Thế Giới Bệnh - chương 5 : KHÔNG ĐỀ.
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
102


Thế Giới Bệnh


chương 5 : KHÔNG ĐỀ.


Họ vào cúng bái thắp hương,cầu cho đất nước được hòa bình yên ổn rồi đến chỗ 1 ông già bói quẻ.Thấp Khớp nói “Ông lão.Xin xem cho tiểu thư cháu 1 quẻ.” Ông già nói “Tiểu thư cứ dút đi rồi lão sẽ đoán cho.” Lở Mồm Long Móng dút 1 quẻ trong hộp đựng vô số quẻ,cô nắm chặt quẻ đó trong tay rồi từ từ mở ra.Trên quẻ ghi chữ Trách Nhiệm.Ông lão cầm quẻ rồi nói “Tôi xem thấy khí chất tiểu thư không phải tầm thường.Chắc chắn tiểu thư không phải hàng bách tính bình dân.Trên quẻ này ý nói tiểu thư có số mệnh gắn với trách nhiệm,không phải chỉ riêng với tiểu thư mà còn với rất nhiều người khác nữa vì trách nhiệm đó quyết định cả việc tự do sống còn của họ.Tiểu thư nhất định phải hoàn thành trách nhiệm đó,có tránh cũng không được.” Lở Mồm Long Móng nghĩ “Trách nhiệm ư?Mình là công chúa thì đương nhiên phải có trách nhiệm với đất nước rồi!” Thấp Khớp nói nhỏ vào tai Lở Mồm Long Móng “Tiểu thư thử xem thêm 1 quẻ về tình duyên đi.Xem trạng nguyên sẽ là người thế nào?” Rồi cô nói với ông lão “Ông lão.Tiểu thư của cháu muốn xem thêm 1 quẻ nữa về việc tình cảm.” Ông lão nói “Được.” rồi lấy ra 1 hộp quẻ khác mời dút.Lở Mồm Long Móng hơi do dự nhưng vì Thấp Khớp cứ dục mãi nên cô lại dút thêm 1 quẻ,lần này trên thẻ ghi chữ Lang.Cầm quẻ,ông lão nói “Quẻ này ý nói tiểu thư sẽ gặp 1 người là chồng mà không phải là chồng,và tên người đó có 1 chữ Lang.” Lở Mồm Long Móng và Thấp Khớp ra khỏi chùa,trong lòng nghi nghi hoặc hoặc về lời bói quẻ thứ 2 của ông lão.Thấp Khớp hỏi “Tiểu thư có tin quẻ bói thứ 2 là thật không?” Lở Mồm Long Móng nói “Ta không biết.”
Đúng lúc đó có 1 tên lạ mặt từ phía xa tiến tới giật lấy túi tiền Thấp Khớp đeo bên hông rồi chạy vù đi. Thấp Khớp kêu lên “Ăn cắp!Tiểu thư tên kia lấy tiền của chúng ta!” Tên ăn trộm vừa chạy được vài bước thì 1 người phía sau Lở Mồm Long Móng và Thấp Khớp phi thân ra cản lại,1 cước đá vào tên trộm làm hắn ngã xuống,túi tiền dời khỏi tay. Người đó nhặt lấy rồi nói với tên trộm “Ngươi đi đi.Nếu để ta bắt gặp như thế nữa ta sẽ không tha đâu.” Tên ăn trộm vội chạy đi khỏi đó. Người kia đưa túi tiền lại cho Thấp Khớp hỏi “2 cô nương khong sao chứ?” và sững sờ trước vẻ đẹp của Lở Mồm Long Móng,cứ nhìn vào cô.
Thấp Khớp nói “Đa tạ công tử.Không biết công tử tên họ là gì?” Người đó vẫn không dời mắt khỏi Lở Mồm Long Móng nói “Tại hạ tên là Lang Ben” Lở Mồm Long Móng và Thấp Khớp cùng nói “Lang Ben?” Lang Ben gật đầu nói “Phải” Thấp Khớp nói “Để tạ ơn,chúng tôi có thể mời công tử 1 bữa ăn không?” Lang Ben có vẻ sướng nói “Vậy tại hạ không dám từ chối lời mời của cô nương.Để tôi đưa 2 cô nương đến 1 quán ăn rất ngon gần đây”
Cả 3 cùng đến 1 quán ăn nhỏ có biển đề Khoai Lang Bẩn,Lang Ben nói “Khoai lang là món tại hạ thích ăn nhất trên đời” Cả 3 cùng ngồi vào bàn,Lang Ben nói “Ông chủ.Cho 3 đĩa khoai lang mốc chấm nước mắm thiu”
Không để khách đợi lâu,3 đĩa khoai mốc và 3 đĩa mắm thiu được đưa ra.Trong khi ăn Thấp Khớp hỏi “Nhà công tử ở đâu?” Lang Ben trả lời “Tại hạ chỉ thích nay đây mai đó nên đâu đâu cũng là nhà” Thấp Khớp lại hỏi “Hiên giờ công tử định đi đâu?” Lang Ben nói “Tại hạ nghe vua Lở Lung Tung mở cuộc thi tìm người tài giúp nước.Nếu đỗ thì sẽ được lấy công chúa Lở Mồm Long Móng,1 trong Tứ Đại Mỹ Nhân trên đời” Thấp Khớp tiếp tục hỏi “Công tử biết gì về cô công chúa ấy không?” Lang Ben nói “Tại hạ cũng không biết nhiều lắm.Chỉ nghe đồn vậy thôi” Thấp Khớp cười hỏi “Công tử thấy tiểu thư của tôi nếu đem so với cô công chúa ấy thì thế nào?” Lang Ben nói “Nếu theo tại hạ thì tiểu thư đây so với công chúa Lở Mồm Long Móng chắc chắn không có từ kém!”
Nghe Lang Ben khen nhưng Lở Mồm Long Móng vẫn không biểu lộ gì,cô hỏi “Công tử nghĩ thế nào khi chỉ vì đất nước không có người tài mà công chúa Lở Mồm Long Móng bị đem ra làm phần thưởng,phải lấy người mình không yêu?” Lang Ben nói “Tại hạ nghĩ chuỵên này có liên quan đến đại sự quốc gia,chắc cô ấy sẽ hiểu và thông cảm”
3 người ăn xong,Thấp Khớp thanh toán chi phí bữa ăn rồi họ dời khỏi quán ra ngoài đường. Lở Mồm Long Móng nói “Chúng ta phải chia tay tại đây thôi.Chúc công tử gặp may mắn” Lang Ben nói “Khoan đã.Chúng ta gặp nhau vậy mà tại hạ vẫn chưa biết tên của 2 vị cô nương.Xin mạo muội được hỏi?” Lở Mồm Long Móng nói “Tôi tên Lờ Mờ Mũ 2” Thấp Khớp nói “Còn tôi là Thấp Khớp” Rồi 2 cô cùng đi khỏi đó. Lang Ben nhìn bóng 2 cô đi khuất,lẩm bẩm “Lờ Mờ Mũ 2 cô nương..”


Trên đường về cung,Thấp Khớp hỏi “Bây giờ chắc tiểu thư đã tin vào quẻ bói thứ 2 rồi chứ?” Lở Mồm Long Móng dửng dưng nói “Ta không biết” Thấp Khớp nói “Theo em chắc Lang Ben công tử sẽ dành được chức trạng nguyên của cuộc thi này thôi..” Lở Mồm Long Móng ngắt lời “Em đừng nói mãi về việc này có được không?”
2 cô đi mãi đến cổng phía sau của hoàng cung.Tường cổng thành rất cao nên không có lính gác. Thấp Khớp khoác tay Lở Mồm Long Móng cười nói “Công chúa,chúng ta vào thôi” Lở Mồm Long Móng nói “Em không sợ nữa à?” Thấp Khớp lắc đầu nói “Em hết sợ lâu rồi” Lở Mồm Long Móng cười nói “Lần đầu tiên em cứ nhắm tịt mắt lại,ôm chặt lấy ta và hét toáng lên nữa” Thấp Khớp bẽn lẽn nói “Tường thành này ít nhất cũng phải 800 mét,em hành động như thế là bình thường mà” Lở Mồm Long Móng nói “Được rồi.Chúng ta vào thôi” Vừa dứt lời,Lở Mòm Long Móng liền ôm hông Thấp Khớp,vụt 1 tiếng,chỉ 1 cái búng chân nhẹ nhàng Lở Mồm Long Móng đã kéo theo Thấp Khớp vượt qua được hơn 800 mét tường thành để vào trong. Thật không ngờ cô công chúa cành vàng lá ngọc ở chốn thâm cung này lại là 1 tuỵêt thế cao thủ!


1 tuần sau.
Các thí sinh tấp nập tụ tập tại cổng trường Bạc Trắng Tình Đời từ 19h,sớm 30 phút so với thông báo. Tất cả đều hồi hộp chờ đợi,người thì mơ tưởng đến quan cao nhà rộng,kẻ thì mơ mộng đến công chúa.
30 phút trôi qua thật nhanh.Cánh cổng trường mở ra,cánh cửa vinh hoa phú quý đang mời họ bước vào. 8 tên lính Sâu Răng đứng đó kiểm tra xét khám từng người để đề phòng các trò gian lận. Xong xuôi,hơn 400 thí sinh ngồi vào chỗ của mình.
Quan chủ khảo Đao điểm danh từng người đầy đủ rồi nói “Cuộc thi này như các ngươi đã biết là cuộc thi rất quan trọng nhằm tìm ra các hiền tài giỏi giang để giúp đất nước trở nên hùng mạnh.Nếu đỗ trạng nguyên thì sẽ được lấy công chúa Lở Mồm Long Móng làm vợ,đó là vinh dự mà không phải ai cũng có được. Vì đất nước,vì chính bản thân các ngươi,chúc các ngươi thành công” Nói xong ông sai lính đem giấy bút phân phát cho tất cả rồi lại nói “Ngày đầu tiên các ngươi sẽ thi môn văn,ngày thứ 2 sẽ thi võ.Đây là đề bài của hôm nay”
Đề bài được treo lên cao rồi mở ra cho mọi người nhìn : ĐẤT NƯỚC HÙNG MẠNH
Các thí sinh nhìn thấy đề bài lập tức cắm cúi viết liên tục.
“Đề bài này thật đơn giản” Lang Ben tự nói thầm rồi thong thả viết không như những thí sinh khác vội vội vàng vàng.
Không khí trong trường thi diễn ra rất nghiêm túc,suốt thời gian đó không có thí sinh nào dở trò quay cóp cả.
Tùng tùng tùng…tiếng trống báo hiệu 2 tiếng thi đã hết. Quan chủ khảo Đao sai thu bài rồi các thí sinh yên lặng dời trường ra ngoài,về nghỉ ngơi lấy sức chuẩn bị cho cuộc thi võ ngày mai.
Lang Ben dáng vẻ tự tin hơn ai hết đi ra ngoài,hoàn toàn hài lòng với bài làm của mình hôm nay.
“Công tử Lang Ben” Thấp Khớp đứng ngoài khi thấy Lang Ben liền goi “Công tử thi thế nào?” Lang Ben vui mừng đi về phía cô,hỏi “Thấp Khớp cô nương.Tiểu thư nhà cô đâu?” Thấp Khớp trả lời “Tiểu thư nhà tôi bận chút việc nên không đến được.Tiểu thư sai tôi đến xem tình hình thi cử của công tử.” ( Rõ là nói dối,Lở Mồm Long Móng không bao giờ quan tâm đến cuộc thi này đâu mà)
Lang Ben nói “Cô yên tâm.Tôi nhất định sẽ đỗ trạng nguyên kỳ thi này” Thấp Khớp hỏi “Nếu Lang Ben công tử đỗ trạng nguyên thì có còn coi tiểu thư nhà tôi là bạn không?” Lang Ben thật thà nói “Tại hạ mãi mãi xem 2 cô nương là bạn” Thấp Khớp nói “Lang Ben công tử.Sau khi công tử đỗ rồi thì sẽ đến phiên công tử chiêu đãi chúng tôi 1 bữa khoai lang được không?” Lang Ben nói “Tại hạ mong còn không được.Tại hạ luôn sẵn sàng được mời 2 cô nương” Thấp Khớp nói “Thôi tôi phải về đây.Chúc công tử thành công trong cuộc thi võ ngày mai” Lang Ben gọi lại hỏi “Thấp Khớp cô nương.Xin dừng bước.Tại hạ mạo muội xin được hỏi tiểu thư của cô nhà ở đâu,gia đình có những ai,đã có ý trung nhân chưa?” Thấp Khớp quay lại cười nói “Công tử cứ suy nghĩ kỹ về cái tên Lờ Mờ Mũ 2 của tiểu thư tôi đi rồi sẽ hiểu mọi chuỵên” Nói xong cô hòa vào đám đông đi mất ( Ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng thì đau đấy)
“Lờ Mờ Mũ 2! Lờ Mờ Mũ 2!..” Lang Ben nói cho cùng thì cũng không phải thằng ngu.
“Lờ Mờ Mũ 2! Lờ Mờ..Lở Mồm..Đúng rồi! Lờ Mờ là Lở Mồm,còn Mũ 2 của Lờ Mờ vẫn là Lờ Mờ. Nếu vậy Lờ Mờ thứ 2 chính là từ ẩn của Long Móng. Lờ Mờ Mũ 2 cô nương chính là công chúa Lở Mồm Long Móng! Thảo nào cô ấy lại đẹp đến vậy.Kỳ thi này ta nhất định phải đỗ. Ta sẽ lấy Lờ Mờ Mũ 2 cô nương!”

“Đao,khanh có thấy bài văn nào đặc biệt không?” Vua Lở Lung Tung hỏi trong buổi chầu ngay sau khi cuộc thi văn kết thúc.
Quan chủ khảo Đao tâu “Bẩm hoàng thượng.Thần đã chấm điểm xong.Trong tất cả bài thi có 3 bài này hay nhất,xin được dâng lên hoàng thượng” Vua Lở Lung Tung nói “Khỏi cần.Khanh cứ đọc to lên cho mọi người cùng nghe đi” Quan chủ khảo Đao nói “Dạ.Thần xin được đọc bài thứ nhất của thí sinh Quáng Gà : (Đất là 1 nắm,là 1 cục,là 1 khoảng rộng lớn mênh mông. Nước gồm nhiều loại,nước uống,nước tắm,nước tiểu,và nghĩa chính nhất của nước vẫn là nước. Đất như cha mẹ của thế gian. Nước nuôi sống nhân loại. Đất nước là 1 tập thể do rất nhiều cá thể hợp lại mà thành. Do vậy nếu muốn đất nước hùng mạnh thì không phải là việc chỉ riêng của 1 cá thể nào đó,cần phải có sự hợp sức đồng lòng. Hoàng thượng cần phải là minh quân biết chăm lo đến đời sống của nhân dân thì dân sẽ có tâm với hoàng thượng. Nhân dân cùng hoàng thượng nếu 1 lòng 1 ý thì đất nước chắc chắn sẽ hùng mạnh) .Thần xin đọc tiếp bài thứ 2 của thí sinh Còi Xương : (Đất nước là 1 từ được ghép bởi 2 câu đất và nước. Đất thuộc thổ,nước thuộc thủy,2 thứ đếu thuộc ngũ hành. Kim là vũ khí giáo mác gươm đao,mộc là cây cối lương thực,hỏa là mưu lược ý chí kiên cường. 1 đất nước sẽ thật kém cỏi nếu chỉ có thổ-thủy,còn 1 đất nước nếu hội tụ đủ ngũ hành thì đó chính là đất nước hùng mạnh) .Thần xin đọc bài cuối cùng của thí sinh Lang Ben “Đất nước từ xưa đến nay cũng chỉ là mảnh đất có nước. Do tất cả những người dân miệt mài xây dựng mà thành vương quốc. Nhưng sự thật nó vốn vẫn là đất và nước không hơn không kém. Tự nhiên làm ra đất-nước là để chúng ta tồn tại. Chúng ta tồn tại thì sẽ phát triển,mà đã phát triển thì chắc chắn sẽ mạnh,mạnh đi đôi với hùng giống như học đi đôi với hành. Muốn đất nước hùng mạnh thì cần phải có 2 thứ là nhân từ và tàn bạo. Nhưng cả 2 thứ này cũng cần có hạn định,không nên thái quá. Nhân từ quá dân sẽ nhờn sẽ khinh,tàn bạo quá dân sẽ oán sẽ ghét. 1 đất nước hùng mạnh chính là 1 đất nước từ hạn và tàn hạn. Dân phải biết thông cảm với chính sách của vua,vua cũng phải biết cảm thông với nỗi khổ của dân) .Dạ thần đã đọc xong”
Vua Lở Lung Tung nói “! đất nước hùng mạnh là 1 đất nước từ hạn và tàn hạn.Hay!Rất hay!Khanh chấm cho 3 bài này hay nhất thật không sai chút nào” Quan chủ khảo Đao cúi thấp người xuống nói “Hoàng thượng quá khen. Vi thần chỉ làm đúng phận sự mà thôi” Vua Lở Lung Tung nói “Văn ta đã biết.Còn võ thì mong là 3 người này cũng không làm ta thất vọng!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN