Sinh tồn tại Hồng Hoang dị giới - Ngày sinh tồn đầu tiên
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
87


Sinh tồn tại Hồng Hoang dị giới


Ngày sinh tồn đầu tiên



Vương Nhất ngủ chẳng được bao lâu rồi cũng tỉnh lại. Bụng hắn đói cồn cào, khó mà ngủ nổi. Nhìn lên trời thấy trăng đã nằm ngay trên đỉnh đầu, có lẽ bây giờ đã là nửa đêm. Bây giờ cố ngủ với cái bụng đói cũng vô ích, không bằng bây giờ hắn đi kiếm chút gì đó ăn tạm cho đỡ đói, hắn nằm ngủ nãy giờ cũng hồi lại được chút sức lực, việc đi lại có lẽ sẽ không có vấn đề gì.

Vương Nhất ngồi dậy rồi đi loanhquanh để tìm thức ăn, khu hắn đang đứng hiện tại cách bãi phân cũng khá gần nên hắn ngửi được thoang thoảng đâu đây mùi thum thủm nồng nặc đặc trưng.

Hắn đi được một đoạn thì nghe thấy tiếng ồn phát ra ở gần đấy, hắn đứng khựng lại, tinh thần căng lên như dây đàn, cảnh giác bốn phía, sẵn sàng vắt giò lên té khỏi đây. Thủ thế một hồi vẫn chẳng thấy có gì xảy ra, tiếng ồn đó vẫn phát ra ở đâu đó xung quanh. Lòng hắn bỗng dấy lên tò mò, nghi hoặc không biết âm thanh đó là gì.

Hắn lần theo tiếng động và vẫn không quên giữ cảnh giác. Có lẽ từ khi bị con cọp truy đuổi, hắn cũng đã học được một bài học quý giá về điều cơ bản nhất để giữ được cái mạng nhỏ của mình. Luôn luôn cảnh giác, luôn luôn giữ bình tĩnh và trốn ngay khi cảm thấy nguy hiểm đang đến gần.

Hắn đi rất khẽ, đến nơi hắn chọn một bụi rậm rồi trốn sau đó, vạch lá ra tạo thành một khe nhỏ vừa đủ, hắn lặng lẽ nhìn về phía phát ra âm thanh lạ. Tại đó hắn thấy hai con thú đang vật lộn, một con trong đó cao hơn con còn lại cả một cái đầu, nếu xét về hình thể đây không biết nên gọi là bắt nạt hay vật lộn nữa. Bởi vì con to hơn thì đang gặm cổ con nhỏ, cổ nó máu bắn tung tóe, nhìn là biết con to đang chiếm thượng phong rồ

Tuy con nhỏ rơi vào thế hạ phong nhưng vẫn rất cương ngạnh, nó hung hăng cào vào người con to toác cả da thịt. Trong lúc hai con thú đang say mê vật lộn mà không để ý rằng bọn nó đang dần tiến lại gần chỗ Vương Nhất đang trốn. Vương Nhất thấy vậy thì chửi thầm chết mịa rồi, hắn quyết định ngồi đờ ra tại chỗ không dám nhúc nhích, sợ rằng hai con thú sẽ phát hiện.

Vương Nhất trong bụng sợ nơm nớp, hắn thấp thỏm nhìn hai con thú, bỗng hắn sững sờ nhìn kỹ lại thì hắn nhận ra con thú nhỏ hơn đó hóa ra là con cọp biết biến hình lúc trước, không ngờ nó lại ở đây.

Con cọp đó vốn rất bự, bự gấp đôi người hắn, con còn lại thì trông giống như con khủng long kiểu veloraptor mà ta hay thấy trên phim ảnh nhưng có lại có phần lớn hơn, làn da không mọc vảy như những con khủng long bình thường mà thay vào đó lại mọc lông trông rất dị.

Con cọp lúc trước uy mãnh là thế nhưng giờ bị ăn hành sml. Thấy con cọp hiện ra bộ dáng chật vật, Vương Nhất nhất thời cảm thấy thật sảng khái, liên tục cười sung sướng.

Con khủng long miệng đang ngoặm cổ con cọp rồi vặn thật mạnh một cái đoạn tuyệt sinh cơ, con cọp đầu ngẹo sang bên, gẫy cổ mà chết. Con khủng long nhả con cọp ra, cả người nó uể oải ngồi xuống rồi từ từ xé từng miếng thịt của con cọp nhai ngấu nghiến. Máu tươi từ bên khóe miệng nó chảy ra rơi vãi đầy đất, Vương Nhất vốn chỉ là người bình thường nên lúc thấy cảnh này hắn khuôn mặt cứng đờ, bịt chặt miệng lại suýt chút nữa nôn tại chỗ.

Kể ra Vương Nhất cũng thiệt là hên, trốn ngay đúng chỗ bụi cây có mùi thơm, át đi mùi thối của phân trên người hắn, khiến con khủng long khó mà phát hiện. Xung quanh cũng có vài bụi cây tương tự góp phần đánh lạc hướng nên con khủng long hoàn toàn không nhận ra hắn.

Con cọp bị ăn chỉ còn chừa lại vài mẫu xương, con khủng long đứng dậy liếm mép thỏa mãnđang, gầm gừ một tiếng sảng khoái rồi rời đi. Vương Nhất chứng kiến một màn vừa rồi, tinh thần căng thẳng, thấy con cọp rời đi liền thở phào. Để cho an toàn hắn ngồi tại chỗ chờ một lúc rồi mới đứng dậy tiến lại gần xác con cọp.

Hắn lại gần vừa ngắm nghía cái xác vừa ngẫm nghĩ. Con cọp này hẳn là đang đi tìm hắn nhưng lại xui xẻo đụng phải con khủng long đang đi ăn đêm, thế là hai con lao vào giao chiến, đúng lúc đó hắn tình cờ nhìn thấy cảnh này nên lén quan sát trận ch, kết quả ai thắng thì biết rồi đấy.

Con cọp vốn đang đi tìm hắn, là kẻ đi săn nhưng lại vô tình gặp phải con khủng long, để rồi từ kẻ đi săn bỗng trở thành kẻ bị săn, bị đối phương ăn chẳng chừa lại mẫu thịt. Phàm là những sinh vật sống trong tự nhiên, sẽ luôn luôn chịu ảnh hưởng hoặc chứng kiến cảnh cá lớn nuốt cá bé này, suy cho cùng mọi sinh vật đều cần ăn để sống nên việc này không tránh khỏi, cái này vốn là quy luật của tự nhiên rồi.

Nếu không muốn mình bị ăn, vậy thì hãy trở nên cường đại hơn để ăn ngược lại kẻ đó. Giết hoặc bị giết, do chính ngươi lựa chọn. Còn ngươi sống được bao lâu, liền xem vào thực lực của ngươi rồi.

Hiện tại Vương Nhất đói bụng đến mụ mị cả đầu óc rồi, bây giờ không có gì quan trọng hơn việc tìm thức ăn, hắn cũng không đủ tỉnh táo để quan tâm và nghĩ nhiều được như vậy. Hắn không nói nhiều, trực tiếp moi xác con cọp xem thử có đồ gì hữu ích không, ngoại trừ đống xương với một chút nội tạng còn sót lại đối với hắn vô dụng thì hắn chỉ thấy bộ lông còn coi được. Hắn không thích ăn nội tạng, sợ nó không quá an toàn để ăn, còn xương xẩu thì lấy cũng chẳng để làm gì, hắn cầm lấy bộ lông rồi đứng dậy.

Vương Nhất dời tầm mắt của mình khỏi xác con cọp, nhìn quanh xem thử có gì hot không. Trời không phụ lòng người, cuối cùng hắn cũng tìm được một chùm lớn quả dại đang treo lủng lẳng trên cành cây. Hắn nhào tới chỗ đó, miệng thì nhỏ dãi, hai mắt sáng rực đèn pha trông chả khác gì mấy tên yêu râu xanh thấy gái đẹp là auto bu lại.

Hắn hái quả dại xuống nhai lấy nhai để, từng quả từng quả chui tọt vào miệng, hắn ăn như chưa từng được ăn. Đành chịu thôi, hắn đói đến nỗi ngu người luôn rồi éo cần hình tượng gì sất.

Vương Nhất ăn chán chê, thấy vẫn còn vài nhánh còn sót lại hắn liền hái xuống rồi lấy bộ lông của con cọp tạm gói đống quả dại lại, trước đó hắn cũng dùng nước ở con lạch đang chảy róc rách cách đó không xa rửa trôi số máu còn dính lạ trên bộ lông, hắn cũng nhân đó rửa thân mình một chút cho bớt bẩn.

Công tác thu hoạch đã xong hắn cũng chả muốn nán lại làm gì nên hắn liền rời đi. Lần này hắn không có ý quay lại chỗ mình vừa nằm ngủ nữa, sau khi biết đến sự tồn tại của khủng long hắn quyết định sẽ đi tìm chỗ ở mới an toàn hơn. Hắn đi dọc đường cũng không gặp phải nguy hiểm gì, lâu lâu lại còn thấy có quả dại mọc ven đường, hắn tiện tay hái xuống để dành cho lần sau dùng.

Hắn đi đến trước một cái hang nhỏ, không quá sâu, cảm thấy khá ưng ý hắn liền chọn ở trong này. Hang này khá an toàn, không có mùi ẩm mốc, không gian thông thoáng sẽ rất mát mẻ vào mùa hè, có cây cối bao bọc xung quanh cửa hang, dù hắn có làm lửa trại cũng khó bị phát hiện.

Hắn lúc nãy đi trên đường cũng có nhặt vài khúc củi gỗ để nhóm lửa làm lửa trại. Hắn trước đây thường xuyên đi phượt với bọn Cường Béo nên đối với việc này cũng khá là thành thạo. Vương Nhất ngồi xuống nhóm lửa, hắn nhóm lửa chưa được bao lâu thì đã thấy chút tia lửa lóe sáng rồi bùm lên một cái, một ngọn lửa nhỏ bốc lên. Ngọn lửa nhỏ ăn không khí rồi dần dần lớn lên, hắn cuối cùng cũng nhóm xong lửa trại rồi, tốc độ nhanh hơn hắn tưởng.

Vương Nhất đang ngồi trước đám lửa đang leo lắt cháy ở trong hang, hắn thấy ngoài trời vẫn còn đang buổi khuya, đoán chừng khoảng vài tiếng nữa Mặt Trời mới chịu trườn mặt lên. Hắn cảm thấy nhiệt độ quanh đây khá thấp, có lẽ bây giờ đang là mùa thu nên thời tiết có cảm giác hơi lạnh, hắn huơ huơ hai tay trước đống lửa để cho ấm đồng thời hong khô cả thân hình đang run lên vì ướt nhẹp, cả người hắn ướt như vậy hẳn là do hắn tắm rửa ở cái lạch khi nãy.

Tuy đã tắm táp qua nhưng hắn vẫn còn ngửi được thoang thoảng mùi nồng trên người của hắn nhưng ít ra cũng đã đỡ hôi hơn lúc trước. Hắn nằm xuống đống lá đã được chuẩn bị sẵn rồi từ từ chìm vào giấc mộng. Đặt dấu chấm cho ngày sinh tồn đầu tiên.

Một đêm yên bình trôi qua, Vương Nhất ngủ đến tận trưa hôm sau hắn mới tỉnh dậy.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN