Giấc mơ của Tô Thiến
Chương 1: Vòng tròn
Tôi họ Tô tên Tô Thiến, Thiến trong xinh đẹp, mẹ tôi nói cái tên này rất thanh nhã.
Năm nay tôi 24 tuổi, một thân một mình ở thủ đô lập nghiệp, nói là lập nghiệp nhưng thực ra là chật vật với công việc văn phòng, ngày làm 8 tiếng, cuối tháng lĩnh 6000 tệ.
6000 tệ đối với người bình thường ở quê tôi đúng là không tệ, nhưng sống ở thủ đô hoa lệ này, từng ấy tiền căn bản là không đủ, cũng may tôi khéo co khéo dãn, 6000 tệ vẫn có thể sống ổn, mỗi tháng còn tiết kiệm được 2000 tệ, gửi về quê cho mẹ 1000 tệ.
Nói một chút về dung mạo của mình, tôi là kiểu người rất rất rất bình thường, kiểu người ném vào biển người thì vô cùng mờ nhạt. Đến năm 3 đại học tôi mới sắm cho mình một cây son hiệu BBIA, đến khi tốt nghiệp cũng coi như là miễn cưỡng biết tự trang điểm một chút.
Từ lúc tốt nghiệp tới giờ tôi đều làm trong một công ty chuyên về biên tập sách nước ngoài. Công việc khá nặng như tôi lại rất thích, dù sao cũng làm đúng ngành, tôi vẫn cảm thấy rất hạnh phúc.
Thôi được, nói nhảm vậy đủ rồi. Câu chuyện chính của tôi là câu chuyện cuộc đời tôi. Ôi trời, tôi không biết tại sao nữa, tôi đọc khá nhiều sách nhưng viết văn lại nhạt như nước ốc thế này!
Tôi mơ thấy tương lai! Đúng vậy, tôi mơ thấy tương lai.
Tôi ở tuổi 24 gặp gỡ và quen biết 1 người bạn trai, sau đó phát hiện hắn ta bắt cá hai tay tôi liền không nói 2 lời liền chia tay. Lý do rất đơn giản, anh ta cũng giống tôi, nhân viên bình thường, tháng lĩnh 7000 tệ, thuê một căn hộ đơn, cơ bản là không có tiền. Anh ta cũng chê tôi nhàm chán, không chủ động, nhanh chóng chia tay, sau khi chia tay coi như chưa từng quen biết.
Tôi ở vào ngày đầu tiên của tuổi 25 gặp được Lý tổng, Lý tổng 30 tuổi, tài năng, đẹp trai, hào hoa, nhã nhặn, ưu tú, anh ta là hải quy, tốt nghiệp xuất sắc Đại học Columbia, bố mẹ đều là cán bộ cao cấp của bộ Tài chính. Anh ta lúc đó là mục tiêu mơ ước của tất cả các cô gái còn độc thân trong công ty. Tôi cũng không ngoại lệ.
Tôi ở tuổi 26, sau khi được Lưu phó phòng đề xuất, thì chuyển lên phòng thư ký cho Lý tổng, lý do là vì tôi đã nhờ cậy một người bạn giúp xin học cho con trai của bà ấy tại một trường tiểu học trọng điểm. Lão Cao, cảm ơn cậu nhiều lắm!
Tôi ở tuổi 27, trong mắt người ngoài là một cô gái nhã nhặn xinh đẹp, lâm vào mối tình ngọt ngào bí mật với Lý Tổng, tôi yêu anh ta, à không, tôi yêu cảm giác hưởng thụ vinh quang và vật chất bên cạnh anh ta. Tất nhiên, tôi cũng thích khuôn mặt cùng những lời đường mật của anh.
Tôi ở tuổi 28, bị vợ Lý tổng đến tận nơi tát cháy mặt còn tạt nước và dúi đầu, Lý tổng đứng ở đằng xa ánh mặt lạnh nhạt. Trong làn nước mắt tôi thấy anh ta nắm tay vợ thủ thỉ ngọt ngào, vợ anh ta khóc trong vòng tay của anh ta. Ngày hôm sau, Lưu phó phòng nói tôi bị sa thải rồi.
Tôi ở tuổi 29, một mình vượt cạn sinh con, đứa bé là con của Lý Thánh Nhiên. Con bé xinh đẹp như thiên thần vậy,tôi rất hạnh phúc cũng rất đau khổ. Tôi giờ vừa dịch sách vừa đi làm thêm ở tòa soạn, tháng cũng kiếm được 7000 tệ.
Tôi ở tuổi 32 gặp lại Hác Việt- anh bạn trai cũ ngày nào, anh ta cũng vừa mới ly hôn, một mình nuôi con gái nhỏ 6 tuổi, chúng tôi thuận thế thành chương kết hôn. Ngày kết hôn chỉ mời gia đình và vài người bạn thân thiết. Đêm tân hôn, Hác Việt nói, giờ anh kiếm được 14 vạn tệ một tháng đấy nhé, haha.
Tôi ở tuổi 35 ly hôn, mang con gái về một thành phố ở miền nam sinh sống. Lý do chia tay, Hác Việt ngoại tình, còn làm người ta có bầu, cô gái trẻ chỉ mới 22 tuổi. Tôi lúc này hiểu được cảm giác của Lý phu nhân, dù rằng lúc đó tôi không hề biết Lý Thánh Nhiên có vợ cho đến ngày vợ anh ta vũ nhục tôi trước mặt mọi người.
Tôi ở tuổi 47, trong một lần vào chùa cầu may cho con gái đi thi may mắn, đỗ đại học nó mong ước thì nhìn thấy một con bướm đậu trên bát hương. Con bướm dẫn tôi đến một sạp bói toán. Tôi lấy làm kỳ lạ, ở trong chùa cũng có bày sạp bói toán.
Ông thầy bói nói với tôi, có muốn bói một quẻ không. Tôi cười cười định bỏ đi thì ông ta nói, không mất tiền đâu, bói lần hai mới mất tiền. Tôi vốn muốn xin một quẻ cho con gái nhưng lại sợ quẻ xấu thì cả đời lo lắng, nên xin một quẻ cho mình.
Quẻ bói rất lạ, chỉ có một vòng tròn. Ông thầy bói phán, vòng tròn.
Tỉnh lại thì ra là đã 8h sáng, hôm nay tôi có một bản báo cáo quý cần nộp liền ngay lập tức phi tới công ty. Điều kỳ lạ là hôm nay không ai chú ý tới tôi. Mọi người dường như đang chờ đợi ai đó, tôi hỏi Mậu Thanh, cô nói công ty đón sếp tổng mới. Tim tôi đập bang bang, giấc mơ hôm qua vừa dài vừa chân thật, dù vẫn ko sánh được với cơm áo gạo tiền trước mắt vẫn khiến cho người ta cảm giác rơi vào mê võng.
– Xin chào mọi người! Tôi là Hác Việt, rất hân hạnh được làm việc cùng mọi người.
– Tổng giám đốc đẹp trai thật, anh ấy là hải quy đó, bố mẹ còn là quan chức nhà nước, ôi ôi, Tiểu Tô mình đi chết đây!!!- Mậu Thanh phấn khích nhỏ giọng bên tai tôi.
Não tôi rất chậm chạp với mấy chuyện công việc phức tạp nhưng mấy chuyện cẩu huyết như này thì không, tim tôi đập bang bang. Hác Việt thế mà có thật, anh ta trong giấc mơ hình như cũng không đẹp trai thế này, trọng điểm là anh ta lại còn có thân phận của người tên là Lý Thánh Nhiên.
Tôi chăm chú nhìn tổng tài mới, tổng tài tự nhiên cười nhã nhặn với mọi người, khi ánh mắt anh ta lướt qua tôi thì dường như khựng lại một chút.
Cả ngày hôm đó tôi không thể tập trung làm việc, tôi cố nhớ các chi tiết trong giấc mơ, ghi vào một folder, làm xong việc thì tắt máy về nhà. Mậu Thanh ngạc nhiên hỏi tôi sao hôm nay không tăng ca. Tôi trả lời, tối nay tớ có hẹn rồi, tối tôi có hẹn thật, là hẹn với chị Dung bên công ty săn đầu người. Tôi tính nhảy việc.
Sáng hôm sau, Lưu phó phòng gọi tôi đến, tôi còn chưa giúp được việc học cho con bà mà bà đã niềm nở với tôi rồi, tôi thấy hơi lo. Bà thông báo với tôi, Tiểu Tô à, chúc mừng cô nhé, Hác Tổng xem qua báo cáo của cô rồi, rất ưng ý, Hác Tổng nói cô chuyển sang bộ phận thư ký từ ngày mai. Cô được thăng chức rồi, chúc mừng nhé!
Tôi thực sự rất băn khoăn, chuyển qua bộ phận thư ký thì lương của tôi là 9000 tệ, chưa kể thưởng và phụ cấp rất hậu nữa. Tôi bắt đầu suy nghĩ, nếu như mình giữ vững lập trường, không dây dưa gì thì có thể yên ổn nhận lương. Nếu không thì tích cóp nhiều chút, có biến thì nhảy việc. Nhưng trọng điểm lại là, có lẽ giấc mơ kia là sự thật, mọi thứ bắt đầu rơi vào guồng quay như lúc trước nhưng tốc độ này nhanh đến mức không thể tin được. Năm nay tôi 24 tuổi, vậy vị tổng tài kia có lẽ 29 tuổi, nhưng nếu anh ta là Hác Việt- bạn trai cũ trong giấc mơ của tôi thì năm nay mới 26 tuổi mà thôi. Tôi vô cùng lo lắng, tôi bỗng nhớ lại lời vị thầy bói phán, vòng tròn, đầu tôi bắt đầu cảm thấy như rơi vào mê võng thực sự.
Tôi từ chức, chuyển sang một công ty xuất bản sách khác ở con phố khác, cách phòng trọ xa hơn 10 phút đi đường, lương tháng 6500 tệ, chị Dung nói lão bản rất ưng ý CV và kinh nghiệm của tôi bên công ty cũ nên đồng ý tăng lương. Dù rằng tôi biết thực sự thì đãi ngộ và phúc lợi không được như bên kia nhưng dù sao với tôi vậy cũng ổn rồi. Mậu Thanh rưng rưng nước mắt níu níu tôi, Lưu phó phòng nhíu mày nhìn tôi, còn tôi thì phải thu dọn gấp trước khi Hác Tổng kia đến công ty.
– Cô Tô, mời cô lên phòng TGĐ!- một giọng nam lạnh băng nói trên đỉnh đầu tôi. Tôi giật mình, ra là anh Phó- trưởng bộ phận thư ký, tôi hồi hộp cầm Cv đi theo anh ta. Không biết lão bản mới này là đại nhân vật nào mà lại coi trọng tôi, trực tiếp cho tôi vào bộ phận Sách nước ngoài. Trước cánh cửa phòng TGĐ, tôi hồi hộp gõ cửa, một giọng nam từ tính đầy quyến rũ cất lên:
– Vào đi!
Tin được không, không thể tin được, người đàn ông trước mắt này lại đẹp trai tới mức nghịch thiên, tôi cụp mắt xuống, đi theo anh Phó tới gần bàn làm việc của TGĐ. TGĐ không ngẩng đầu nhìn tôi, chỉ chăm chú đọc văn kiện, tôi hồi hộp nghe anh Phó giới thiệu mình:
– Lý Tổng, đây là cô Tô, …
Đợi đã, Lý Tổng, tim tôi bang bang lên lần nữa, mắt tôi liếc qua bảng tên trên bàn, TGĐ LÝ THÁNH NHIÊN. Mẹ nó, tôi thực sự muốn … muốn….
Cuộc giới thiệu giới thiệu chỉ trong 3 phút, Lý Tổng chỉ ừ và được, sau đó anh Phó lại đưa tôi về phòng làm việc mới, lại là phòng thư ký. Mặt tôi nghệt ra, sau đó không vui nói với anh Phó:
– Tôi xin vào làm ở bộ phận Sách nước ngoài chứ không phải bộ phận thư ký.
Đám thư ký trong phòng đang rôm rả chuyện trò nghe tôi nói bỗng ngừng bặt, lặng im theo dõi cuộc nói chuyện tay đôi giữa tôi với anh Phó. Anh Phó nhíu mày giọng khó chịu nói:
– Đây là lệnh của cấp trên, phòng thư ký thiếu người, còn phòng Sách ngoại văn đã đủ người rồi.
Tôi tức giận ném cái cặp tạt vào mặt anh Phó, tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, tình huống quỷ gì thế này, chẳng nhẽ tôi không có con đường nào khác ngoài làm nhân tình rồi sinh con ngoài giá thú hay sao.
Tất nhiên là tôi không ném cặp tài liệu vào mặt anh Phó thật, tôi chỉ hít thở sâu một hơi rồi nói:
– Việc này vi phạm hợp đồng, tôi không đồng ý!
Tất cả mọi người đều ngạc nhiên, lương của phòng thư ký luôn xấp xỉ 1 vạn, công việc không dễ sai sót, hơn nữa lại được gần cấp trên, luôn có cả đám người tranh nhau công việc ở phòng thư ký. Tất nhiên vào được phòng thư ký thì hầu hết đều là tinh anh, ngoại trừ tôi.
– Cô không đồng ý việc gì?- Giọng nam từ tính quen thuộc lại xuất hiện đằng sau lưng tôi, cả phòng thư ký bỗng nhiên được lên dây cót, tinh thần hết sức chuyên nghiệp, hoàn toàn khác với thái độ mệt mỏi lúc nãy.
Anh ta đứng rất gần tôi, lông mi anh ta rất dày rất dài, mặt đẹp thật, so sánh với dương quang rạng rỡ tuấn tú thụ Hác Tổng thì Lý Tổng quả thực là hình tượng xinh đẹp lạnh lùng bá đạo công. A, bình tĩnh đi Thiển, mày đang nghĩ quái gì vậy.
– Tôi… tôi… hợp đồng của tôi là vào làm phòng Sách Ngoại Văn, không… không phải phòng thư ký.
Anh Phó bước đến bên Lý Tổng, khuôn mặt tràn đầy thâm tình nói:
– Lý Tổng, xin anh đừng bận tâm, phòng thư ký sẽ giải….
– Một là làm tại phòng thư ký hai là rời khỏi đây ngay lập tức.- Giọng nam từ tính biến thành giọng nam lạnh lùng hắc ám. Tôi đơ cả người ra, biết rõ không thể nói lý với đám tư bản mất nhân tính này, tôi cố gắng trấn tĩnh, ôm cặp tài liệu, thu dọn ít đồ dùng rồi dùng chậm chạp rời công ty.
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn
D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng
CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!