Bán hạ
Chương 11: Cảnh Thần muốn đính hôn
Buổi tối, khi tôi và mẹ đang ngồi ăn tối, ba tôi từ cửa phấn khởi đi vào. Trên tay ba là bản hợp đồng phát triển khu đô thị mới.
Ba tôi đi đến, hôn lên tóc tôi, cực kì âu yếm nói: ” Con gái ngoan, con sinh ra đúng là phúc của ba. ”
” Có chuyện gì vậy ông? ” Mẹ tôi hỏi.
” Đã kí được hợp đồng với Cảnh thị rồi. ”
Hợp đồng giải quyết xong rồi? Ba tôi chẳng phải đã nói là Cảnh Trác Diêu còn đang do dự ư?
” Cũng nhờ Cảnh thiếu, cậu ấy nói đúng một câu thôi, là chuyện này được giải quyết trong vòng ba giây. “
” Anh ta nói gì vậy ba? ” Tôi hốt hoảng.
” Cậu ấy nói là muốn đính hôn cùng Tiểu Nguyên nhà mình. ” Ba tôi cười rất lớn, ông dường như rất hạnh phúc. Vì giữa tình hình kinh tế chao đảo hiện giờ, cuối cùng Hứa thị cũng tìm được một chỗ dựa tốt.
Còn riêng tôi, lại cảm thấy chuyện này vô cùng tồi tệ. Tôi không nghĩ ngợi nhiều, liền lao ra ngoài. Ba mẹ tôi ngạc nhiên gọi tôi lại. Nhưng tôi không còn tâm trí để nghĩ nhiều nữa rồi.
” Tiểu thư, cô muốn đi đâu? ”
” Tới biệt thự Cảnh gia! ”
Càng về đêm gió lạnh càng nhiều. Tôi trơ trọi đứng dưới cảnh cổng lớn của biệt thự Cảnh gia nhìn lên. Tôi chưa từng đến đây, trước giờ cũng không có ý định đến đây.
Tôi bấm rất nhiều lần chuông, bảo an của biệt thự mở cửa. Anh ta hỏi tôi, ” Tiểu thư, cô tìm ai? “
” Tôi muốn gặp Cảnh thiếu. Nói với anh ta là có Hứa An Nguyên đến. ”
” Vậy cô đợi một chút nhé. ” Anh ta rút bộ đàm ra gọi vào bên trong. Khoảng hơn 10 phút sau, Cảnh Thần chạy xuống. Nhìn dáng vẻ của anh trông rất vội vã.
” Nguyên Nguyên, trời buổi tối lạnh mà em không mặc thêm áo vào. Em có bị làm sao không vậy? ” Anh vừa nói vừa dùng áo khoác choàng vào người tôi.
” Sao anh lại nói muốn đính hôn với tôi ” Tôi vào thẳng vấn đề.
” Cái đó… Anh muốn giúp ba em. ”
Tôi túm lấy cổ áo Cảnh Thần, tức giận nói, ” Ý là bây giờ tôi gặp phải cảm ơn anh Cảnh Thần, xung quanh anh có bao nhiêu cô gái, sao cứ phải là tôi? ”
Anh từ tốn gỡ tay tôi xuống, nắm chặt lấy, ” Vì em xứng với anh. Hơn hết, anh thích em và anh biết em cũng thích anh. ”
” Đủ rồi! Tôi không thích anh, cũng không thích Cảnh gia nhà các người. Vậy nên làm ơn cách xa tôi một chút đi. ”
Tôi rụt tay lại, trả áo cho Cảnh Thần. Anh im lặng đứng đó, vô cùng hụt hẫng. Tôi biết, tôi vừa làm anh buồn. Nhưng tôi thật sự rất giận. Anh cứ như vậy mà xem thường ý kiến của tôi, xem thường cảm giác của tôi. Ba kí được hợp đồng là một chuyện tốt, nhưng sao họ hết thảy đều để ý kiến của tôi qua một bên mà quyết định.
Dưới ánh đèn đường, bóng tôi kéo dài, dài mãi, cùng những muộn phiền chôn chặt trong lòng…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!