Ngốc Nữ - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
212


Ngốc Nữ


Chương 2


Nàng là Ngọc Chân ngày đầu tiên có ý thức nàng chỉ là một đóa Thiên Nguyệt thảo, được trời đất nuôi dưỡng tại động Linh Phong ở Ngân Sơn, trong đó rất buồn làm bạn với nàng hằng ngày là Cầu Cầu là Băng Xích thố (thỏ có bộ lông trắng nhưng nhung mao ở cổ là màu đỏ) cùng với Bạc Xà (rắn trắng). Hằng ngày bọn họ ra ngoài săn thú đến chiều về lại kể cho nàng nghe những chuyện lý thú mà họ gặp phải. Đôi khi họ cũng đem mồi trở về Linh Phong cho nàng xem, còn có rất nhiều thứ. Đừng thấy Cầu Cầu là thỏ mà khinh thường, Cầu Cầu rất mạnh ngay cả độc của Bạc Xà cũng chỉ làm nó choáng váng thôi, trong người của Cầu Cầu có một nữa huyết mạch của Thần Thống (thỏ miệng to) là thần thú thượng cổ. Cuộc sống của ba người bọn nàng rất hạnh phúc, đến một hôm Cầu Cầu và Bạc Xà đi săn chưa về thì Thủy Ma(hồ nước nuôi Thiên Nguyệt thảo)chấn động, nàng rất sợ, nàng chỉ là một gốc cây thôi không có sức kháng cự chẳng lẽ có người tìm đến, nàng không quên lời dặn của Cầu Cầu có rất nhiều người muốn tìm nàng để bắt nàng nuốt nàng vào bụng, nàng cầu mong cho Cầu Cầu và Bạc Xà mau trở về. Nhưng đợi hồi lâu cũng không thay chuyện gì xảy ra cả mắt ra xem, phía dưới nàng(dưới gốc cây nha) là một…. không biết là gì luôn. Có mặt, có mắt, có mũi nguyên một thân mình giống con người nhưng không có chân, à không có nhưng không biết là gì. Rất khác với Cầu Cầu, vì Cầu Cầu có bốn chân, Bạc Xà có… không có chân nhưng có đuôi. Là gì vậy, từ phần bụng trở xuống có màu xanh của bầu trời, trên lưng và bụng lại chằng chịt vết thương, có chổ còn chảy máu nữa, thật đáng sợ( lần đầu tiên tiếp xúc với nhân ngư, chưa bao giờ ra khỏi động nên không biết gì hết. Tất cả mọi chuyện biết được đều do con thỏ và con rắn kia kể cho nghe)

Vật thể đó bổng nhiên nhúc nhích(sao giống trùn quá vậy), rồi mở mắt ra bốn mắt nhìn nhau. A, không phải hắn ta làm sao biết nàng có mắt cơ chứ(Linh hồn Thiên Nguyệt thảo đã thức tỉnh nhưng chưa thể thành người nên chỉ có thể thông qua Thiên Nhật thảo để nhìn thế giới xung quanh). Nàng đang đánh giá cái vật lạ này a. Ngũ quan tinh tế, mắt phượng, mũi cao, môi mỏng mím lại. Nhưng cái vật thể đang nhíu mày nhưng không dễ thương như Cầu Cầu a.
Trong khi đó hắn cũng đang đánh giá nàng ‘Chính hắn cũng không ngờ chỉ vô tình chạy trốn thôi lại có thể gặp được Thiên Nguyệt thảo, nhưng có gì đó không đúng lắm thì phải, khi dùng linh khí tra xét thì cây Thiên Nguyệt thảo này đã mở ra linh trí, như vậy càng khó hơn cho hắn. Hắn chỉ nghĩ rằng tìm thấy Thiên Nguyệt thảo chỉ cần đánh bại thần thú thủ hộ nó là được nhưng cái cây này lại có linh trí riêng thì không thể động đến nó được rồi. Thiên tân vạn khổ mới tìm được lại không thể dùng được, chắc chỉ có hắn là xui xẻo nhất thôi’

Cả hai đang đánh giá đối phương thì hai tiếng rống giận vang lên
‘Khốn kiếp chết đi’ Bạc Xà
‘Nhân Ngư chết tiệc’ Cầu Cầu
Một thỏ, một rắn, một nhân ngư cùng triền quấn với nhau không ai hơn ai. Một lúc lâu cả ba cùng tách ra, Cầu Cầu và Bạc Xà chia làm hai bên bảo vệ nàng, đôi mắt thù địch nhìn nhân ngư đang ở trong Thủy Ma cách bọn nàng không xa. ‘Thật không ngờ cái tên nhân ngư lại mạnh như vậy, hai bọn họ kết hợp cũng không thể hạ được hắn’

Nhân ngư cũng không thể cầm cự được lâu, hắn bị bọn nhân ngư kia đuổi giết hai ngày hai đêm rồi, hôm nay tưởng có thể có được Thiên Nguyệt thảo để chữa thương nhưng không được lại còn phải giao đấu với hai con thú thủ hộ này. Hắn biết hắn đã đến cực hạn rồi, nếu còn đấu tiếp chắc chắn hắn sẽ khong thấy mặt trời của ngày mai mất.
Cuộc chiến đamg trong thế giằng co quyết liệt thì giọng nói nhỏ nhẹ vang lên
‘ Cầu Cầu, Bạc Xà hắn không hề làm hại ta’ Thiên Nguyệt thảo nhỏ giọng nói, không bất ngờ khi trong mắt hai thần thú không còn sát khí nữa nhưng sự đề phòng thì không giảm bớt. Hắn bên này thì thở ra nhẹ nhỏm nhưng nhiều hơn là kinh ngạc, đúng vậy kinh ngạc a. Hắn chỉ thưởng Thiên Nguyệt thảo chỉ mới khai mở tâm trí thôi không ngờ nó lại nói chuyện được, chắc hẳn không bao lâu nữa nó sẽ trở thành người.
Cầu Cầu và Bạc Xà không để ý đến cái tên đang mở to mắt ngu ngốc kia. Họ còn bận giải quyết chiến lợi phẩm hôm nay săn được, tuy Thiên Nguyệt của bọn nó không cần ăn, uống nhưng có một số thứ của nhân loại ngu ngốc có thể trợ giúp cho Thiên Nguyệt tỉ như Song Li kiếm này, nó đã dính rất nhiều máu tươi lại được luyện chế từ tủy thanh thạch chỉ cần vứt nó xuống hồ Thủy Ma sẽ tự động tẩy sạch nó ròi hút các tinh hoa mà nó chém giết đối thủ có được hóa thành chất dinh dưỡng cho Thiên Nguyệt, nuôi dưỡng Thiên Nguyệt. Không chỉ như thế mấy cái đồ này cũng được Thủy Ma nuôi dưỡng càng tinh thuần hơn cấp bậc sẽ được nâng cao lên, sao này khi Nguyệt nhi cỉa bọn chúng thành người có thể sử dụng nhất cử lưỡng tiện a. Nhưng nó đang phân vân có nên ném xuống không, vì như thế lại tiện nghi cho cái tên nhân ngư chết bầm này. Nhưng suy nghĩ kĩ Nguyệt nhi vẫn lời hơn nên quyết định vứt xuống hết.
Bạc Xà thì lo chuyện ăn uống cho tụi nó, còn tên kia đừng mơ. Hắn quay đầu lại thì thấy Bạc Xà và Nguyệt nhi đang trò chuyện khí thế ngất trời, Bạc Xà đang kể chuyện xảy ra hôm nay, có linh thú nào tiến giai, có dong binh đoàn nào tập kích chọc cho Nguyệt nhi cười vui vẻ. Trong lòng bọn chúng chỉ cần Nguyệt nhi vui vẻ là được.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN