Vạn Thế Vũ Thần
Chương 2
Hệ thống lời nói tựa hồ còn chưa dứt, sau ba tức để Tạ Tử Hà từ trong kinh hỉ tỉnh lại, hệ thống lại thiết huyết mở lời:
– Chủ ký sinh hiện tại có thể mở hạng mục thuộc tính để xem thuộc tính bản thân, đồng thời có thể xem cửa hàng Tinh Nguyên trị!
Tạ Tử Hà âm thầm gật đầu, so với hệ thống trong truyền thuyết rất giống nhau, hơn nữa còn nhiều ra một cái cửa hàng Tinh Nguyên trị, bất quá Tinh Nguyên là gì thì hắn còn chưa có nghe đến.
– Xem thuộc tính
Tạ Tử Hà nhẹ giọng hạ lệnh, thoáng một cái, hệ thống thuộc tính biểu liệt xuất hiện trước mặt hắn.
“Chủ ký sinh: Tạ Tử Hà
Cảnh giới : Sơ nhập giang hồ – Luyện thể nhị tầng (0/300 kinh nghiệm trị)
Nội lực : 0
Công pháp : Phá Thạch Quyền Pháp – Hoàng giai sơ phẩm
Thần binh : không
Điểm chiến lực : 60″
Thuộc tính biểu liệt đơn giản chỉ có vậy, Tạ Tử Hà cũng hơi vui mừng, căn cứ theo trí nhớ trong đầu, rõ ràng hắn chỉ có cảnh giới Luyện thể nhất tầng mà thôi, không ngờ thông qua hệ thống cải tạo liền trực tiếp thăng lên tầng hai, tiết kiệm được một hai năm tập luyện, quá ư thoải mái.
Nhân sĩ sơ nhập giang hồ chủ yếu là luyện thể cường thân, đả thông kinh mạch, đồng thời học một vài môn võ công thông thường để phòng thân mà thôi. Nhưng để cường thân tráng thể, nói thì dễ nhưng luyện thì khó, bao nhiêu mồ hôi nước mắt đã đổ ra thì không thể kể xiết.
Hàng ngày phải tập luyện cực khổ như nâng bao cát, chống đẩy, gánh nước, từng cái từng cái khổ ải. Bất quá, trên giang hồ có một vài môn tâm pháp phụ trợ cho việc luyện thể, tỉ như Phục Thân pháp, Cường Cơ tâm pháp, chỉ có điều tất cả môn nội công tâm pháp luyện thể đều rất quý hiếm, phần lớn là các nhân sĩ giang hồ đều tự thân luyện công.
Luyện thể nhất tầng, sức mạnh năm mươi cân.
Luyện thể nhị tầng, tay có thể nâng vật trăm cân!
Luyện thể tam tầng, một thân cự lực hai trăm cân!
Dương Hải Đường chính là Anh hùng hào kiệt đỉnh phong, Luyện khí tam tầng cảnh giới, sớm đã vượt qua Luyện thể cảnh, một thân lực lượng ít nhất cũng hai trăm cân, cho nên chuyện một đấm đánh bay Tạ Tử Hà cũng là điều quá bình thường.
Tạ Tử Hà xoa xoa lòng ngực, hai mắt loé ra hung quang, một đấm đó mặc dù không có để lại nội thương gì nhưng tất cả cũng là do có hệ thống cải tạo thân thể nên mới được như thế.
Trong mắt Tạ Tử Hà, Dương Hải Đường đã là người chết, ngươi là Anh hùng hào kiệt đỉnh phong thì như thế nào? Đã có hệ thống trong người, Tạ Tử Hà còn sợ sao! Đời này không làm nên nghiệp lớn thì quá hổ thẹn với các đồng chí mang hệ thống xuyên không rồi!
Tạ Tử Hà cũng âm thầm ca thán, thế giới này quá lợi hại rồi, người thường muốn nâng hai trăm cân bộ dễ lắm sao? Cái đó con chuột phải to bằng con chồn, cái lưng rộng như lưng hổ, múi cơ thì cục nào cục nấy to đùng rõ nét.
Sao trên phim thấy ai cũng thon gọn thế nhỉ? Tạ Tử Hà thầm nghĩ đến, lại nhớ đến Dương Hải Đường, hắn mới chợt phát hiện khi đó tên Dương Hải Đường này tựa hồ cũng rất to con, tuy nhiên quần áo đã che hết người hắn nên không biết tay chân cơ bắp ra sao.
Tạ Tử Hà bỏ qua vấn đề này, bản thân cũng là Luyện thể tầng hai, đợi sáng mai nhìn rõ chẳng phải biết rồi sao. Tạ Tử Hà nhìn lại công pháp của mình lúc này, Phá Thạch Quyền Pháp, tên nghe rất ngưu bức, tu luyện đến tầng ba liền có thể một đấm phá đá, mở núi san rừng! Giới thiệu rất trâu bò, nhưng cũng chỉ là giới thiệu vậy thôi, đây là một trong những môn võ công cơ bản của Dương gia phân phát cho đệ tử tạp dịch. Chỉ là đệ tử tạp dịch nhưng cũng được ban phát cho một môn công pháp, đây là nội tình cường đại của một đại gia tộc, Dương gia rất coi trọng mặt mũi!
Trong phần ký ức của Tạ Tử Hà, Chân Vũ đại lục mặc dù là thiên hạ võ đạo, tuy nhiên bí kíp võ công lại có phần quý hiếm, phần lớn là các công pháp bất nhập lưu trên giang hồ.
Ngoài các công pháp bất nhập lưu ra, trên thiên hạ các công pháp lợi hại được chia làm bốn đại cảnh giới: Thiên, Địa, Huyền, Hoàng tứ phẩm. Mỗi phẩm lại chia làm ba tầng thượng, trung, hạ giai.
Hoàng phẩm là phẩm giai thấp nhất, so với các công pháp bất nhập lưu trên giang hồ lợi hại hơn rất nhiều lần, muốn luyện thành có thể tốn đến hai năm, thiên tài tư chất hơn người thì có thể chỉ một năm hoặc một vài tháng mà thôi.
Thiên phẩm công pháp chính là phẩm giai cao quý nhất, công pháp tối cường nhất thiên hạ, một khi xuất thế, giang hồ tất đại loạn, quần hùng trong thiên hạ sẽ tranh chấp đến đầu rơi máu chảy!
Nếu có được Thiên giai bí tịch, không năm năm thì cũng mười năm, ngươi nhất định sẽ trở thành nhất tôn cái thế tồn tại, khiến cho quần hùng kính sợ, cho nên sức hấp dẫn của Thiên giai bí tịch vô cùng to lớn, đủ sức để các bang phái trên thiên hạ tử chiến một trận sống còn.
Bất quá, đã hơn trăm năm trôi qua, tung tích của bí tịch Thiên phẩm đã không còn ai nhắc đến trên giang hồ.
Đang lúc Tạ Tử Hà mãi mê nghĩ đến, hệ thống bỗng nhiên cất tiếng:
– Chủ ký sinh có một lần ngẫu nhiên rút thưởng công pháp và một thần triệu hoán thần binh, phải chăng thực hiện?
Tạ Tử Hà ném ra nụ cười kích động, tới rồi, hệ thống đại thần ở đây lo gì thiếu hụt công pháp!
– Ngẫu nhiên rút thưởng công pháp là như thế nào?
Đè nén tâm tình kích động, hắn hỏi lại hệ thống.
– Một lần ngẫu nhiên rút thưởng công pháp sẽ rút được một môn công pháp ngẫu nhiên ở những tiểu thuyết võ hiệp thời hiện đại của chủ ký sinh mang tới, căn cứ vào tổng thể thực lực của thế giới này, hệ thống sẽ điều chỉnh sức mạnh công pháp cho phù hợp, hầu hết là nâng cấp uy lực!
– Tốt! Rút đi
Tạ Tử Hà bày ra nụ cười hưng phấn hô to, hắn cũng không sợ người khác nghe thấy, hiện tại đêm khuya thanh mát, tiểu viện tồi tàn của hắn nằm cách xa các đại viện Dương gia gần cả con phố, không sợ bị phát hiện, cũng không ai rảnh rỗi đi theo dõi một tên tạp dịch thấp hèn như hắn.
– Bắt đầu ngẫu nhiên rút thưởng công pháp!
Giáng long thập bát chưởng
Cửu Âm Chân Kinh
Độc Cô Cửu Kiếm
Quỳ Hoa Bảo Điển, nhầm, Tịch Tà Kiếm Phổ!
Tạ Tử Hà trong lòng hô to gọi nhỏ vài tên công pháp thượng thặng mình nhớ, chỉ mong ông trời thấu hiểu cõi lòng mà ban cho một quyển. Thử nghĩ đến thế giới này lấy võ vi tôn, bản thân sở hữu một thân võ học cao cường là hắn đã phấn khích rồi.
– Chúc mừng chủ kỷ sinh rút được tâm pháp Huyền giai Ngàn Chén Không Say! Có học tập hay không?
– Cái Tiêu Phong!
Tạ Tử Hà lập tức trợn mắt, vừa nhắc đến ngàn chén không say hắn liền nhớ đến một người, cũng chỉ có người đó mới có khả năng này, bang chủ Cái Bang trong tiểu thuyết Thiên Long Bát Bộ – Tiêu Phong!
Đậu phộng, cái thứ đồ chơi này cũng là tâm pháp sao?
Tạ Tử Hà dở khóc dở cười, các bí tịch võ công được chia thành công pháp và tâm pháp, tâm pháp luyện nội công, công pháp thì luyện ngoại công.
Tâm pháp Ngàn Chén Không Say vừa nghe tên liền biết luyện để uống rượu đến thượng thừa ngàn chung không say rồi, cái này có gì tốt, có ngày bị viêm gan mà chết, quan trọng là hắn không biết uống rượu a!
Không ngờ còn là Huyền phẩm công pháp khoa trương như vậy, cái này là nên mừng hay nên vui đây?
Trong trí nhớ của Tạ Tử Hà, trên dưới Dương gia cũng chỉ có một quyển bí tịch Địa phẩm là Dương Gia Thương Pháp nổi danh giang hồ mà thôi, Dương Gia Thương Pháp chỉ truyền cho gia chủ, các trưởng lão và đệ tử chân truyền hoặc những tộc nhân có công lao lớn.
Bí tịch Huyền phẩm cũng không kém phần trân quý, cả Dương gia chỉ có ba bộ, trên giang hồ Huyền phẩm công pháp cũng thập phần hy hữu.
– Học tập
Tạ Tử Hà chấp nhận học tập, đã là Huyền phẩm thì phải có cái lợi hại của nó, hắn không tin hệ thống kéo ra cái công pháp hại gan như vậy.
– Học tập thành công, điểm chiến lực chủ ký sinh tăng cao, 72 điểm!
Lập tức, thông tin của Ngàn Chén Không Say xuất hiện trước mặt Tạ Tử Hà.
Ngàn Chén Không Say tầng 1 (0/2000)
Huyền phẩm tâm pháp
Tửu là đạo, uống rượu cũng là đạo. Ngàn Chén Không Say hiệu dụng trong ngàn chén rượu chủ ký sinh nhất định sẽ bình an vô sự, thoải mái thần nhàn, rượu tựa linh tuyền, chỉ thấy ngon mà không thấy say!
Một chén rượu gia tăng vĩnh viễn 10 nội lực!
Ta kháo!
Tạ Tử Hà kinh hô, nội tâm bỗng chóc tươi cười nở hoa. Một chén rượu gia tăng vĩnh viễn 10 điểm nội lực, cũng không có nói đến giới hạn bao nhiêu chén, chẳng lẽ uống đủ ngàn chén rượu thì môn tâm pháp này hết tác dụng sao?
– Mỗi ngày uống ngàn chén sẽ có tác dụng, qua chén thứ 1001 sẽ không còn tác dụng, đến hôm sau hiệu dụng sẽ được tái lập lại!
– Tốt!
Tạ Tử Hà tiếu ngạo một hơi dài, hắn cảm thấy yêu thương hệ thống vô cùng, chỉ vừa nghĩ thôi thì hệ thống đã giải đáp rồi, còn nói ra lời hắn mong muốn nhất!
Hay cho ngàn chén không say, chẳng phải Tạ Tử Hà hắn muốn có nội lực cường đại thì chỉ cần uống rượu thôi sao? Có phải sẽ khiến thiên hạ đỏ mắt thèm khát không?! Hắn sắp trở thành sâu rượu rồi a!
Nội lực muốn tu luyện khó như lên trời.
Công pháp tu luyện ngoại công, tâm pháp tu luyện nội công, còn nội lực phải tích luỹ từng ngày từng tháng thông qua vận chuyển chân khí luyện công mà có. Thế mới nói, kỳ kinh bát mạch đả thông càng nhiều thì vận chuyển chân khí luyện công càng thuận lợi, nội lực theo đó thuận nước đẩy thuyền càng ngày càng thâm hậu!
Tạ Tử Hà nhớ đến trên phim, cao thủ võ lâm mở miệng ra là mười năm công lực, ngậm miệng lại là mười năm công lực, công lực đó cũng chính là nội lực a!
Bất kể là nội công hay ngoại công, công lực càng cao thì uy lực càng tinh tiến hung mãnh!
Tạ Tử Hà nghĩ đến Dương Hải Đường, hắn thầm đoán nội lực tên này ở mức bao nhiêu. Nhân sĩ trong giang hồ đều dùng năm để tính công lực, hệ thống lại dùng số liệu để tính toán khiến hắn có chút không biết đường so sánh.
Tuy nhiên Tạ Tử Hà cũng không để ý, chỉ cần biết càng uống rượu thì nội lực càng tinh tiến là đủ!
Sao hắn cảm thấy Ngàn Chén Không Say này để nó là Huyền phẩm có chút không hợp? Ít nhất phải Thiên phẩm mới đúng nha!
– Chủ ký sinh còn một lần triệu hoán thần binh, phải chăng triệu hoán?!
Ngay lúc Tạ Tử Hà thư sướng nghĩ ngợi, hệ thống lại lần nữa lên tiếng gọi mời.
P/s: có ảnh bìa luôn, hehe 😀😀
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!