Chuyện của Tâm.
Chương VII - Đi khám bệnh một mình
Lần đầu tiên tôi khám vào ngày 16/08/2018 người khám cho tôi là một nữ bác sĩ. Nhà văn Gào đã từng viết bác sĩ là một công việc tuyệt vời và tôi thấy đúng như vậy, họ chữa cả bệnh biểu hiện bên ngoài lẫn bên trong của con người. Tôi không biết chị ấy có học tâm lý không nhưng chị ấy bắt đúng bệnh của tôi dù tôi không giãi bày gì nhiều. Chiều hôm ấy cũng đã trễ giờ, chị ấy có hướng tôi đo điện não nhưng do thời gian gấp rút nên tôi đã không đo. Tôi lấy thuốc nửa tháng uống thử.
Tôi đã hỏi một vài người bệnh trầm cảm còn nặng hơn tôi, đa số các bạn bác sĩ không bảo đo, có người đo thì bạn ấy nói “Não của chúng mình rất bình thường”
Lần thứ hai đi khám vào ngày 24/10/2018, vì quá ngao ngán việc đi khám nên tôi lấy thuốc cho cả một tháng, lần này tôi cố gắng uống đàng hoàng hơn lần đầu tiên (lần đầu do hay quên nên bữa uống, bữa không)
Tôi mua hộp cả chia đựng thuốc, và nhắc báo thức giờ uống thuốc.
Trước khi đến lượt tôi là hình ảnh người đàn ông bị tai biến đi khám bệnh, trời mưa làm quần áo anh ướt nhẹp, căn bệnh đã ảnh hưởng rất nhiều đến thần kinh của anh ta, bệnh tật và không làm việc.
Lúc đó tôi chạnh lòng chỉ tự nhắc nhở bản thân 1000 lần rằng mình quá may mắn vì tôi đang có một thứ quý giá nhất: sức khỏe.
Thời gian này anh và tôi đang gặp chuyện nên tôi cũng không vui lắm…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!