[Fanfic] Thần Tượng Thì Sao - Dịch Dương Thiên Tỉ (TFBOYS)
Chap 15: Kế Hoạch Trả Thù
Nói thật thì đây là bữa đầu tiên tại Trung mà nó dậy sớm thế này. Thường thì 6 giờ, 6 giờ 15 mới chịu lết xác bò dậy rồi nhanh chóng chạy đến trường, chả có thời gian mà chạy với chả bộ đâu.
Nhưng biết sao được vì nay là ngoại lệ, nó đã quyết tâm lập nên một âm mưu “trả thù” cậu thì khởi đầu phải thật hoàn hảo từ mọi góc độ, mặc dù nó biết chạy bộ với “trả thù” chả liên quan gì đến nhau.
5 giờ 35 là lúc nó kết thúc công việc chạy bộ của mình và bắt tay vào chuẩn bị bữa sáng, thu dọn sách vở đi đến trường – nơi mà kế hoạch được thực hiện.
[. . .]
Vừa bước chân vào lớp, nó không mấy ngạc nhiên khi cậu vẫn là người đi sớm nhất, hai tiếng “xin chào”khẽ thốt ra, nó lẳng lặng lướt qua bàn cậu, tiến về vị trí của mình.
Cậu nhìn nó có chút khó hiểu, cô bạn này…không có phản ứng gì sao?
Mở weibo lướt lướt vài cái, tâm trạng lúc này của nó phải nói là. . .rất không thoải mái. Lượt comment hỏi về thông tin của nó cũng ngày một nhiều, thậm chí còn được “vinh dự” ngồi trên top 1 hot search.
– Dị…ch D…ương Thi…ên Tỉ, cậu…cố tình up tấm ảnh đó. Tại sao?? – nó đột nhiên lên tiếng, thanh âm đủ để áp chế cậu quay xuống.
– Cậu không thấy tấm ảnh đó tôi rất soái sao, hơn nữa cậu cũng chẳng phải đang được mệnh danh là “thiên thần” và trở nên nổi tiếng à.
Cậu đưa mắt nhìn nó, cuối cùng thì cũng có phản ứng rồi. Nhưng mà…tấm ảnh đó thực sự rất hot và cậu cũng không nghĩ mọi người lại quan tâm đến cô bạn đằng sau nhiều hơn cả cậu.
– Nổi tiếng?? Cậu nghĩ tôi vui không, cậu có biết vì tấm ảnh đó của cậu mà tôi phải đổi ảnh đại diện, xoá hết hình không hả. – nó bắt đầu lớn tiếng, trong lời nói có phần rất tức giận.
Không được, không thể nổi giận với cậu, kế hoạch “trả thù” sẽ không thành công nếu không tiếp cận được cậu cũng như bị cậu đề phòng. Nhịn, nhịn, phải nhịn. “Quân tử trả thù mười năm chưa muộn”
– Thôi không nói nữa, coi như chuyện này qua rồi. Nhưng Thiên Tỉ à, hôm nay cậu nhớ giữ hình tượng một chút – nó nở một nụ cười nhẹ nhàng, thanh âm đã dịu đi mấy phần song lại chất chứa điều gì đó không rõ ràng.
Thiên Tỉ khẽ im lặng, không phải vừa mới lớn tiếng với cậu sao?? Cớ gì chỉ vài ba giây ngắn ngủi lại trở nên hiền dịu như vậy.
– Gia Nhi, cho cô – Thiên Vũ từ đâu đặt hộp sữa lên bàn nó, chính thức chen giữa cuộc trò chuyện khiến cậu không nói thêm được gì mà ngậm ngùi quay lên.
– Cậu đến đây làm gì? Không có chuyện gì thì né tôi ra. – nó đưa mắt nhìn hắn, giọng điệu khác hẳn với sắc âm nói chuyện với cậu.
Thiên Vũ ngồi hẳn lên bàn, dáng người khẽ cúi xuống chạm vào mái tóc nó, thanh âm cất lên một cách trầm ấm:
– Ngoan, đừng giận anh nữa. Anh mua sữa cho em, uống cho mau lớn
Thiên Vũ tự mình nói ra mà còn cảm thấy buồn nôn, đã trêu cô gái đanh đá này thì phải làm đến cùng, ai bảo cái tội dám bơ hot boy như hắn chứ.
– Hoàng Thiên Vũ, cậu nghe cho rõ đây. Thứ nhất, tôi và cậu không có quan hệ gì. Thứ hai, tôi và cậu cũng chẳng ưa gì nhau nên né né nhau ra. Thứ ba, cậu tốt nhất đừng chọc tức tôi, nếu không hậu quả không lường trước được đâu.
Nó túm cổ áo hắn, lôi hắn ra khỏi lớp một cách nhẹ nhàng trước mặt Thiên Tỉ rồi quay lại vị trí. . . cầm lấy hộp sữa tính ném thẳng vào sọt rác nhưng lại chần chừ rồi đặt lên bàn cậu.
Hành động của nó làm cậu bất giác giật mình, vụ việc vừa nãy cậu còn chưa tiêu hoá hết a~
– Cậu…muốn làm gì
Nó cười nhẹ, cầm lấy hộp sữa dúi vào tay cậu:
– Tôi tính quăng nó vào sọt rác mà nghĩ lại thấy uổng quá nên cho cậu, cậu muốn uống muốn quăng thì tuỳ. . .
¯(©¿©) /¯ ¯(©¿©) /¯
Thời gian lại cứ thế trôi đi, kế hoạch chụp ảnh dìm để trả thù cậu cũng đến lúc bắt đầu. Nó phải tìm mọi góc độ, mọi ngóc ngách để cho ra đời những tấm hình “đẹp nhất”. Hơn nữa, còn phải lén la lén lút, hành động một cách cẩn trọng để không bị cậu cũng như những bạn học khác phát hiện. Kể ra nghe cũng thật gian nan quá > haha”
Bài viết này của nó vừa up lên, chưa đầy 30 phút sau đã ngồi chễm chệ trên top 7 hotsearch. Khỏi phải nói cũng đủ biết lượt người like và comment nhiều đến cỡ nào. . .
“Dịch Dương Thiên Tỉ hảo soái quá < “
” Dịch Dương Thiên Tỉ, bạn học của cậu lợi hại không kém cậu a~ “
” Dịch Dương Thiên Tỉ, ảnh dìm vẫn rất đẹp a~”
” Thiên cưa à, anh đẹp trai lắm”
“. . .”
Nó nhìn bình luận của cậu, không phải đã bị phát hiện rồi chứ. Không thể nào, nó hành động rất cẩn thận mà @_@
Thôi kệ, biết thì đã sao. Cậu làm gì được nó. Giờ là lúc tắt âm đi ngủ, kẻo cả đêm bị thông báo làm phiền mất. . .
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!