Bảo Bối Nhỏ, Em Là Hạnh Phúc Của Anh - Chương 4: Tôi sẽ mang sự nghiệp cô đi
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
86


Bảo Bối Nhỏ, Em Là Hạnh Phúc Của Anh


Chương 4: Tôi sẽ mang sự nghiệp cô đi


Lễ cưới sắp đến gần, Lãnh Âu Thần rất bận rộn để chuẩn bị hôn lễ của mình. Anh cố gắng hoàn thành công việc của mình để chuẩn bị hôn lễ hoành tráng.

Cùng lúc đó, Kiều Tịnh Thi cũng sắp hoàn thành xong bản thiết kế của mình để dự thi quốc tế. Cô mang tâm trạng lo lắng, hồi hộp. Cô dốc toàn bộ quyết tâm của mình vào bản vẽ này. Nó chính là linh hồn của cô.

Trước lễ cưới 1 ngày.

Kiều Tư Duệ đi ngang qua phòng làm việc của Kiều Tịnh Thi. Cô ta bước vào, nhìn không gian phòng làm việc một lượt rồi tới bàn làm việc của Kiều Tịnh Thi. Nhìn thấy bản thiết kế cho cuộc thi lần này, mắt cô ta lóe sáng. Cô ta nhìn ra phía cửa phòng làm việc. Thấy không ai bước vào, cô ta nhanh tay lấy đi bản thiết kế. Sau đó đặt trả chiếc vòng cổ phỉ thúy vào ngăn bàn. Kiều Tư Duệ nhếch miệng cười rồi nói thầm

Kiều Tịnh Thi. Tôi sẽ lấy tất cả mọi thứ của cô. Tình yêu lẫn sự nghiệp của cô.

Nghe tiếng bước chân đến gần, cô ta giấu nhanh bản vẽ. Thấy trưởng phòng bộ phận thiết kế tới cô ta quay người bước ra, vẻ mặt như không có chuyện gì. Trưởng phòng thấy Kiều Tư Duệ đi ra liền cúi đầu.

– Thiếu phu nhân.

Kiều Tư Duệ gật đầu rồi nói với trưởng phòng.

– Ngày hôm nay không được nói cho Tư Duệ biết tôi đã ở đây. Cô nên biết thân biết phận của mình đi.

Trưởng phòng cúi đầu sợ hãi. Đắc tội với ai cũng được nhưng không được đắc tội với Lãnh thiếu phu nhân.

Kiều Tư Duệ bước nhanh ra khỏi phòng làm việc của Kiều Tịnh Thi. Cô ta đã sắp sẵn một kế hoạch tuyệt vời cho mình. Không những được Lãnh Âu Thần yêu thương mà còn có sự nghiệp mà Kiều Tịnh Thi mang đến.

Kiều Tư Duệ lấy điện thoại ra bấm một dãy số ra. Sau một hồi điện thoại được kết nối. Cô ta ấm ức nói

– Thần, em muốn có chuyện gặp anh. Tối nay ngay con sông mà chúng ta thường gặp được không ?

Bên kia im lặng một lúc, rồi sau đó một giọng âm trầm phát ra

– Em có chuyện gì ?

– Tối em sẽ nói.

Nói xong, Kiều Tư Duệ nhanh chóng tắt máy. Sau đó cô ta về nhà soạn hành lí của mình. Cô ta nhờ một người bạn đặt vé máy bay cho mình.

Tối tại dòng sông Vĩnh Định

Lãnh Âu Thần lái chiếc Bentley màu đen đến đỗ gần bờ sông. Mở cửa xe, anh thấy bóng dáng của Thi Thi cùng chiếc vali. Anh sững sờ. Thi Thi rời bỏ anh ư ?

Nghe tiếng xe, Kiều Tư Duệ biết anh đã đến. Cô quay lưng lại. Thấy Lãnh Âu Thần bước tới ôm cô. Kiều Tư Duệ cố nặn ra nước mắt khóc trong lòng anh.

– Thần…

Thấy cô gọi mình, anh cũng đau lòng. Anh muốn biết tại sao hôm nay cô hẹn mình. Anh hỏi

– Sao vậy ?

– Tư Duệ, chị em rất yêu anh. Em muốn tác thành cho chị em với anh. Hiện tại em nên ra đi để cho chị hạnh phúc. Với lại chị ấy đã cố gắng lấy được chiếc vòng phỉ thúy anh đưa cho em. Chị ấy yêu anh bất chấp. Em không có cách nào giành lại nên đã đưa hạnh phúc cho mình. Em hi vọng sau này anh sẽ sống hạnh phúc.

– Ý em là sẽ rời xa anh ?

– Đúng vậy. Em muốn thành toàn cho chị em.

Anh nghe cô nói, thật sự như tim anh như có cây kim đâm vào. Anh thật không ngờ Kiều Tư Duệ thủ đoạn độc ác như vậy. Anh vừa mới nhận ra Thi Thi của mình, hạnh phúc ấy chưa được bao lâu đã bị Kiều Tư Duệ âm mưu, muốn có anh. Yêu anh hay tiền anh ?

Anh còn đắm chìm suy nghĩ riêng của mình thì tiếp theo đã nghe cô nói.

– Thần, mai chị em sẽ thay em chăm sóc anh. Anh sẽ hạnh phúc mà.

– Anh không cần cô ta. Anh chỉ cần em.

– Không, Thần. Anh buông em ra nhé !

Kiều Tư Duệ gỡ cánh tay đang bóp chặt bả vai mình ra. Sau đó, kéo vali bước ngang người anh đến bên chiếc xe đã đỗ khoảng khá xa so với chỗ họ đứng.

Còn Lãnh Âu Thần vẫn sững sờ đứng đó. Nếu Kiều Tư Duệ đã muốn trở thành bà chủ của Lãnh gia, anh sẽ thành toàn cho người phụ nữ ấy. Anh leo lên chiếc xe phóng về căn biệt thự riêng của mình. Về phòng ngủ, anh tới quầy rượu lấy chai rượu vang đổ ra ly. Anh uống “ừng ực”, đắm chìm trong suy nghĩ của mình.

Đến sân bay, Kiều Tư Duệ xách vali ra khỏi chiếc Ferrari. Cô nhìn lại thành phố rồi cảm ơn cô bạn mình. Sau đó bước vào sảnh sân bay, cô đã cho Kiều Tịnh Thi một “hạnh phúc” mà cô mang lại.

Chuyến bay đến Milan cất cánh. Đêm nay lại một con người không ngủ.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN