi đặc biệt xin bộ phận tống hợp, đối với tất cả nhân viên tham gia tiến hành hạng mục này, không phân biệt chức vị, mỗi người lần này

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN